Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 412

Họ là lần đầu tiên nhìn thấy loại kỹ thuật công nghệ bậc cao này, quả nhiên thời đại không giống như trước, trong tương lai là thời đại công nghệ cao làm chủ thế giới.

Cố Vân Khê hơi nhíu mày: “Đúng vậy, đáng tiếc chỉ có thể chuyển đổi thành hình chiếu tĩnh hai chiều, máy tính bình thường không chống đỡ nổi hình ảnh ba chiều, trình độ kỹ thuật của chúng ta cũng không được tốt.”

Mọi người: “......” Thành quả làm ra đến mức này mà còn gọi là không được? Đầu của mọi người chứng kiến ở đây sắp nổ tung rồi, được chứ?

Tốc độ truyền hình ảnh và tốc độ truyền số hóa của máy bay không người lái này đã vượt quá nhận thức của họ.

Có thể thấy được, công nghệ xử lý tín hiệu và công nghệ thông tin phía sau khủng khiếp đến mức nào.

Cố Vân Khê vỗ đầu: “Đúng rồi, nó còn có thể định vị.”

“Điều tra vị trí cụ thể của sân bay quân sự.”

Trong vòng một phút ngắn ngủi, từng hàng mã số bay nhanh trên màn hình, một trận rà quét địa hình đi qua, kinh độ vĩ độ của địa điểm vừa mới yêu cầu đã được đưa ra.

Cố Vân Khê nhìn vài lần: “Tôi không biết tính chính xác của tọa độ này, có ai thường xuyên đi tới địa điểm này xin giúp tôi chứng minh một chút.” Nếu cô tỏ ra biết hết cả những thứ vô cùng cơ mật này, không chừng sẽ bị hoài nghi là đặc vụ ngầm.

Lãnh đạo nhìn về phía những người khác, rốt cuộc tọa độ định vị mà máy tính đang hiển thị có đúng hay không?

Giọng Hoắc Vân Sơn khô khan vang lên: “Hoàn toàn chính xác, tôi thường xuyên đáp máy bay ở sân bay bên đó.”

Anh nhìn Cố Vân Khê bằng ánh mắt nhìn một giống loài mới xuất hiện trên Trái Đất, giống như đang hỏi đây đúng là cô nhóc anh quen biết hay sao?

Cố Vân Khê kỳ quái nhìn anh một cái "Đoàn trưởng Hoắc, ánh mắt này của anh là có ý gì?”

Hoắc Vân Sơn nhìn cô chằm chằm: “Cô... không phải là người ngoài hành tinh đúng không?”

Đầu óc cao siêu mà còn không có nhận thức như vậy, chỉ có suy nghĩ này thì mọi chuyện anh vừa chứng kiến mới hợp lý.

Các ông lớn đều thấy buồn cười, đoàn trưởng Hoắc là bị kinh ngạc đến mức ngơ luôn?

Cố Vân Khê: “......” Người này điên rồi sao? Đầu óc nhanh nhạy ngày thường đâu rồi?

“Tôi là người ngoài hành tinh thì anh chính là yêu quái.”

Tề Thiệu ở một bên châm chọc: “Còn nghĩ ra được người ngoài hành tinh nữa, trí tưởng tượng phong phú thật.”

Một tiếng còi vang lên: “Báo động! Báo động! Nghi ngờ có người làm gián điệp, định vị tọa độ có kinh độ XX, vĩ độ XX.” Tất cả mọi người sợ ngây người, chúi đầu nhìn chằm chằm máy tính đang phát ra âm thanh cảnh báo chói tai, tình huống này là thế nào nữa?

Màn hình tối sầm rồi bỗng nhiên xuất hiện một tấm ảnh, trong ảnh có hai người đàn ông thần sắc nghiêm túc đứng đối diện nhau, động tác của bọn họ giống như trao đổi thứ gì đó.

Môi Hoắc Vân Sơn run rẩy, xem như anh được mở mang tầm mắt.

“Bức ảnh này là vừa mới chụp được sao?”

Tề Thiệu khẽ gật đầu: “Đúng, vừa mới chụp một phút trước, tôi đã thêm một trình tự phân biệt vào máy tính.”

Trong đầu Hoắc Vân Sơn chỉ có một ý niệm, chính là thái quá!

Ánh mắt lãnh đạo nhìn chằm chằm tấm ảnh như muốn tỏa sáng, nhẹ giọng hỏi: “Có thể phóng to kích thước tấm ảnh không?”

“Có thể.” Hai tay Tề Thiệu tung bay trên bàn phím, ảnh chụp dần dần phóng to, chi tiết càng hiện ra rõ ràng.

Lãnh đạo nhìn người đàn ông trong ảnh: “Nhìn khí chất và cách ăn mặc này, hẳn là nhân viên công vụ của bộ phận ZF.”

“Thứ đang đưa ra trao đổi chính là túi công văn.”

“Có thể tra ra thân phận của bọn họ không?”

Tề Thiệu khẽ lắc đầu: “Không thể, kỹ thuật trước mắt không hỗ trợ được mức đó, nhưng trong tương lai, hẳn là có thể căn cứ vào ảnh chụp trong kho dữ liệu tin tức để tra được tất cả tin tức cá nhân liên quan.”

Một ông lớn khác không nhịn được hỏi: “Máy tính căn cứ vào yếu tố nào để đưa ra cảnh báo, phán đoán hoạt động hiện tại của bọn họ là đang làm gián điệp?”

Tề Thiệu thản nhiên nói: "Tôi nhập vào một ít từ ngữ then chốt, máy bay không người lái trong quá trình quét phát hiện đối tượng có hành vi lén lút sẽ rà quét rồi đưa ra phân tích phán đoán.”

Hắn dừng một chút, bổ sung thêm một câu: “Đây là lần đầu tiên đưa vào thí nghiệm, tôi cũng không biết kết quả máy đưa ra có chuẩn xác hay không.”

Mọi người đồng loạt nhìn về phía lãnh đạo, lãnh đạo không cần nghĩ ngợi hạ lệnh: “Lập tức thông báo cho cảnh sát phía bên kia bắt người, tôi muốn biết kết quả trước tiên.”

“Vâng.”

Lãnh đạo nhìn về phía màn hình máy tính: “Còn có chức năng gì cao siêu hơn nữa không?”

Tề Thiệu khẽ lắc đầu: “Với trình độ kỹ thuật trước mắt chỉ có thể làm đến mức này, cho nên đây chỉ có mới là bán thành phẩm, chưa đạt mức hoàn thiện tối đa.”

Lãnh đạo cảm thấy rất hứng thú: "Một khi sản phẩm được hoàn thiện, hai người muốn nó sẽ đạt được những chức năng cụ thể nào?”

Vấn đề này Tề Thiệu đã thảo luận kỹ càng với Cố Vân Khê: “Sẽ có các tính năng cứu hỏa và cứu hộ, thực thi pháp luật, tìm kiếm cứu nạn, lập bản đồ vệ tinh, tuần tra, vận chuyển, trinh sát, ném b.o.m chính xác, máy bay mục tiêu, cảnh báo sớm, đối kháng các mục tiêu điện tử, tấn công, phóng tên lửa, đi sâu vào đại dương, còn về mặt dân dụng thì có thể gieo hạt, tưới nước và những công việc tương tự."

Bình Luận (0)
Comment