Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 505

Cô quen thuộc mở ra một cái mã hóa thư mục, đang chuẩn bị xem xét.

Chuông điện thoại vang lên, là Tề Thiệu gọi tới, nói:"Tiểu Khê, sao em rảnh rỗi gọi điện thoại cho anh vậy? Em đang ở đâu?”

Cố Vân Khê lười biếng dựa vào ghế, nói:"Ở tầng 11, còn anh?”

Tề Thiệu có chút kinh hỉ: "Thật không đúng lúc, hiện tại, George hẹn anh đến khách sạn nói chuyện, vậy thì anh sẽ nhanh chóng kết thúc để về với em đây.”

“Ở khách sạn?” Cố Vân Khê nhướng mày.

Tề Thiệu cười to nói: "Là gặp mặt nói chuyện vô cùng đứng đắn nha. Em yên tâm đi, anh không có cái lá gan đó, nên sẽ không để em bị chịu thiệt thòi đâu.”

Cố Vân Khê nghe vậy có chút bừng tỉnh, trách không được không nhìn thấy những khuôn mặt quen thuộc kia. "Đang êm đẹp tại sao hắn ta lại tìm anh làm gì?"

“Giao dịch lần trước không đàm phán thành công, chúng ta vẫn đang ở thế giằng co. Bởi vì, anh đã giành trước một bước, cắt đứt hai cổ phiếu mà hắn ta nhìn trúng, kiếm được một khoản từ hắn. Nên giờ hắn muốn tìm anh để đền bù.”

Cố Vân Khê rốt cục hiểu được biệt danh của Tề Thiệu kia là ở đâu ra:" Vậy bên anh có tin tức gì không?”

Tiếng cười của Tề Thiệu vang lên bên phía bên kia điện thoại: "Em đoán xem.”

Trong đầu Cố Vân Khê bỗng hiện lên một suy nghĩ: "Là Pass tiết lộ cho anh biết?”

“Thông minh, không hổ danh là người phụ nữ mà anh thích.” Thanh âm Tề Thiệu đè rất thấp, nhưng vẫn không giấu được ý cười: “Chỗ tốt tự động đưa tới cửa, chúng ta không dại mà không dùng đến.”

Vẻ mặt Cố Vân Khê một lời khó nói hết, kế trúng kế. “Vậy sao lần này đi đàm phán với hắn, anh không mang cô ta theo?”

Thương trường như chiến trường, lời này một chút cũng không sai, chiêu số nhiều trộm.

“Người ta phải tránh hiềm nghi chứ.” Ngữ khí Tề Thiệu mang theo một tia trào phúng. “Cụ thể là tránh quỷ.”

“Phốc.” Cố Vân Khê bị chọc cười: "Anh đây cũng được xem như là tương kế tựu kế sao?” Có bao nhiêu điều thú vị đã xảy ra trong hai tháng bận rộn của cô hết rồi sao? Bỏ lỡ cơ hội ăn dưa ở khoảng cách gần như vậy, thật đáng tiếc nha.

“Là bọn họ quá xem thường anh, cho nên hắn ‘muốn bồi thường phu nhân nhưng không ngờ lại làm mất luôn cả binh’.” Tề Thiệu dừng một chút, bỗng nhiên nổi lên ý chơi đùa, cười nói: "Anh hiện đang ở khách sạn Hi Toại, em cũng mang theo Pass tới đây đi.”

Cố Vân Khê cũng có chút hứng thú, nói: "Cảnh tượng này nhất định rất thú vị, em sẽ lập tức tới ngay đây.”

Cô đẩy cửa đi ra ngoài, chỉ thấy Pass cúp điện thoại, vẻ mặt rối rắm, nói: "Cố tiểu thư, ông chủ muốn để cho tôi cùng với cô đi đến khách sạn Hi Toại. Nhưng hiện tại thân thể của tôi có chút không thoải mái, cô có thể để cho người khác đi cùng cô được không?"

“Không thể, tôi muốn cô đi cùng.” Cố Vân Khê cười híp mắt nhìn cô ta, nói: "Pass, cô đang sợ sao?”

Pass chưa từng nhìn thấu được cô gái này, cho nên có chút bất an, nói: "Cô nhìn lầm rồi, tôi có gì phải sợ chứ? Được rồi, tôi sẽ cùng cô đi đến đó.”

Khách sạn Hi Toại, vô cùng tráng lệ, là khách sạn thương mại nổi tiếng, rất nhiều hội nghị học thuật quốc tế đều đã được cử hành ở đây.

George chọn nơi này, bởi vì tạo hình cái đài phun nước mang biểu tượng âm nhạc của khách sạn rất ấn tượng đối với gã ta.

“Tề tiên sinh, chuỗi khách sạn nổi tiếng này đang gặp nguy cơ thâm hụt về vốn, e rằng cũng không trụ được lâu nữa. Nếu lúc này cậu ra tay thì chắc chắn sẽ là lựa chọn chính xác nhất.”

Chia ra bán đi một phần, lại tổ chức lại, đổi vỏ đưa ra thị trường, kiếm được không ít hơn so với cổ phiếu tương lai.

Tề Thiệu một thân âu phục, tuy trẻ tuổi tuấn mỹ nhưng lại vô cùng quý khí, hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều cô gái. “Nghe có vẻ không tệ, nhưng tại sao ông lại chọn tôi làm đối tác vậy? Lúc trước tôi còn đã từng đắc tội với ông, không phải sao?”

George đang ngồi đối diện với hắn, đầu heo tai to, một lão già đầy dầu mỡ nhào tới, cười nói thân thiết.

“Không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn.”

Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng gã ta lại cực kỳ hận. Cũng chính vì người đàn ông trẻ tuổi trước mắt này đã khiến cho gã ngã thật đau. Hơn nữa hắn còn giẫm lên vị trí của gã, trở thành nhân vật nổi tiếng trong giới đầu tư.

Dù sao, có thể thành công cướp thức ăn từ miệng George, trên đời này cũng không có mấy người.

"Trong tay tôi không có nhiều vốn lưu động như vậy, nhưng các quy trình này thì lại rất quen thuộc, hơn nữa tôi cũng có vô số tài nguyên nhân mạch. Mà cậu lại chính là nhân tài, tâm tư kín đáo, cũng cực kỳ có thủ đoạn, chúng ta hợp tác với nhau nhất định sẽ có được chỗ tốt."

Tề Thiệu vẫn không để ý đến gã ta nói: "Chỉ cần ông chịu tung tin đồn ra, thì cũng sẽ có người tranh nhau hợp tác với ông thôi.”

Bình Luận (0)
Comment