Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 81

Ánh mắt Cố Vân Khê hoàn toàn lạnh xuống, phun ra một câu lạnh như băng.

"Chu Ngọc Khiết, năm nay mười tám tuổi, tốt nghiệp ở Hải Thành Tam Trung, cha là Chu Lương, mẹ kaf Khương Xuân Hoa, lúc này mang thai hai tháng, đứa con trong bụng là của người tình trước đó không lâu, trong một lần đánh nhau bằng vũ khí thì bị bắt giữ vào tù, nhu cầu cấp bách tìm một người đến đổ vỏ…"

Cô trực tiếp vạch trần tính toán của đối phương, con gái nhà giàu mới nổi cho dù là tàn tật, cũng có thể gả cho người không tệ, không cần phải dây dưa Cố Hải Triều hết lần này đến lần khác.

Nói trắng ra, Chu Ngọc Khiết chính là cảm thấy Cố Hải Triều dễ khống chế, uy h.i.ế.p anh quá rõ ràng.

Chỉ cần nằm chắc mấy anh em cho anh, cho dù phát hiện mình là hiệp sĩ đổ vỏ, thì cũng không thể không ẩn nhẫn.

Như một đạo sấm sét nện vào đỉnh đầu mọi người, không tự chủ được nhìn về phía bụng Chu Ngọc Khiết, không phải chứ?

Chu Ngọc Khiết như bị ngũ lôi oanh đỉnh, theo bản năng ôm bụng, cực kỳ bại hoại thét chói tai.

“Mày nói hươu nói vượn, đây là bịa đặt, tao muốn kiện mày.”

Cố Vân Khê khi biết đến Chu gia thì đã điều tra qua lai lịch của người một nhà này, đây là thói quen của cô, cũng không đánh trận mà không có chuẩn bị.

“Kiện đi, tôi tùy thời phụng bồi, tôi còn biết thêm chi tiết, đến lúc đó ở tòa án cứ từ từ nói.”

Cô vốn không muốn làm bại lộ chuyện riêng tư của đối phương, cho dù, Chu Ngọc Khiết ngay từ đầu đã không có ý tốt.

Nhưng, hết lần này tới lần khác, Chu Ngọc Khiết miệng nói ác ngữ, khó nghe, vậy đừng trách cô không khách khí.

Cha mẹ không dạy, vậy để người ngoài dạy cô ta nên làm người như thế nào.

Tất cả mọi người rất thích nghe chuyện bát quái, nhất là loại tin tức tai tiếng của gia đình có tiền.

“Cô bé, em mau nói rõ hơn đi, để cho tất cả mọi người nghe một chút, đề phòng mắc mưu bị lừa.” Cố Vân Khê mỉm cười, "Bọn họ tuy có dụng tâm kín đáo, nhưng đều là con gái, tôi vẫn giữ thể diện cho các cô ấy.”

Cố Như một chút cũng không cảm kích, lớn tiếng ồn ào, "Chị Tiểu Khê, chị lột da người ta rồi, còn nói cái gì mà giữ thể diện, chị thật dối trá......”

“Bốp.” Một cái tát này là Chu Ngọc Khiết đánh, Cố Như bị đánh cũng không hiểu ra sao: “Sao chị đánh em?”

Cố Vân Khê buồn cười không chịu được, rất tốt bụng giúp cô ta giải thích nghi hoặc, "Bởi vì, lời này của cô đã nói rõ cô ấy chưa kết hôn đã có thai, muốn tìm một kẻ tới đổ vỏ, ha ha ha, đây coi như chó cắn chó đi.”

Xem ra, chỉ số thông minh của Cố Như thật sự không cao, sống lại cũng không thể trở nên thông minh hơn một chút.

Cố Như xanh mặt, gấp đến ra một thân mồ hôi nóng, "Em không phải ý này, chị Ngọc Khiết, chị nghe em giải thích, em nhất thời nói sai, là bị Cố Vân Khê lừa dối..."

“Bốp.” Lần này là Cố Vân Khê ra tay.

Hai bên má Cố Như liên tục bị đánh, lần này sưng thành đầu heo, vừa xấu hổ vừa tức giận” “Chị lại dám đáng tôi.”

Cô ta muốn đánh trả, nhưng nhưng nhìn chằm chằm anh họ đang đứng bên cạnh bảo vệ cho Cố Vân Khê, thì lại không dám.

Cố Vân Khê còn chê tay mình đau, "Nói không xuôi tai thì đánh đi, tôi là tỷ tỷ, quản giáo em gái cũng là chuyện nên làm, miễn cho em tâm thuật bất chính, đi vào con đường sai lầm, tương lai ăn Mộc Thương Tử, chị thật sự là người đẹp tâm thiện, chị gái tốt có một không hai trên đời, còn không mau cảm ơn.”

Cố Như cho tới bây giờ chưa từng thấy qua ai vô liêm sỉ như thế.

“Ha ha ha.” Có người cười rất vui vẻ.

Cố Như tức giận trừng mắt, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt đối phương, đôi mắt liền đột nhiên phóng đại.

“Tề Tĩnh!”

Lại là tổng giám đốc đại nhân của cô, người đàn ông cô trăm phương ngàn kế muốn tìm! A a a, cô lại một lần nữa nhìn thấy y, thật kích động, thật hưng phấn.

Thì ra, không phải nằm mơ, người đàn ông này chân thật tồn tại, đây chính là người đàn ông cô muốn!

Bình Luận (0)
Comment