*Chương 235
Editor và Beta: Chăm chỉ Team
Thịnh Hành vừa chia sẻ xuống, các fans đang chờ liền càng thêm chờ mong, nhưng tương tự, cũng có một số fans tò mò —— vì sao Thịnh Hành lại chia sẻ Weibo của Lục An An?
Vì sao không chia sẻ official weibo của chương trình?
Chẳng lẽ giữa hai người này có quan hệ gì đó không thể nói sao.
Trong lúc mọi người đang nhao nhao suy đoán, có fans nhảy ra giải thích.
Chẳng có quan hệ biệt gì cả, chẳng qua là bởi vì Thịnh Hành có follow Weibo của Lục An An mà thôi, nhất định là do anh lướt Weibo nhìn thấy bài viết của Lục An An nên mới thuận tay chia sẻ một cái.
Tuyệt đối tuyệt đối không có chút ý nghĩa sâu xa gì.
Quan hệ của hai người nhất định rất trong sạch.
Lục An An đọc bình luận dưới cái Weibo kia của Thịnh Hành, vừa đọc vừa lo sợ bất an.
Các fans thật sự não động rất lớn đó, có thể sẽ có thể khai đạo với mình, cũng có thể cứu mình một mạng.
Cô không nhịn được hỏi Thịnh Hành: [ Vì sao anh lại muốn chia sẻ bài của em? ]
Thịnh Hành: [ Không phải là làm tuyên truyền sao? ]
Lục An An: [ .... Anh có thể chia sẻ official weibo của chương trình mà. ]
Thịnh Hành: [ Không muốn. ]
Lục An An: [ Vì sao? ]
Thịnh Hành: [ Không có vì sao. ]
Lục An An nhìn Thịnh Hành trả lời, rõ ràng anh không hề nói gì, nhưng cô lại rất vui vẻ, nội tâm nhảy nhót.
Bên trong đôi mắt của cô tràn đầy ý cười, chậm rì rì đáp lại một chữ: [ A. ]
Mặc dù chỉ là một chữ, nhưng cũng tiết lộ ra tâm trạng của cô.
Lâm Nhược Tinh nhìn cô, nhưng thật ra không nói gì.
Bỗng dưng, Lục Diên đi tới.
Lục An An lập tức cất di động, đoan chính ngồi dậy.
Lâm Nhược Tinh nhìn thấy tất cả những chuyện này, nhịn không được bật cười ra tiếng.
Lục Diên: "...Em cười cái gì?"
Lâm Nhược Tinh ngước mắt nhìn anh: "Không có gì, nhìn thấy anh qua đây nên em vui thôi."
Lục Diên: "Vậy sao?"
Anh đi tới ngồi xuống bên cạnh Lâm Nhược Tinh: "Sao anh cảm thấy không phải?"
Lâm Nhược Tinh liếc mắt nhìn anh: “Anh hết bận rồi?”
"Ừm."
Lục Diên lướt qua cô nhìn sang Lục An An: "An An, đang làm gì thế?"
"Xem Weibo nha."
Lục An An liếc nhìn thời gian: "A a a a bắt đầu rồi."
Lục Diên: "..."
Gameshow thật sự bắt đầu rồi.
Mấy phút đầu, hình ảnh còn rất ấm áp.
Mọi người có thể nói là vô cùng yêu thích với hai anh em nhà họ Lục, bất kể là hai người đấu võ mồm hay là làm cái gì đều vô cùng được yêu thích, khiến cho người ta vừa nhìn liền cảm thấy vui vẻ.
Lúc mọi người đi tới làng nhỏ, bắt đầu thi đấu chọn phòng, khán giả đều sôi nổi nghị luận.
Lục An An và Lục Diên nhận được căn phòng tốt nhất, Lý Băng trong nháy mắt tỏ vẻ bất mãn.
Cô ta vừa lên tiếng kháng nghị, các fans liền bắt đầu nhục mạ.
[ Mị thực sự là chịu Lý Băng đủ lắm rồi nhá! Bây giờ cô nàng này còn nói không công bằng, trước đó sao không thể mẻ kêu không công bằng? ]
[ Lý Băng thật là tuyệt quá đi mà, người như thế sao lại có thể xuất hiện ở trong gameshow này vậy? có thể đuổi người này đi được hay không? ]
[ A a a a a a Lục An An và Lục Diên cũng quá dũng mãnh đi. ]
[ Ha ha ha ha ha nhìn thấy sắc mặt Lý Băng, đột nhiên mị cảm thấy thật là thoải mái mà. ]
[ ?? Khán giả có bệnh à? ]
[ Tổ tiết mục có bệnh có phải hay không, chuyên môn bắt nạt Lý Băng và Hạ Uyển Nhiên, căn phòng kia làm sao mà ở được? ]
...
Nói tóm lại, bất kể là tốt hay là không tốt thì đều có người bắt đầu nhục mạ, bắt đầu nghị luận.
Đến đoạn sau, lúc Lý Băng yêu cầu được vào trong căn trạch viện của bọn họ, các fans vẫn luôn bình luận nói bọn họ không được đồng ý.
Nhưng cuối cùng, bọn họ vẫn đồng ý để Lý Băng vào.
Lâm Nhược Tinh vừa xem vừa lảm nhảm với Lục An An ở bên cạnh.
"Sao em lại đồng ý chứ?”
Lục An An bất đắc dĩ: "Không đồng ý chẳng phải sẽ để mọi người mắng anh của em và em sao.”
Sẽ bị nói là keo kiệt bủn xỉn.
Lâm Nhược Tinh: "Thế nhưng —— "
Cô ấy chẳng qua cảm thấy thật giận: "Hai cai người này thật là, không đúng, Hạ Uyển Nhiên còn tạm được, Lý Băng là thật sự quá đáng."
Lục An An không nói gì: "Ừm."
Cô cảm thấy nếu như Lâm Nhược Tinh nghe thấy mấy lời nói linh tinh khác của Lý Băng thì nhất định sẽ càng tức hơn.
Nghĩ nghĩ, Lục An An còn có chút bất an.
Cô len lén liếc nhìn Lục Diên: "Anh, anh nói tập tối nay sẽ cắt ở chỗ nào đây?”
Lục Diên: "Đoạn gay cấn nhất."
Lục An An: "..."
Cô tính toán một chút, đoạn gay cấn nhất, ngoại trừ cảnh Thịnh Hành xuất hiện thì cũng chỉ còn đoạn cô đánh cược với Lý Băng mà thôi.
Thịnh Hành xuất hiện quá sớm, không thể cắt nối biên tập dừng lại ở chỗ đó, cho nên hẳn là sẽ cắt ngay đoạn cô đánh cược với Lý Băng rồi.
Nhưng cũng không nhất định, còn có một đoạn rất then chốt, là đoạn bọn họ cãi nhau.
Khi đó Lý Băng cố ý kích thích Lục Diên, Lục An An nói mấy lời oán hận.
Cho nên trước mắt mà nói, thật sự cô có chút không xác định.
Sau khi nhận nhà xong, mọi người lại tiếp tục làm nhiệm vụ.
Nhiệm vụ buổi chiều trôi qua rất nhanh, cũng không có gì đặc biệt để xem, bên hậu kì cắt nối biên tập cũng rất nhanh.
Đến lúc tối mọi người thi đấu, lúc đạo diễn nói sẽ có cô tấm, bình luận trên màn hình lại một lần náo nhiệt lên.
[ Cô... Cô.. Cô tấm này là cái cô tấm mà tui biết kia sao? ]
[ Ha ha ha ha ha ha ha ha ha có phải là Thịnh Hành hay không? ! ]
[ Thịnh Hành chính là cô tấm? ]
[ Ha ha ha ha ha ha! Đạo diễn, ông nói anh nhà bọn tui như vậy, ảnh có biết không?]
[ Cười chết tui, cô tấm đến thật sao. ]
[ Cho nên Thịnh Hành ở trong tập này đảm nhận làm cây hài sao? ]
[ Ha ha ha ha ha ha ha ha ha nhanh lên nhanh lên, mị muốn được nhìn thấy cô tấm. ]
Sáng sớm hôm sau cô tấm xuất hiện.
Lục An An nhìn chằm chằm vào TV, lúc này cô còn đang ngủ, cho nên cũng không biết Thịnh Hành đã quay những cái gì.
Máy quay quay Thịnh Hành bắt đầu từ lúc ở trong xe, hơn nữa còn có một đoạn phỏng vấn nhỏ.
Anh ăn mặc rất nhàn nhã, nhìn vô cùng trẻ tuổi đẹp trai.
Anh vừa xuất hiện, tất cả bình luận trên màn hình đều là [ A a a a a a a ].
Lục An An nhìn , trái tim bang bang kinh hoàng.
Đẹp tarai quá đi mất.
Sau khi lên xe, Thịnh Hành ghé mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Nhân viên công tác đột nhiên hỏi: "Thầy Thịnh, anh biết nấu cơm ạ?"
Thịnh Hành: "Bây giờ biết."
Nhân viên công tác cười: "Nhiệm vụ hôm nay của thầy Thịnh là phải giúp đỡ một nhóm của ctrinh, hôm qua bọn họ đã thắng được anh nha, hôm nay anh sẽ tới san sẽ công việc với bọn họ.”
Nghe vậy, Thịnh Hành nhíu mày: "Hả?"
Anh hỏi: "Cần phải làm những gì?"
Nhân viên công tác: "Đến lúc đó nhiệm vụ là cái gì thì anh phải làm cái nấy nha.”
Thịnh Hành gật đầu: "Chuyện này không có vấn đề gì.”
Nhân viên công tác: "Thầy Thịnh không hiếu kỳ là tổ nào thắng được anh sao?"
Thịnh Hành trầm thấp nở nụ cười: "Không hiếu kỳ."
"Vì sao?"
"Có thể đoán được."
Nhân viên công tác: "..."
Thịnh Hành là đến phá chương trình đi.
"Vậy thầy Thịnh nói xem là ai nào?"
Thịnh Hành nhíu mày nở nụ cười, liếc nhìn máy quay phim nói: "Không đoán, đoán sai sẽ rất xấu hổ."
"..."
Nhân viên công tác không còn gì để nói.
Các fans nhìn thấy thế thì đều vui vẻ, hung hăng ha ha ha ha ha, lúc Thịnh Hành chọc người còn rất lợi hại.
Theo sát phía sau chính là hính ảnh Thịnh Hành dạo bước trên con đường nhỏ.
Anh từng bước từng bước đi vào trong căn trạch viện.
Trong nhà im phăng phắc, Thịnh Hành đặt hành lý qua một bên, nhìn về phía các chuyên viên quay phim: "Tôi cần phải làm gì?"
Các chuyên viên quay phim: "Thầy Thịnh, nhiệm vụ của anh ngày hôm nay là làm một cô tấm chăm chỉ, anh làm cái gì cũng được."
Thịnh Hành cười: "Được rồi, ý của anh là tôi nên đi làm bữa sáng rồi chứ gì?”
"Vâng."
Thịnh Hành không chút nào để ý.
Đầu tiên anh đi qua một bên rửa tay, trước còn quét tước sân nhỏ một chút, nhìn thấy một màn này, các fans còn hò hét kêu Thịnh Hành mau thả cái chổi kia ra, để các cô tới!