Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 474

Đối với những người vất vả hơn hai năm này mà nói, đây là vinh quang, phải trang điểm lại một chút, để lại ảnh chụp chung đẹp đẽ.

Thành viên trong nhóm đều rất vui vẻ ngồi ở hàng thứ nhất dưới khán đài, cầm máy ảnh chụp liên tiếp, cùng nhau chia sẻ thời khắc vui vẻ này.

Cố Vân Khê ngồi ở chính giữa hàng thứ nhất, cười híp mắt nhìn các đại lão trên đài.

Nhưng, sẽ luôn luôn có nhân tố không hài hòa, "Đáng tiếc, Krillin không tới được.”

Là Mary, cô ta ngược lại không có việc gì, nhưng bên Krillin tương đối phiền toái, hắn ta liên quan đến chủ mưu cướp bóc, bị khởi tố.

Sau này Cố Vân Khê mới biết được, quan hệ giữa Mary cùng Krilli có chút mập mờ, trách không được luôn giúp đỡ Krilli.

Một đồng bạn khác liếc mắt, "Đáng tiếc cái gì, bản lĩnh không lớn, chỉ biết ở sau lưng đùa giỡn thủ đoạn, bài trừ dị nhân, có cái gì đáng tiếc.”

Sai bọn cướp đi cướp luận văn của Cố Vân Khê, đây là người sao? Bọn họ đều là sinh viên tài cao, biết rõ một bài luận văn quan trọng như thế nào.

Sắc mặt Mary khó coi, "Hắn bình thường rất chiếu cố hậu bối, lần này chỉ là nhất thời hồ đồ.”

Cô ta nhìn về phía Cố Vân Khê ngồi bên tay phải, "Cố, cô lương thiện như vậy, nhất định không đành lòng nhìn thấy một thanh niên tốt cứ như vậy bị hủy hoại tiền đồ, đúng không?"

Trò bắt cóc đạo đức này chơi cũng rất lưu loát, nhưng tại sao Cố Vân Khê phải phối hợp, cô chỉ làm như không nghe thấy.

Ánh mắt Mary lóe lên, thanh âm bắt đầu cao hơn, "Cố, nếu như cô không truy cứu, chuyện này có thể qua, cô đã thắng, cho nên buông tha Krilli đi, hắn đã rất thảm rất thảm.”

Nói giống như Cố Vân Khê khi dễ người, mà Krilli mới là người bị hại.

Một phen động tĩnh này dẫn không ít người nhìn qua, ngay cả giáo sư Miller trên đài cũng nhìn qua, ông khẽ nhíu mày, loại trường hợp trang trọng như thế này, bọn họ đang làm cái gì.

Cố Vân Khê giả vờ như không nghe thấy, vẻ mặt nghiêm túc:

“Thảm cái gì? Là tôi tạo thành sao? Không phải, là hắn làm chuyện xấu, chúng ta đều là người trưởng thành, mỗi người đều phải chịu trách nhiệm về hành vi của mình.”

"Còn có cô, quan hệ giữa cô cùng Krilli tốt đẹo như thế nào, nguyện ý đi giúp hắn cũng là chuyện của cô." Cố Vân Khê phiền nhất chính là não yêu đương rồi, giống như toàn thế giới đều phải vì tình cảm của bọn họ mà nhượng bộ, dựa vào cái gì nha? "Nhưng, tôi khuyên cô một câu, làm người phải có điểm mấu chốt, hành sự phải chú ý đúng mực, hồ nháo ở loại trường hợp này, chính là không tôn trọng giáo sư Miller.”

Sắc mặt Mary đại biến, "Không, tôi không có, cô nói bậy.”

Cô ta còn muốn lăn lộn trong ngành, cho nên nào dám đắc tội với những đại lão này?

“Vậy ngậm miệng lại, đừng làm mất mặt đoàn đội và thầy giáo của chúng tôi.” Cố Vân Khê nói không dễ nghe, nhưng nụ cười trên mặt lại ngọt ngào, còn khẽ gật đầu thăm hỏi với những tân khách tò mò, một phái phong phạm quý phái.

Giáo sư Miller nhìn thấy hết, cất giọng kêu lên, "Cố Vân Khê, em lên đây.”

Cố Vân Khê sửng sốt một hồi, nhưng cũng không do dự, tự nhiên hào phóng đi lên đài.

Khuôn mặt quá trẻ của cô, lập tức đưa tới ánh mắt lo lắng.

Giáo sư Miller nhìn chung quanh, thần sắc trịnh trọng mở miệng, "Để tôi giới thiệu một chút, đây là học trò của tôi, Cố Vân Khê.”

Toàn trường xôn xao. Học trò thân tín sao? Phân lượng này quá nặng, cô bé này xem như một bước lên trời, thoáng một cái liền có mấy đàn anh công thành danh toại, còn có đại lão trong ngành làm thầy.

“Chào mọi người, tôi là Cố Vân Khê.” Cố Vân Khê cười khanh khách phấy tay thăm hỏi, ánh mặt trời mà lại tự tin, cử chỉ hào phóng, "Tôi đến từ Trung Hoa, thật cao hứng khi được gặp mọi người ở đây.”

Điều này hoàn toàn không giống với ấn tượng cứng nhắc về người phương đông của bọ.

"Giáo sư Miller, ngài ngàn chọn vạn chọn, làm sao lại chọn được một nữ sinh đến từ phương đông?" Một giáo sư bảo thủ nói ra, khiến Cố Vân Khê hơi nhíu mày.

Nữ sinh thì làm sao? Đến từ phương đông thì sao? Phân biệt chủng tộc cộng với phân biệt giới tính.

“Bởi vì, thiên phú của cô ấy quá xuất sắc.” Giáo sư Miller thản nhiên nói,"Bài luận văn ngài khen chính là do cô ấy viết, tôi không thay đổi một chữ.”

Người nọ ngây ngẩn cả người, không phải chứ? “Ngài không cần phải vì nâng đỡ một nữ sinh mà... tâng bốc như vậy?”

Đây là nghi ngờ sao? Trong lòng Giáo sư Miller không vui, "Cố Vân Khê, giới thiệu cụ thể kỹ thuật mới mà nhóm chúng ta nghiên cứu đi.”

Cố Vân Khê làm sao nhìn không ra suy nghĩ của những người này, cô lập tức giữ vững tinh thần, "Tốt, đầu tiên, tôi muốn nói rõ một điểm, kỹ thuật này chắc chắn ghi vào sử sách máy tính. Kế tiếp, mời mọi người theo tôi cùng đi đến một thế giới hoàn toàn mới..."

Bình Luận (0)
Comment