Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 520

Nhưng ngành tài chính lại không có nhiều hạn chế như vậy, nguồn vốn của các quốc gia đều đổ vào phố Wall.

“Được rồi.” Tề Thiệu cũng không có dự định ở lại nước ngoài lâu dài, cho nên chuyên tâm đầu tư tài chính, đem tiền kiếm được tiếp tục xoay vòng đầu tư.

“Em có thể tạo ra một kỳ tích, cũng có thể tạo ra kỳ tích thứ hai, anh luôn tràn ngập lòng tin ở khả năng của em.”

Chuông điện thoại vang lên, Cố Vân Khê nhìn thấy số gọi đến là của giáo sư Miller, vội vàng chấp nhận cuộc gọi.

“George muốn hòa giải với các trò, nhờ thầy làm người hòa giải trung gian, nếu trò muốn thì cứ làm, thầy không cưỡng ép.”

Giáo sư Miller nói rõ lập trường của mình, ông chỉ là người đi qua đường trong chuyện này.

“Tất nhiên, ông ta đã đưa ra rất nhiều tiền để thể hiện mong muốn dàn xếp.”

Cố Vân Khê vốn không muốn đồng ý, nhưng vừa nghe lời này lập tức thay đổi ý định.

“Ông ta bỏ ra chi phí hòa giải bao nhiêu?”

“Một ngàn vạn đô la Mỹ.”

Cố Vân Khê ở trong lòng tính nhẩm, dựa theo tỷ lệ quy đổi hiện tại, chính là 50 triệu tệ? Được rồi!

Lợi nhuận hàng năm của một doanh nghiệp lớn cũng chưa chắc đạt được con số này.

Cô sẽ lấy một khoản này đầu tư vào mấy công ty, quá hoàn mỹ!

Bất quá, cô có chút nghi hoặc: “Sao bỗng nhiên ông ta muốn hòa giải? Lúc trước còn tức giận không nhẹ, muốn quyết đấu một trận sống mái với chúng ta.”

Giáo sư Miller cũng không rõ ràng lắm. “Thầy đoán, một khi mở phiên tòa rất nhiều tai tiếng của ông ta sẽ bị phơi bày, điều này rất bất lợi đối với ông ta, nhất là vụ án ly hôn. Nghe nói, chỉ bằng việc phân chia tài sản sau ly hôn, ông ta sẽ phải đối mặt với việc tài sản bị cắt giảm mười tỷ.”

Trong đầu Cố Vân Khê hiện lên một phỏng đoán mơ hồ.

“Không phải ông ta bị nghiện thuốc chứ?”

Kỳ thật, những trò chơi ngầm của người có tiền rất xa hoa tốn kém, chính vì có quan hệ xã hội tốt, mới có thể che giấu và tạo ra hình tượng tốt đẹp trước công chúng.

Một khi scandal hút thuốc phiện bị tuôn ra thì thân bại danh liệt, thanh danh mất sạch, muốn cứu vãn hình tượng cũng không phải đập một chút tiền là có thể giải quyết.

Giáo sư Miller không chú ý đến những chuyện này: “Khó mà nói được, ông ta còn yêu cầu hủy bỏ cáo trạng đối với tội danh gián điệp thương mại của Paris.”

Cố Vân Khê lười biếng theo đuổi vụ kiện ấy, nó không quá quan trọng.

“Quên đi, mặc kệ ông ta nghĩ gì, chỉ cần trả đủ số tiền bồi thường đã hứa là được.” Cúp điện thoại xong, mặt mày Cố Vân Khê hớn hở: “Xem ra chúng ta lại có thể thu vào một khoản không nhỏ rồi.”

Tề Thiệu cũng rất vui mừng, kiện George cũng không thể làm cho ông ngồi tù, cùng lắm chỉ được bồi thường tiền và đăng báo xin lỗi công khai.

Nếu bồi thường cũng không bồi thường được nhiều tiền như vậy.

“Tiền này chuyển vào tài khoản nào?”

Cố Vân Khê suy nghĩ một chút. “Quỹ trên danh nghĩa anh, nếu có thể làm thành quỹ tư nhân lớn nhất thế giới cũng không tồi.”

“Quỹ SX rất có thể.” Tề Thiệu cũng có một phen tham vọng đối với sự nghiệp.

Cố Vân Khê dã tâm bừng bừng biểu đạt. “Đều giống nhau cả thôi, cuối cùng muốn hợp nhất thành tập đoàn tài chính, chúng ta phải trở thành một trong những tập đoàn tài chính hàng đầu trên thế giới.”

Nhìn vào đôi mắt lấp lánh của cô, trái tim của Tề Thiệu đập thình thịch, một cô gái tự tin, quyết đoán như vậy thật quyến rũ, hắn yêu cô ấy vô cùng.

“Tiểu Khê, anh yêu em.”

Cố Vân Khê sửng sốt một chút, sao bỗng nhiên lại chạy sang chuyện tình cảm rồi?

Ngay sau đó, cô cười ngọt ngào, chủ động ôm cổ hắn hôn.

“Nói lại lần nữa, em thích nghe.”

“Anh yêu em, rất yêu rất yêu em.”

Thời gian trôi qua thật nhanh, Cố Vân Khê mỗi ngày chỉ quanh quẩn giữa phòng học trong thư viện và phòng thí nghiệm, dưới yêu cầu nghiêm khắc của giáo sư Miller, cô tiến bộ thần tốc.

Được nghỉ ngơi một ngày, cô vui vẻ thu dọn đồ đạc.

“Thầy, cuối cùng cũng được nghỉ, em muốn ra ngoài chơi một vòng, thầy có kế hoạch nghỉ phép gì không?”

Dáng vẻ không thể chờ đợi được muốn nhanh nhanh chạy trốn này khiến khóe miệng giáo sư Miller giật giật, phòng thí nghiệm cũng không có ngày nghỉ, trong tay ông còn có vài hạng mục thí nghiệm.

“Sư huynh trò đăng kí cho trò đến căn cứ làm việc.”

Cố Vân Khê sửng sốt một chút.

“A? Không phải chứ? Em hẹn Tề Thiệu cùng đi chơi, anh ấy đã sắp xếp lộ trình.”

Giáo sư Miller biết bình thường cô không đi chơi nhiều, trừ phi là hoạt động xã giao cần thiết, những thứ khác đều không tham gia, chỉ biết vùi đầu khổ luyện học hành.

Ở trường này, mỗi ngày phải thức đêm học tập là chuyện rất bình thường.

Bình Luận (0)
Comment