"...Không phải tất cả ma pháp hệ bóng tối đều thuộc về hắc ma pháp."
Giọng nói trầm ấm vang vọng trong thư viện rộng lớn, Tinh Linh Vương tóc vàng đang cẩn thận giảng giải cho đồ đệ nhỏ của mình cái gì là ma pháp hệ bóng tối.
"Nguyên tố bóng tối, cũng giống như các nguyên tố khác, đều thuộc về các nguyên tố tự nhiên. Nhưng chúng ta không thể cực đoan cho rằng tất cả các ma pháp liên quan đến nguyên tố bóng tối đều là hắc ma pháp."
"Ví dụ như ma pháp hệ bóng tối sơ cấp – Thuật Ẩn Thân." Tinh Linh Vương liền trực tiếp biểu diễn cho đồ đệ nhỏ xem. Sau một câu thần chú đơn giản, y đã biến mất.
"Á!" Thư Lê tròn mắt, nhìn đông nhìn tây, cố gắng tìm kiếm bóng dáng của Tinh Linh Vương.
Biến mất thật rồi!
Khi cậu quay đầu lại, kinh ngạc phát hiện Tinh Linh Vương đang ngồi tại chỗ cũ, mỉm cười nhìn cậu, như thể chưa từng biến mất.
Đây chính là Thuật Ẩn Thân sao?
Thật là lợi hại! Thật ngầu quá!
Thư Lê kính cẩn nhìn Tinh Linh Vương: "Vương, em muốn học Thuật Ẩn Thân!"
"Ta sẽ dạy em sau." Tinh Linh Vương nhìn đôi mắt lanh lợi của đồ đệ nhỏ, hỏi: "Em nghĩ Thuật Ẩn Thân là hắc ma pháp sao?"
"Ừm..." Thư Lê ngẫm nghĩ một lúc rồi trả lời: "Không phải."
Thuật Ẩn Thân chỉ là sử dụng các nguyên tố hệ bóng tối để làm bản thân biến mất, mà không làm hại người khác, sao có thể coi là hắc ma pháp được chứ?
Tinh Linh Vương nói: "Thuật Ẩn Thân thuộc về ma pháp phụ trợ, bản thân nó không phân thiện ác. Nhưng kẻ có tâm thuật bất chính thường sử dụng nó để làm những việc như ăn cắp, trộm cướp, khiến nó bị xếp vào hắc ma pháp."
Thư Lê vừa ghi chép vừa tức tối: "Rõ ràng là người xấu lợi dụng nó làm điều xấu, vậy mà lại đổ lỗi cho nó, thật là oan ức."
Tinh Linh Vương khẽ gật đầu, sau đó lần lượt liệt kê các phép như truy tung, định thân, giảm tốc, làm choáng, phá phòng ngự, trói buộc, làm suy yếu, rồi phân tích từng cái một, giúp Thư Lê hiểu sâu sắc hơn về thế nào là ma pháp phụ trợ hệ bóng tối.
Thư Lê chăm chú ghi chép, trong đầu dần hình thành một khái niệm rõ ràng.
Tóm lại, hầu hết các loại ma pháp phụ trợ hệ bóng tối đều giống như debuff (ma pháp làm giảm hiệu ứng) trong trò chơi, có tác dụng làm suy yếu trạng thái của kẻ địch.
Tất nhiên, cũng có những ma pháp như dịch chuyển tức thời, lá chắn bóng tối, hay chữa trị bóng tối là các loại buff (ma pháp tăng cường), giúp nâng cao năng lực.
Những ma pháp phụ trợ này, Bạch Ma Pháp Sư cũng có thể sử dụng.
Bởi lẽ, không phải tất cả những người thức tỉnh ma pháp hệ bóng tối đều là kẻ xấu.
Vậy đâu là hắc ma pháp điển hình?
Lời nguyền, đe dọa, nuốt chửng, sương độc, đoạt hồn, khống chế, triệu hồi xác sống, thao túng, giam cầm, v.v... Đều được xếp vào hắc ma pháp, vì mục đích làm hại tính mạng người khác, thỏa mãn lợi ích và ***** cá nhân.
Một Bạch Ma Pháp Sư chính trực tuyệt đối khinh thường việc sử dụng những loại ma pháp tà ác như vậy.
Thậm chí, ngay cả Tinh Linh Vương quyền năng cũng giữ khoảng cách với loại hắc ma pháp này.
Nên biết rằng, những hắc ma pháp như thuật con rối, vong linh, thao túng, v.v... đều yêu cầu phải lấy tính mạng người khác, đào mộ để có được thi thể và xương cốt, thì mới phát huy được tác dụng thực sự.
Cả buổi sáng, Thư Lê đều chìm đắm trong việc học. Cậu học đến mức quá tập trung, đến trưa rồi mà vẫn hoàn toàn không nhận ra.
Tinh Linh Vương khép cuốn sách về hắc ma pháp lại, ánh mắt dịu dàng nhìn tiểu yêu tinh đang chăm chú ghi chép.
"Đói không?"
Thư Lê viết xong chữ cuối cùng, ngẩng đầu lên, theo bản năng đáp: "Không đói!"
"Ục ục..."
Chiếc bụng nhỏ không chịu thua lại lên tiếng, như một cái tát thẳng vào câu trả lời của cậu.
Quá ngượng ngùng.
Tinh Linh Vương đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu cậu. "Đi thôi, đi ăn cơm nào."
"Ồ." Thư Lê hơi đỏ mặt, thu dọn đồ dùng học tập. Cậu vừa định dang đôi cánh bay đi, thì cả người đã bị bàn tay của Tinh Linh Vương nhẹ nhàng nhấc lên, từ bàn học chuyển thẳng đến bờ vai của y.
Thư Lê theo thói quen ôm lấy một lọn tóc, ngoan ngoãn ngồi yên.
Tinh Linh Vương đứng dậy, dẫn cậu rời khỏi thư viện, tiến về phía nhà ăn.
Trên đường, các tinh linh mà họ gặp đều cung kính cúi chào Tinh Linh Vương.
Nhìn thấy tiểu yêu tinh đang ngồi trên vai y, bọn họ cũng đã quen thuộc với cảnh này.
Bữa trưa cực kỳ thịnh soạn, khiến bụng nhỏ của Thư Lê ăn no căng tròn.
Sau bữa ăn, cậu trở về phòng mình để nghỉ ngơi.
Thường ngày, cậu sẽ dành chút thời gian để ngủ trưa. Nhưng hôm nay cậu quyết định đọc sách, những quyển sách mà Tinh Linh Vương đã đưa cho cậu.
Cậu lấy chúng từ chiếc nhẫn trữ vật ra, lần lượt trải lên giường, chọn tới chọn lui, cuối cùng chọn một quyển sách tương đối mỏng.
Dùng ma pháp hệ Gió mở trang bìa cứng, ngồi xếp bằng, lơ lửng trên không trung phía trên mặt sách, cúi đầu đọc.
Đây là một cuốn sách giới thiệu về tinh hoa nguyên tố, đúng sở thích của Thư Lê, cậu đọc say sưa thích thú.
Tinh hoa nguyên tố chính là các tinh linh nguyên tố.
Khi mẫu thần Isif sáng tạo thế giới, chúng đã tồn tại, thậm chí còn xuất hiện sớm hơn cả các vị thần linh.
Không ngạc nhiên khi câu hát *****ên trong "Khúc ca sáng thế" là: "Tinh linh Nước, tinh linh Lửa, tinh linh Cỏ, tinh linh Gió, tinh linh Đất".
Nước là nguồn gốc của sự sống, Lửa là ánh sáng của văn minh, Cỏ là biểu tượng của luân hồi, Gió là lợi thế của sự chuyển hóa, và Đất là mẹ của muôn loài.
Chính nhờ những nguyên tố này mà một thế giới mới có thể được hình thành.
Tinh linh nguyên tố có hình thái cụ thể và ý thức riêng, chúng thích những nơi có nguyên tố dồi dào nhất. Ví dụ, tinh linh Cỏ yêu thích rừng rậm, từng là khách quen của Rừng Rậm Yêu Tinh và Vương Quốc Tinh Linh.
Các tinh linh nguyên tố khác cũng có "nơi cư ngụ" đặc trưng của riêng mình. Để tìm thấy chúng, cần kết hợp với bản đồ của đại lục Austin và tìm kiếm một cách tỉ mỉ.
Thư Lê không có bản đồ lục địa trong tay, lần sau phải đến thư viện tìm thử.
Cậu lấy ra bút và giấy, trước tiên chép lại những nội dung liên quan đến tinh linh Cỏ.
Từng việc một đến, không cần vội.
Xem được mấy chục trang, cảm thấy hơi mệt, Thư Lê xoa xoa mắt, đặt một cái đánh dấu trang rồi gấp sách lại.
Cậu duỗi người một cái, lần lượt nhét từng quyển sách đặt trên giường trở lại nhẫn trữ vật.
Khi nhét quyển sách cuối cùng, cậu tình cờ nhìn thấy tựa đề "Cuộc chiến giữa các vị thần" trên bìa sách, động tác cậu khựng lại, tò mò dùng ma pháp hệ Gió để mở ra.
Do sức gió hơi mạnh, sách lập tức bị lật đến giữa.
Thư Lê gãi gãi đầu, định lật lại trang đầu thì bị bức tranh trong sách thu hút.
Đây là một cuốn sách có cả hình ảnh lẫn chữ.
Trong hình là một tinh linh tai nhọn cưỡi thú một sừng, tay cầm quyền trượng. Dựa vào trang phục và vương miện, có thể xác định rằng y là Tinh Linh Vương.
Mặc dù các đường nét trên khuôn mặt không hoàn toàn tuấn mỹ như Tinh Linh Vương, nhưng vẫn có ba phần giống.
Bên cạnh Tinh Linh Vương, có một phụ nữ với vẻ ngoài kỳ lạ đang bay lượn.
Tóc nàng là vô số sợi liễu mảnh dài, trang phục làm từ những chiếc lá lớn, phần từ đầu gối trở xuống là một đám mây mờ ảo. Trên trán nàng có ba chiếc lá được vẽ, tay cầm một nhánh dây leo có gai, vung mạnh đầy khí thế chiến đấu.
Nàng chính là... Tinh linh Cỏ!
Thư Lê nhanh chóng lướt qua đoạn chữ bên dưới bức tranh và xác nhận nhận định của mình.
Trong cuộc chiến của các vị thần, Tinh Linh Vương đã từng đối đầu với thần chết – tay sai của thần Bóng Tối – để bảo vệ Vương Quốc Tinh Linh và Rừng Rậm Yêu Tinh.
Tinh linh Cỏ đã tham gia trận chiến này, hợp sức cùng Tinh Linh Vương, đánh bại thần chết một cách ngoạn mục.
Thư Lê đọc xong nội dung trên trang này, sờ cằm nhỏ nhẵn nhụi của mình.
Nơi mà họ giao chiến là ở phía Bắc Vương Quốc Tinh Linh, gần khu vực biển Dana Kya.
Nếu có thể, cậu muốn đến đó xem thử.
Thư Lê chép lại câu thần chú triệu hồi tinh linh Cỏ của Tinh Linh Vương.
Ngủ trưa nửa tiếng xong, cậu tỉnh táo hẳn, tinh thần phấn chấn đi làm việc đồng áng.
Hôm qua đã hái trái cây, hôm nay cậu đến cánh đồng lúa mạch để nhổ cỏ. Cậu kết hợp ma pháp hệ Cỏ và ma pháp hệ Đất, nhổ sạch mọi loại cỏ dại tận gốc, chất đống chúng ở mép ruộng, sau đó dùng cỏ để xoắn thành một sợi dây thừng, buộc cỏ lại thành bó và mang đến bãi phân bón gần đó.
Tất cả công việc đều được cậu điều khiển một cách tỉ mỉ bằng ma pháp, rất hao tổn thể lực và tinh thần.
Vì muốn đến phía Bắc Vương Quốc Tinh Linh, Thư Lê tăng tốc độ làm việc, nhanh hơn bình thường nửa tiếng.
Các tinh linh khác nhìn thấy vậy, mỉm cười khen ngợi:
"Hôm nay bé Sperion thật chăm chỉ nhỉ!"
"Cảm ơn ạ." Thư Lê lịch sự đáp lại, với thân hình nhỏ nhắn, kéo theo bó cỏ lớn hơn mình cả chục lần, lắc lư bay về phía bãi phân bón.
Sau khi giao xong đống cỏ khô, cậu đến bên dòng sông gần đó rửa mặt và tay, rồi huýt một tiếng sáo, gọi Doré.
Doré đã sống ở đây từ khi đưa cậu đến Vương Quốc Tinh Linh. Chỉ cần nghe thấy tiếng huýt sáo của cậu, dù ở xa đến đâu, nó cũng sẽ bay tới.
Quả nhiên, năm phút sau, Doré xuất hiện trên bầu trời phía trên dòng sông.
"Doré!" Thư Lê vui vẻ vẫy tay với nó.
Doré lao xuống, đôi cánh khổng lồ của nó tạo ra luồng gió mạnh, khiến mặt sông yên tĩnh nổi lên từng đợt sóng lớn.
"Chíp chíp..."
Nó vươn đôi móng vuốt khỏe mạnh, đáp xuống một tảng đá lớn bên bờ sông một cách vững vàng.
Thư Lê vỗ đôi cánh mỏng như tơ, bay lên lưng nó và chui vào bộ lông dày ấm áp.
"Doré, chúng ta đi đến phía Bắc Vương Quốc Tinh Linh."
"Chíp..."
Doré đáp lại một tiếng, vỗ cánh chim, lập tức bay vút lên không trung. Không cần Thư Lê chỉ huy, nó đã chính xác bay về phía chính Bắc.
Những tinh linh làm việc ở bãi phân bón nhìn thấy con chim Sekern quen thuộc, bèn nghi hoặc hỏi: "Sperion cưỡi nó đi đâu vậy?"
Một tinh linh khác đáp: "Về Rừng Rậm Yêu Tinh chăng?"
"Em ấy mới đến hôm qua thôi, còn chưa ở được nửa tháng mà."
"Ừm... Hướng bay của chim Sekern là... Phía Bắc?"
"Phía Bắc? Sperion đi phía Bắc làm gì?"
"Không rõ nữa, có cần báo với vương không?"
"Có lẽ nên báo."
Mặc dù Vương Quốc Tinh Linh rất an toàn, nhưng vẫn có nhiều ma thú cổ xưa cấp cao với tính khí kỳ quái và thất thường, nếu tiểu yêu tinh gặp phải, rất dễ chịu thiệt thòi.
Thư Lê hoàn toàn không biết đến sự lo lắng của các tinh linh, cậu chỉ một lòng một dạ tìm kiếm tinh linh Cỏ, cả người chìm trong trạng thái phấn khích.
Đặc biệt là đoạn chú ngữ triệu hồi được chép lại, thực sự muốn thử nghiệm một chút.
Sau hơn hai mươi phút, Doré mang theo cậu bay đến phía Bắc của Vương Quốc Tinh Linh, hạ thấp độ cao, lượn vòng trên không trung.
Thư Lê bò lên gần cổ nó, cúi đầu nhìn cảnh tượng phía dưới, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Một vùng đất hoang vu rộng lớn!
Những nơi khác trong Vương Quốc Tinh Linh đều núi non xanh tươi, sông suối trong lành, vậy mà ở phía Bắc lại có một mảnh đất không một ngọn cỏ mọc.
Thật kỳ lạ!
Chẳng lẽ là do trận chiến năm xưa giữa Tinh Linh Vương và thần chết, ma pháp cường đại đã phá hủy hệ sinh thái của mảnh đất này?
"Doré, đáp xuống đi." Thư Lê ra lệnh.
"Chíp chíp!"
Doré bay xuống, đáp lên một ụ đất, đôi cánh đập mạnh tạo ra một trận gió vàng cuốn bụi mù mịt.
"Khụ khụ khụ..."
Thư Lê vội vàng che kín miệng và mũi, chui tọt vào lớp lông vũ của Doré để tránh bão cát.
Doré thu cánh lại, rũ sạch bụi bặm trên lông.
Một lúc lâu sau, bão cát ngừng lại.
Thư Lê chui ra khỏi lớp lông của nó, buông tay xuống, hít sâu một hơi.
Bay lên không trung, nhìn xuống mảnh đất cằn cỗi này, cậu do dự không quyết.
Mình thật sự muốn niệm chú để triệu hồi tinh linh Cỏ ở nơi này sao?
Không có cỏ, không có cây, không có nguồn nước, chỉ toàn cát vàng và đất vàng, đầu óc của tinh linh Cỏ chắc phải có vấn đề mới chọn nơi này làm nhà.
Thư Lê gãi gãi sau đầu.
Bản thân mình quá vội vàng, ngay cả tình hình cũng chưa hiểu rõ đã hấp tấp chạy đến đây.
Giờ phải làm sao đây?
Quay về sao?
Nhưng mà... đã đến rồi, chẳng lẽ lại quay về tay không?
"Chíp!"
Đột nhiên, Doré phát ra tiếng cảnh báo.
Thư Lê nhíu mày, rút pháp trượng ra. Hiện giờ cậu là một Ma Pháp Sư trung cấp, sở hữu năng lực tự bảo vệ mình, có thể đối phó với những tình huống thông thường.
"Ầm, ầm, ầm..."
Là tiếng bước chân nặng nề của một con ma thú khổng lồ.
Toàn bộ lông trên người Doré đều dựng đứng lên, bước vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu.
Thư Lê thấy vậy, liền trấn an nó: "Doré, đừng lo. Có mình ở đây, ma thú sẽ không làm gì được bạn đâu."
Mặc dù ma thú cấp cao có thể săn bắt ma thú cấp thấp, nhưng chúng không dám đụng đến tinh linh và yêu tinh.
Dưới sự trấn an của Thư Lê, Doré thu lại hơi thở của mình.
"Ầm, ầm, ầm..."
Cùng với tiếng bước chân ngày càng gần, Thư Lê cũng nhìn rõ được hình dáng của ma thú.
Đó là một con thằn lằn khổng lồ với lưng đầy những nốt sần, bốn chân to khỏe, cái đầu xấu xí. Nó đang lè lưỡi đỏ, ánh mắt hung dữ, vừa nhìn đã biết không dễ chọc vào.