Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 622

Giờ khắc này, tất cả mọi người ai nấy cũng đều kiên định muốn chiếm lấy thời cơ đi đầu trong thời đại công nghệ cao này.

Ánh mắt lãnh đạo vẫn dán trên màn hình, nói: "Đây chỉ có bản đồ điện tử của thành phố sao?”

Cố Vân Khê khẽ gật đầu, nói: "Đúng vậy, trước mắt chỉ có cục đo lường thành phố cung cấp số liệu, những thành phố khác còn chưa có số liệu, cho nên không thể làm được.”

“Chuyện này không khó. "Lãnh đạo hiện tại cũng đã lên mọi kế hoạch trong mình. " Cô cứ dạy kỹ thuật này cho học sinh của mình đi, để bọn họ tự làm.”

Loại quyết định này cũng chỉ có mình ông ấy có thể nghĩ ra. Dù Cố Vân Khê là người phát triển phần mềm này, nhưng nói thế nào thì cuối cùng cô cũng chỉ có thể đem tất cả kỹ thuật nộp lên cho quốc gia mà thôi, không bằng hiện tại bớt thêm chút việc. “Được, vậy an bài đi.”

Lãnh đạo đột nhiên hỏi: "Ngoại trừ loại bản đồ này, cô còn nghiên cứu·cái nào khác không?"

Cố Vân Khê nghe vậy có chút bất ngờ, giơ ngón tay cái lên với ông: "Ngài nhạy bén thật, đúng là nhìn xa trông rộng. Kỹ thuật này có thể kết hợp với hình ảnh vệ tinh, ảnh hàng không và các nguồn thông tin khác, tạo ra các loại hình ảnh đặc thù, cũng có thể tạo ra các loại mô hình số. Nói cách khác, từ nó chúng ta có thể tạo ra bản đồ địa hình dùng để chiến đấu cho quân đội.”

Lãnh đạo nhịn không được cười, nói: "Được, được, thật tốt quá. Nhưng mà nước ngoài cũng có cái này sao?"

"Hẳn là có, nhưng tôi nghĩ nó cũng sẽ không có tiên tiến như vậy." Cố Vân Khê cũng chưa từng thấy qua nước bọn họ có hay không, dù sao bản đồ điện tử này ở hiện đại thì không tính là gì, nhưng ở thời điểm này thì nó lại vô cùng đặc biệt.

Lãnh đạo càng nghe càng cao hứng, nói: "Đồng chí Tịch Vân, chỉ trong nửa năm ngắn ngủi mà cô đã lập được một công lớn, đúng là không làm cho tôi thất vọng. Nói xem, hiện tại cô muốn cái gì?"

Cố Vân Khê không cần nghĩ ngợi nói: "Ngài cho tôi nghỉ ngơi đi, có người cảm thấy như mình cưới phải một người vợ giả vậy, mỗi ngày không được gặp mặt vợ mình, mặt lúc nào cũng thối.”

Nửa năm nay cô chỉ một mực bận rộn nghiên cứu phát triển hệ thống, hai thứ này lại quá mức mẫn cảm, cho nên bọn họ cũng không được ở cạnh nhau thường xuyên.

Lãnh đạo lúc này mới nhớ tới cô đã kết hôn được nửa năm rồi. Nhưng hình như tất cả thời gian đều dồn hết vào thí nghiệm, bỏ qua người kia. "Ha ha ha, được, chúng tôi sẽ thả cô trở về đoàn tụ với chồng cô.” Kỳ thật, phía trên đã đem căn nhà sát vách khu tứ hợp viện “Tam Tiến” của cô thu hồi lại rồi, bọn họ nói là dùng để làm căn cứ thí nghiệm. Nhưng thật sự là cân nhắc đến vấn đề an toàn của cô, tránh xuất hiện nguy hiểm không cần thiết như lần trước.

Bọn họ còn đem cả lớp đặc huấn dời tới đay, thuận tiện cho việc dạy học của cô.

Tuy nói, học viện có đơn vị bảo mật, nhưng chung quy cũng có quá nhiều người, theo tầm quan trọng của Cố Vân Khê, bọn họ không thể đặt cô ở nơi quá nhiều người được. Như thế thì quá nguy hiểm.

Rất nhiều phòng thí nghiệm bí mật của quân đội cũng không đặt ở học viện, chỉ có phía trên mới biết vị trí cụ thể. Nhưng cho dù có cách một bức tường như vậy, mỗi khi cô trở về thì trời đã khuya, khi ấy cô cũng đã mệt đến tê người, chỉ cần vừa ngã lên giường liền ngủ ngay, còn không có chút cơ hội nào để nói chuyện với chồng mình.

Cô vui vẻ chạy về nhà, Tề Thiệu nghe bên kia thông báo cũng rất vui. "Vậy thì tốt quá, chúng ta đi HK xem nghi thức bàn giao đi.”

Hắn là nhân tài rất nổi danh trong giới tài chính, lúc trước khi nhận được thư mời, hắn còn đang do dự không biết có nên đi hay không đây?

Đôi mắt Cố Vân Khê sáng lên, cô được tận mắt chứng kiến thời khắc chuyển giao lịch sử sao?

“Chúng ta có vào được không? Nghe nói bên đó giới hạn số người đến…”

“Anh được mời.” Tề Thiệu ôm cô, nói: "Chúng ta đi trước, coi như là đi hưởng tuần trăng mật vậy. Chúng ta cũng nhân cơ hội này cùng mọi người tụ tập một phen, trải đường cho bước tiếp theo.”

“Được. Vậy để em gọi điện thoại hỏi một chút. "Cố Vân Khê có thể đi xa nhà hay không, cô không thể tự quyết định được, cô phải được sự đồng ý của lãnh đạo mới được đi.

“Cấp trên đã đồng ý. Ông ấy nói mấy vị tai to mặt lớn trong và ngoài nước đều có mặt, cho nên công tác an ninh vô cùng nghiêm ngặt, chúng ta không cần lo lắng vấn đề an toàn.”

Đương nhiên, phía bọn họ cũng sẽ có kế hoạch bảo vệ an toàn riêng cho cô.

Cố Vân Khê vui vẻ thu dọn hành lý chuẩn bị khởi hành. Cô không ngờ đến mình lại gặp được Hoắc lão gia và Hoắc Vân Sơn ở sân bay, không khỏi kinh ngạc: "Ông ngoại cũng đi sao?"

“Đúng vậy, ông chờ ngày này đã lâu, đương nhiên là phải được tận mắt nhìn thấy. "Hoắc lão gia không ngậm miệng lại được, nói: " Tiểu Khê, hiện tại cháu sẽ lấy thân phận cháu gái của ông để xuất hiện trước mặt công chúng.”

Bình Luận (0)
Comment