"Chương 215
Editor và Beta: Khánh Linh
Trái tim Lục An An rới lộp bộp, rõ ràng chẳng hề làm gì cả, bọn họ rất trong sạch, chỉ là cùng nhau ăn một bữa cơm, nhưng khi nhìn thấy tên của Thịnh Hành hiện trên màn hình điện thoại, cô lại cảm thấy vô cùng căng thẳng và chột dạ.
Cô sờ sờ mũi, rối rắm thật lâu vẫn chưa nhận điện.
Chẳng qua, sau một lúc rối rắm thì Lục An An vẫn không đành lòng dập máy với Thịnh Hành nên lại nơm nớp lo sợ ấn nghe, cô đặt điện thoại di động lên giường, bản thân mình thì ngồi ở bên mép giường, bật loa ngoài điện thoại lên.
""Alo..."" Giọng nói của cô khá nhỏ, không giống bình thường một chút nào.
Lục An An nuốt nước miếng, không nghe thấy câu trả lời của bên kia, yếu ớt hô lên: ""Thầy Thịnh?""
Lúc này Thịnh Hành mới nhàn nhạt lên tiếng: ""Ừm.""
Lục An An: ""...""
Trong nháy mắt, cả hai người đều yên tĩnh lại.
Thịnh Hành không nói lời nào, Lục An An cũng không biết nên nói cái gì.
Cô chột dạ không dứt, gãi gãi đầu nằm nhoài lên giường hỏi: ""Thầy Thịnh, anh tìm em có chuyện gì ạ?”
Thịnh Hành nghe giọng của cô như vậy, câu “Không có chuyện gì không thể tìm em sao” đi đến bên mép lại thu về.
Hình như cô đang sợ.
Thịnh Hành ""Ừ"" một tiếng, thấp giọng hỏi: ""Bây giờ em đang ở đâu?""
""Ở khách sạn ạ.""
“Bao giờ em về?”
""Ngày mai ạ.""
Hai người một hỏi một đáp, cực kỳ quy củ.
Đến cuối cùng, Thịnh Hành không còn chuyện gì để hỏi cô nữa.
Anh ở bên kia đầu dây yên tĩnh một chút, đột nhiên nói: ""Tối nay em đi ăn với mấy người Liễu Mộng Đình à?”
""... Dạ.""
Lục An An vội vàng nói: ""Bọn em ăn ở ngay gần khách sạn thôi.”
“Ăn gì vậy?”
Lục An An còn chưa trả lời, Thịnh Hành lại tiếp tục hỏi: ""Ăn ngon không.""
""...""
Cô im lặng trong giây lát, ý chí cầu sinh đột nhiên online.
""Ăn không ngon, thầy Thịnh, mấy món kia chả ngon gì cả.” Cô giọng nói: ""Còn không ngon bằng đồ ăn anh làm nữa.”
Thịnh Hành nhíu mày: ""Thật sao?""
""Đương nhiên là thật ạ.""
Lục An An lời lẽ chính đáng nói: ""Thầy Thịnh nấu cơm là ngon nhất, không có ai có thể so sánh.""
Thịnh Hành ở bên kia cũng không biết có tiếp thu được câu rắm cầu vồng hay không, anh chỉ im lặng trong giây lát.
(彩虹屁: ngôn ngữ mạng, dịch thô là ""cái rắm cầu vồng, dụng ý chỉ fan khen idol, dù có thả rắm cũng như cầu vồng )
Đương lúc Lục An An cảm thấy mình nhìn thấy hi vọng thì Thịnh Hành một lần nữa mở miệng: ""So với Lục Diên làm cũng ngon hơn sao?”
""... ...""
Cái nan đề vừa đưa ra ngày quá khó khăn, Lục An An không muốn trả lời.
Cô quyết định giữ yên lặng.
""Thầy Thịnh, không thể so sánh được mà.”
Lục An An nhỏ giọng thầm thì: ""Sao anh lại đào hầm cho em nhảy thế.”
Thịnh Hành: ""An An.""
""A?""
“Đừng gọi tôi là thầy nữa.”
Lục An An ngẩn ra, nhẹ nhàng chớp chớp mắt nhìn điện thoại di động: ""... Vậy gọi là gì ạ?""
""Tự em nghĩ đi.""
Lục An An: ""Em không nghĩ ra được.""
Thịnh Hành: ""Ừm, vậy thì em cứ từ từ suy nghĩ đi.""
Lục An An nghẹn họng.
“Vậy em trực tiếp gọi tên anh nhé?""
""Được.""
Lục An An thầm thở phào, thấp giọng hỏi: ""Thịnh Hành, anh đang làm gì vậy?”
Thịnh Hành ngừng một lát, nhìn giao diện màn hình trước mặt: ""Xem Weibo.""
Nụ cười trên mặt Lục An An cứng đờ: ""...Anh xem Weibo gì thế, không phải là anh không thích lên Weibo sao?""
Thịnh Hành: ""Có người bảo hôm nay trên Weibo rất. Tôi lên xem thử một chút.”
Lục An An nghe vậy, cả đầu đều to ra rồi.
""Thịnh Hành.""
Cô làm nũng xin tha.
“Sao?”
Thịnh Hành trầm thấp nở nụ cười: ""Em muốn nói với tôi cái gì?""
Lục An An bĩu môi: ""Anh không phải là cố ý chứ?""
“Cố ý chỗ nào.”
Lục An An không lên tiếng.
Thịnh Hành cười cười, cũng biết là mình nên buồn cười hay nên tức giận. Anh thu lại ý cười xuống đáy mắt, nhìn vào giao diện máy vi tính trước mặt, trước mặt là mấy bức ảnh của Lục An An và Đồng Hướng, anh lại âm trầm nói: ""Bao giờ về tôi mời em ăn cơm.""
""A?""
""Không muốn ăn?""
""Muốn ạ.""
Lục An An sung sướng đồng ý: ""Vô cùng muốn.”
Thịnh Hành mỉm cười: ""Về lại gọi điện thoại cho em.”
""Vâng vâng.""
Một đêm này, không ít fans cp tan nát cõi lòng.
Nhưng cũng có không ít người cảm thấy, Lục An An nếu như đã có thể đồng ý cùng ăn cơm với Đồng Hướng, vậy kể cả khi Liễu Mộng Đình cũng ở đấy thì chúng ta cũng vẫn có hi vọng nha.
Bọn họ có quan hệ tốt như vậy, nói không chừng lúc nào đó sẽ biến từ bạn bè thành người yêu luôn ấy chứ.
Có không ít fans rất yêu thích hai người bọn họ, cũng hi vọng hai người sẽ tới bên nhau, có thể có một tình yêu ngọt ngào.
*
Sau khi Lục An An đăng Weibo kia xong cũng không dám coi linh tinh mấy tin gì nữa, thậm chí cô còn nhanh chóng logout luôn, chuyển qua đăng nhập vào nick nhỏ dạo.
Đến buổi sáng hôm sau Lục An An mới cùng Đường Nghi trở về thành phố A.
Lục Diên sợ cô ở chỗ lạ không thoải mái còn cố ý mua luôn căn hộ đối diện nhà anh ở chung cư tại thành phố A cho cô, dành riêng cho Lục An An ở mỗi khi tới đây.
Như vậy vừa không quá xa xôi, mà cũng không cần lo cô ở chung với anh cảm thấy khó chịu.
Hai người đều đã là người trưởng thành, Lục Diên còn có bạn gái, Lục An An cũng không tiện suốt ngày ở chỗ này.
Nhưng nếu để cô sống ở bất kì chỗ nào khác Lục Diên cũng không thấy an tâm.
Cho nên để cô sống ở phía đối diện là thích hợp nhất.
Trước đó căn hộ này đã có người ở, bên trong cũng đã được trang bị đầy đủ mọi thứ cho nên sau khi mua chỉ cần thu dọn một chút là không có vấn đề gì.
Trong mấy ngày Lục An An đi ra ngoài tham gia gameshow thì Đường Nghi vẫn luôn bận rộn chuyện nhà cửa này.
Cho nên lúc này vừa tới Lục An An còn cảm thấy có chút mới mẻ.
Cô đi dạo một vòng ở trong phòng, nhìn Đường Nghi nói: ""Tối hôm trước em tới thì muộn quá rồi, không qua đây xem, bây giờ nhìn thấy phải công nhận là rất đẹp nha.”
Cô nói: ""So với trong hình chị gửi em còn đẹp hơn nữa.”
Đường Nghi cười: ""Có thích không?""
“Rất thích rất thích, cảm ơn chị Nghi.""
Đường Nghi duỗi tay ôm ôm cô: “Em thích là được rồi, anh của em nói muốn dựa theo yêu thích của em để trang trí nhà này, Nhược Tinh nói mấy cô gái đều thích màu trắng và hồng nhạt, hai màu này cũng giúp căn nhà thoáng mát hơn, chị đoán em cũng sẽ thích trang trí kiểu này.”
Lục An An liền vội vàng gật đầu, nhìn chung quanh vài vòng: ""Em rất thích ạ.""
Đường Nghi cười: ""Vậy thì tốt.""
""Vâng vâng.""
Lục An An nhìn căn nhà, trong lòng rất vui vẻ.
Cô ta còn chụp lại mấy tấm ảnh gửi cho Thịnh Hành và Lục Diên, Lục Diên đang bận, cả ngày hôm nay cũng không trả lời cô.
Sau khi gửi tin nhắn xong, Lục An An lại co quắp ngồi trên ghế salông.
Sô pha rất mềm mại, vô cùng thoải mái.
""An An.""
Đường Nghi hô lên, nhẹ giọng nói: ""Chị đi về trước nhé, mấy ngày em nghỉ ngơi thật tốt đi.""
“Vâng ạ.”
Đường Nghi dừng lại một chút, nói: ""Bây giờ tập đầu tiên của Gameshow phát sóng em nhớ lên Weibo chia sẻ quảng cáo nhé.”
“Em biết rồi ạ.”
Chờ sau khi Đường Nghi ròi đi, Lục An An lại một mình đi một vòng quanh phòng.
Căn hộ này rất lớn, còn có một phòng làm việc riêng, có điều bên trong trống rỗng chẳng có thứ gì.
Lục An An nhìn chằm chằm bên trong, bất chợt nảy sinh ý nghĩ.
Mua thêm mấy quyển sách đi.
Sau khi đặt mua sách xong, Lục An An lại bắt đầu ngồi vẽ, cô muốn biến phòng làm việc này đặc biệt hơn một chút, càng hợp với phong cách của cô hơn.
"