Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 603

Hơn nữa, hắn đúng là rất có mắt nhìn nha, đối với loại nhà tam tiến tứ hợp viện được bảo tồn tốt đến như vậy, vài năm nữa thôi giá của nó sẽ tăng lên cao ngất.

Cũng không cần để lại cho hậu thế cái gì, hiện tại nó chính là vô giá, ở trên thị trường cũng không thể tìm được đây.

“Bọn họ làm sao lẻn vào được đây?”

“Hậu viện có một cái lỗ chó, là do tên kia làm ra. "Chị Triệu quan tâm lỗ hổng này hơn cô: “Yên tâm đi, tôi đã dẫn người đi lấp đầy nó lại rồi.”

Cố Vân Khê khóe miệng co rút, bọn họ vào đây ở hơi cấp bách, nên cũng không có sửa chữa bao nhiêu, tất nhiên cũng không có chú ý tới chi tiết này.

Tề Thiệu bóc một quả trứng gà đưa cho cô: "Những người này trước khi động thủ cũng không điều tra một chút sao?”

Chị Triệu mỉm cười, nói: "Ngoài mặt, Cố Vân Khê chỉ là một giáo viên bình thường du học trở về, rất nhiều chi tiết đã được bên phía quân đội xử lý, che giấu.”

Xóa đi toàn bộ, ngược lại sẽ khiến cho người có tâm hoài nghi. Thực thực hư hư, mới là vũ khí an toàn nhất.

Chỉ có vài người cấp cao của phía quân đội mới biết chuyện của cô, nhưng tổng cộng lại thì cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi.

Cố Vân Khê mím môi, điều cô không biết là, dựa theo nội dung vở kịch trong nguyên tác, A Siêu trong thông ngoài hợp đánh cắp quốc bảo, sau đó thông qua con đường của Triệu Kim Minh, đầu cơ trục lợi văn vật ra nước ngoài.

Từ đó, một nhóm văn vật vô cùng trân quý này không còn tung tích, cũng không tìm lại được.

A Siêu qua tay bán Triệu Kim Minh, tranh thủ thời gian chạy trốn cho mình. Điều này làm cho Triệu gia mang trên lưng một tội danh thông đồng với ngoại quốc đầu cơ trục lợi, cũng vì chuyện này mà Triệu lão gia đã bị chính phủ ép phải lui về, nỗi hận tích tụ trong lòng, không lâu sau liền sinh bệnh qua đời. Còn ba anh em Triệu gia thì hai c.h.ế.t một sống, người duy nhất còn sống kia hoàn toàn hắc hóa.

Mà, sự tồn tại của cô, đã khiến cho nội dung vở kịch sụp đổ, thay đổi vận mệnh của rất nhiều người.

Bởi vì quốc bảo không bị mất ra nước ngoài, Triệu Kim Minh còn không kịp nhúng sâu vào, ảnh hưởng đối với Triệu gia không phải rất lớn.

Triệu Kim Thụy không bị thuyên chuyển khỏi lớp huấn luyện đặc biệt, vẫn mỗi ngày đi học, chỉ là càng ngày càng trầm mặc hơn.

“Cảm ơn cô, lão sư.” Cảm ơn cô ở thời khắc mấu chốt đã giúp hắn một tay, để cho hắn lập công bù đắp.

Cũng cám ơn cô, ở trước mặt tổ điều tra đặc biệt nói một câu, nhân phẩm cùng năng lực của học sinh này không có vấn đề.

Nếu không, hắn cũng sẽ không thể tiếp tục ở lại đây được nữa.

Cố Vân Khê thản nhiên nói: "Tôi là lão sư của cậu, nên tôi có trách nhiệm dạy cậu. Lại nói, tôi trước giờ luôn là người thích bao che khuyết điểm.”

Bỏ lại những lời này cô liền ôm máy tính xách tay rời đi, đầu cũng không quay lại, nên cô đã không thấy hốc mắt đỏ bừng của Triệu Kim Thụy. Hắn giờ khắc này, vừa là cảm động, cũng vừa là cảm kích.

Cả đời gặp được một thầy tốt bạn hiền như vậy, vừa là may mắn cũng là phúc khí của hắn.

Một ngày mới.

“Triệu Kim Huy đến sao? "Cố Vân Khê nghe vậy có chút sửng sốt, người nối nghiệp được Triệu gia đặc biệt bồi dưỡng, tới đây làm gì chứ? “Cho anh ta vào đi.”

Con trai trưởng Triệu gia này đúng là rất có năng lực, sau khi cửa nát nhà tan thì hoàn toàn hắc hóa......

Bình Luận (0)
Comment