Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 530

Tề Thiệu:... Như vậy cũng được sao?

Cố Vân Khê hợp tình hợp lý hỏi ngược lại hắn: “Tại sao không được? Chẳng lẽ ông ta còn có thể kéo em từ trong nước ra nước ngoài làm việc cho ông ta sao?”

Tề Thiệu không hiểu được suy nghĩ của cô, nghe cô nói hắn không khỏi vô cùng khiếp sợ, ai, được rồi, xem như là cô thắng.

Cố Vân Khê con ngươi nhỏ lưu chuyển, cười nói: "Em dự định sẽ bồi dưỡng anh nhỏ thật tốt, để cho anh ấy có cơ hội xông pha ở phía trước, còn chúng ta sẽ ở phía sau ủng hộ." Quyết định này vô cùng sáng suốt.

Cô nói làm là làm, rất nhanh đã vơ vét toàn bộ sách chuyên ngành và các loại tạp chí báo chí liên quan khắp nơi về đây.

Tề Thiệu nhìn thấy mấy cái rương lớn chứa đầy sách vở, đầu bỗng có chút đau nhức: "Đây là làm gì vậy?”

“Thu thập các loại tư liệu liên quan gửi cho anh nhỏ, đốc thúc anh ấy học tập thật tốt, để anh ấy sau khi tốt nghiệp sẽ bắt tay vào việc gây dựng sự nghiệp.” Cố Vân Khê rất có kỳ vọng đối với anh nhỏ. Cô nhanh chóng lấy điện thoại, gọi một cuộc điện thoại cho Cố Hải Ba, chuẩn bị tẩy não cậu cho thật tốt... A, không phải, là cổ vũ mới đúng.

“Này......”

Giọng nữ xa lạ khiến Cố Vân Khê sửng sốt, cô vui quá nên gọi nhầm số rồi sao? “Xin hỏi là điện thoại của Cố Hải Ba sao?”

Đối phương nghe vậy càng thêm tức giận mắng lớn hơn: "Cái đám nữ sinh này, tại sao lại không biết xấu hổ đến như vậy chứ? Mỗi ngày đều gọi điện thoại dây dưa không ngớt với một người đàn ông, các người không cảm thấy phiền sao?"

Nói xong cô gái kia trực tiếp cúp máy. Cố Vân Khê ngơ ngác nhìn điện thoại với vẻ mặt mờ mịt.

Cô lại gọi lại thêm một lần nữa, rất nhanh đã bên kia đã đỗ chuông, nhưng bị

người ta trực tiếp cúp máy đi. Tề Thiệu quan tâm hỏi: "Làm sao vậy?”

“Kỳ quái.” Cố Vân Khê lại bắt đầu gọi điện thoại, lần này gọi cho Cố Hải Triều: “Anh, anh nhỏ đi đâu vậy? Sao em gọi điện thoại cho anh ấy mà lại có một nữ sinh hung dữ tiếp máy vậy? Anh ấy có bạn gái rồi sao?”

“Không nghe nói.” Cố Hải Triều một đầu đầy sương mù, nói: "Theo anh biết, anh trai em là một tên đầu gỗ, sẽ không để ý đến chuyện yêu đương này đâu. Thôi, để lát nữa anh gọi điện thoại hỏi em ấy thử.” “Anh, anh quan tâm anh ấy nhiều một chút. Bảo anh nhỏ khi rảnh rỗi thì gọi điện thoại cho em, em có việc tìm anh ấy.”

“Được.”

Mà lúc này, Cố Hải Ba đang bận rộn ở công ty Trần gia.

“Anh Chấn Hoa, hai máy tính này đều đã lắp đặt xong, anh có gì không hiểu có thể trực tiếp hỏi em.”

Trần gia lúc trước nhờ có được lợi nhuận từ ‘ăng ten bảo bảo’, hôm nay đã trở thành đại lý lớn của Cố gia. Hầu hết các sản phẩm của Cố gia ra mắt bọn họ đều lấy về. Bất kể là nồi cơm điện, quạt điện nhỏ, thảm điện…tất cả món đồ đó sức tiêu thụ cũng không tệ, khiến cho bọn họ làm ăn vô cùng tốt.

Trần Chấn Hoa cố ý muốn tìm Cố Hải Ba đến hỗ trợ lắp ráp hai cái máy tính mới mua. Cố Hải Ba học chuyên ngành về máy tính, vô cùng tinh thông cái này, cậu còn có thể giúp đỡ lắp đặt, một bước đúng chỗ.

Trong lòng Trần Chấn Hoa tràn đầy vui mừng, có máy tính thì mọi chuyện trở nên tiện lợi rồi, ngay cả kiểm kê sổ sách cũng đều có thể thực hiện, thao tác trên máy tính, tiết kiệm không ít công sức nha.

"Cám ơn cháu nha, Tiểu Ba, nào, tới uống canh ô mai đi, đây là Thiến Thiến, em họ của Phương Phương nấu cho cháu, nếm thử hương vị như thế nào?"

Cố Hải Ba uống một ngụm canh ô mai ướp lạnh, chua chua ngọt ngọt, cười nói: "Không tệ, vị chua chua ngọt ngọt này em gái cháu hẳn là rất thích uống.”

Cậu có chút nhớ em gái mình rồi, ai da, mới đó đã một năm không gặp, không biết hiện tại em ấy có khỏe không?

Ngô Phương Phương cười nói: "Tài nấu nướng của em gái tôi không thể chê được đâu. Giấc mộng từ nhỏ của em ấy chính là làm một mẹ hiền dâu thảo, chăm lo việc nhà, để cho chồng an tâm lập nghiệp, không bận chuyện gia đình đây.”

Cô vừa nói, còn nháy mắt với Hứa Thiến Thiến.

Cô ta vô cùng coi trọng Cố gia. Cũng đúng thôi, Cố gia hiện tại phát triển quá nhanh, làm cho người ta nóng mắt không thôi.

Nếu bọn họ là có thể liên hôn với Cố gia, vậy thì thật tốt quá.

Hứa Thiến Thiến xấu hổ liếc mắt nhìn người đàn ông anh tuấn kia, cười nói: "Anh Tiểu Ba thích là được rồi, mỗi ngày em nấu xong sẽ mang đến cho anh.”

Cô ta cũng muốn nhân cơ hội lần này bồi dưỡng tình cảm ở khoảng cách gần với cậu hơn.

Bình Luận (0)
Comment