Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 517

Susan cười nhẹ nhàng, khen ngợi: “Trang web email kia của cô thật tuyệt, đơn giản rõ ràng, bắt đầu tốt, mọi người trong công ty chúng tôi đều dùng, tôi cũng rất thích.”

Cố Vân Khê có qua có lại, lập tức trò chuyện: “Cảm ơn, cô là người của công ty Uy Nhuyễn phải không? Cô thực hiện tối ưu hóa phần mềm văn phòng cũng rất tuyệt.”

Susan không nghĩ cô biết rõ ràng như vậy, trong lòng có chút vui mừng:

“Cô có dùng qua?”

"Đúng, dùng qua, còn rất lưu loát, xử lý văn bản, lập bảng biểu, cơ sở dữ liệu cũng rất thực dụng, chỉ là…” Những gì Cố Vân Khê nói ra chính là cảm nhận của người dùng sau khi sử dụng, nhưng có điều cố kỵ.

Susan nghe rất nhập tâm, nhịn không được thúc giục: “Cô mau nói đi.”

Cố Vân Khê không giấu giếm: “Có một số chức năng yêu cầu phải tỉ mỉ hơn, thao tác trên phần mềm nếu đơn giản đi một chút thì tốt rồi, dù sao muốn chiếm lĩnh thị trường lớn hơn nữa thì phải hạ xuống thấp hơn.”

“Hạ xuống thấp hơn?” Susan nghe không hiểu.

Cố Vân Khê im lặng, bây giờ còn chưa nói đến chuyện hạ thấp thị trường mục tiêu sao? Quả nhiên có sự khác biệt.

“Cô nghĩ thử, sinh viên đại học xem như đứng ở đỉnh kim đỉnh tháp, vậy còn tầng trung và tầng cơ sở phía dưới ở đâu? Theo xu hướng máy tính không ngừng phổ cập rộng rãi, nhà nhà đều có máy tính, nhưng không phải nhà nào cũng có sinh viên đại học?”

Mọi người xung quanh đều vây quanh, nghe Cố Vân Khê giảng giải cái gì là hạ mục tiêu thị trường.

Thị trường là chung.

Bất kể bán gì, trước tiên phải hiểu thị trường và nghiên cứu thị trường.

Hiện giờ máy tính nói là đã phổ biến, nhưng, chỉ phổ biến ở một bộ phận gia đình giàu có cực nhỏ trong xã hội.

Cô phân tích định nghĩa của việc hạ thấp thị trường mục tiêu và làm thế nào để phát triển ở đó, đạo lý rõ ràng khiến không ít người say sưa lắng nghe.

Susan giống như mở ra một thế giới mới: “Ý cô là, để cho người có bằng cấp không cao cũng có thể thuần thục sử dụng phần mềm máy tính văn phòng?”

Cố Vân Khê khen cô có tính tiếp thu cao: “Đúng vậy, dù sao sinh viên đại học cũng hiếm như lá mùa thu, số lượng người bình thường chiếm phần nhiều hơn, phải làm sao bắt được nhóm người tiêu dùng bình thường này, đó mới là một thị trường khổng lồ.”

“Các quốc gia có nền kinh tế phát triển có tỷ lệ máy tính phổ biến cao, nhưng theo thời gian, mức tiêu thụ ở các nước đang phát triển sẽ sớm bắt kịp và đây sẽ là một đại dương lớn, hứa hẹn rất nhiều tiềm năng.”

Đôi mắt Susan tỏa sáng lấp lánh, từ đó nhận được vô số ý tưởng mới: “Tôi hiểu rồi, cảm ơn cô.”

“Đừng khách khí.” Susan vốn có một chút không phục, trang web email của cô gái này tốt thì đúng là tốt, nhưng cũng không thể nói là quá sáng tạo.

Cô ấy chỉ là có điều kiện được đứng trên vai người khổng lồ Miller và đạt được một chút thành tựu.

Cô là người đầu tiên làm ra, chiếm trước khối thị trường lớn nhất, người đi theo phía sau chậm một bước, có chút kỹ thuật đã bị Cố Vân Khê xin độc quyền sáng chế.

Làm nghiên cứu, chậm một bước chẳng khác nào kiếm củi ba năm thiêu một giờ, công sức đều bỏ phí, cô có một sư huynh làm ý tưởng này, kết quả chậm một bước.

Nhưng hiện tại cô rất phục, cô gái này chính là chí lớn, có kết cấu.

Có đối thủ nặng kí như vậy, rất tốt.

“Nghe nói số người đăng ký trang web của cô đã đạt mấy chục vạn người?”

Cố Vân Khê không một tiếng động nhìn thoáng qua những người vây quanh. “521 vạn người.”

Susan hít ngược một ngụm khí lạnh, “Nhiều như vậy?”

“Tôi có một thầy giáo tốt, ông ấy giúp tôi quảng bá.” Cố Vân Khê dương dương đắc ý, hoàn toàn không thèm để ý người khác nghĩ gì.

Cô không nói, người khác cũng nghĩ như vậy.

Đây là sự thật, cô không có cách nào lảng tránh.

Không nghĩ tới lời này quá hợp tâm ý Susan, cô ấy thích nhất những người không giả bộ, thẳng thắn vô tư, tiêu d.a.o tự tại.

“Cố, tính cách của cậu thật khiến người ta thích, chúng ta làm bạn đi.”

“Được.”

Giáo sư Miller đứng một bên trong mắt hiện lên ý cười, học trò cuối cùng này của ông thu nhận đúng là không uổng phí, lòng dạ khí phách đều vượt xa người thường.

“Tiếp theo, mời ứng cử viên Susan lên sân khấu diễn thuyết.”

Susan cố gắng bình tĩnh, bước về phía sân khấu, tim đập quá nhanh, những người ngồi bên dưới đều là ông lớn có tiếng tăm trong ngành, nếu cô ở trước mặt bọn họ nói sai, rất mất mặt mũi.

Ánh mắt cô ấy nhìn ngó loạn xạ, trong lúc vô tình nhìn thấy Cố Vân Khê ngồi ở hàng ghế đầu, Cố Vân Khê cười híp mắt làm một động tác cổ vũ với cô.

Trái tim bình ổn lại, cô ho nhẹ một tiếng, bắt đầu diễn thuyết.

Tổng cộng có sáu người được đề cử, thay phiên nhau lên đài diễn thuyết, chính là giới thiệu mọi mặt về bản thân và sáng kiến cá nhân, kêu gọi bỏ phiếu cho mình, đợi lát nữa sẽ bỏ phiếu ngay tại hiện trường, đây là khâu thú vị nhất, bởi vì xảy ra rất nhiều sự việc ngoài ý muốn không thể khống chế.

Bình Luận (0)
Comment