Xuyên Thành Em Gái Của Đối Thủ Idol Nhà Mình ( Dịch Full )

Chương 268

Chương 268 -
Chương 268 -

“Em và An An mới hẹn hò được bao lâu chứ?” Du Nguyên không thể tin tưởng hỏi: "Chưa gì em đã nghĩ xa như vậy?"

Thịnh Hành: "Anh muốn nói là bao xa?"

Du Nguyên triệt triệt để để cạn lời.

Anh ta nhìn chằm chằm Thịnh Hành giây lát, hỏi: "Em không sợ ảnh hưởng đến sự nghiệp của mình nhưng em cũng không sợ ảnh hưởng đến sự nghiệp của An An luôn à?"

Thịnh Hành hơi dừng lại một chút: "Sợ."

Anh hơi nhấc mí mắt lên, nói: "Cho nên em mới biết điều như vậy."

Nghe thấy lời này, Du Nguyên chỉ muốn trả lời cho anh hai chữ ―― ha hả.

Đây mà còn gọi là biết điều à, biết điều mà như anh thì mấy nghệ sĩ lén lén lút lút hẹn hò tính là gì chứ?

Du Nguyên thật sự không muốn quản chuyện này nữa.

Anh ta im lặng, thấp giọng hỏi: "Em muốn để chuyện này tự do phát triển hay là để anh di dời lực chú ý của mọi người đi?”

“Như nào cũng được.” Thịnh Hành bên này yên tĩnh vài giây, nhìn Du Nguyên nói: "Có phải anh quen với nhà đầu tư phim mới của An An không?”

Du Nguyên: "?"

Anh ta kinh ngạc nhìn Thịnh Hành: "Em muốn làm cái gì?"

Anh ta nhắc nhở: "Đừng có nói va anh em muốn đóng phim cùng em ấy đấy nhé, đó là một bộ phim chiếu mạng! Không thích hợp với em."

Du Nguyên nghiêm túc nói: "Những chuyện khác thì không nói làm gì, nhưng chuyện này em nhất định phải nghe anh.”

Thịnh Hành: ". . . Không phải."

Anh nhìn Du Nguyên: "Em là người không có lý trí như thế sao?"

"Ai biết được."

Thịnh Hành khẽ cười: “Không cần đóng phim cùng em ấy, em chỉ muốn anh nhắc bọn họ quan tâm em ấy một chút thôi.”

Sắc mặt Du Nguyên ổn hơn một chút: "Cái này không cần em phải nói, Lục Diên bên kia chắc chắn đã chào hỏi rồi.”

Thịnh Hành: "Ừm, anh ấy nhắc phần của anh ấy, em nhắc phần của em. Không ảnh hưởng."

Du Nguyên hiểu rõ: "Được, muốn đi ăn một bữa không?“

Thịnh Hành: "Không cần phải làm quá như thế, anh chỉ cần nhắc qua hai câu là được rồi.”

“Ok.”

Chỉ cần không phải là chuyện cùng nhau đóng bộ phim này thì đối với Du Nguyên mà nói chuyện gì cũng dễ nói.

Thịnh Hành im lặng trong giây lát, đột nhiên hỏi: "Còn có, trong tay anh có kịch bản nào sang năm sẽ khởi động máy không? Loại có nội dung không tệ lắm ấy.”

Mí mắt Du Nguyên giựt giựt, có dự cảm không tốt lắm.

“Em lại đang nghĩ cái gì?”

Thịnh Hành nói: "Nếu không thể quay phim chiếu mạng, vậy phim truyền hình thì không có vấn đề gì chứ?"

Anh nói: "Có thể mời thêm vài ngôi sao, lỡ như kỹ thuật diễn của An An có tiến bộ lớn thì sao, cũng không phải là không thể hợp tác có đúng không?”

Du Nguyên: "..."

Cuối cùng, Du Nguyên chỉ có thể tắt video biểu đạt mình kháng nghị.

Anh ta cũng cảm thấy mình thể cùng cái bình dấm chua đang hẹn hò này nói chuyện nữa, đây sao gọi là bàn bạc chứ.

Đây chính là tự mình tìm ngược.

*

Mấy ngày tiếp theo, Lục An An và Thịnh Hành lại không được gặp nhau, cả hai người đều vội vội vàng vàng làm việc, căn bản không có chút thời gian thừa nào để ở chung với nhau.

Hôm nay, Thịnh Hành và Lục Diên lại cùng xuất hiện trong một khung hình, hai người tới tham gia một hoạt động nào đó.

Lục An An còn nhìn thấy ảnh chụp cảnh hai người cùng một khung hình, một người lạnh lùng kiêu căng, một người khác lại dịu dàng hơn nhiều nhưng vẫn khiến người ta có cảm giác xa cách.

Lục An An không khỏi cảm khái, chất lượng của hai người này thật sự quá tốt.

Không chỉ có cô, đến cả các fans cũng kích động không thôi, vì hai người cùng một khung hình Like một cái, vừa hưng phấn lại nhiệt tình.

Đường Nghi nhìn điên thoại di động của mình, mỉm cười nói: "Cảm thấy thế nào?"

“Ưm. Lục An An không nhịn được cười nói: "Rất đẹp trai."

Đường Nghi: "Ai đẹp trai?”

Lục An An: ". . ."

Cô ta bất đắc dĩ liếc nhìn Đường Nghi, nói: “Chị Nghi, sao bây giờ chị cũng trẻ con y như anh em và Thịnh Hành thế.”

Đường Nghi cười: "Chị hỏi rất bình thường mà, có trẻ con chỗ nào đau?”

Lục An An nhỏ giọng thầm thì: "Chỗ nào cũng trẻ con.”

Cô nói: “Anh của em với thầy Thịnh cũng thường xuyên hỏi như vậy."

Đường Nghi dở khóc dở cười: "Em mau nghĩ kỹ đáp án đi, tránh lát nữa bọn họ hỏi em lại không trả lời được.”

"Ưm."

Hai người cười cười nói nói, bầu không khí rất tốt.

Hôm nay Lục An An theo sau Đường Nghi tới tham gia một hoạt động, hoạt động này chủ yếu mời các nữ nghệ sĩ, hơn nữa cũng không có tiếng cho lắm.

Mặc dù có quảng cáo ở trên Weibo nhưng độ phủ sóng thật sự không cao.

Lục An An nhìn xung quanh, cất di động đi nhìn Đường Nghi: "Em đi rửa tay một chút."

"Đi đi đi đi."

Lục An An gật đầu, nhưng cô không nghĩ tới đi vào toilet còn có thể nghe thấy có người tám nhảm về mình.

Mọi người đều nói toilet là nói tụ tập bát quái, xem ra thật sự chỗ nào cũng không ngoại lệ.

Cô vừa mới đi vào phòng nhỏ, ở bên ngoài liền truyền đến một tiếng nói chuyện nho nhỏ của phụ nữ: “Ban nãy có thấy Lục An An không?”

“Có thấy, sao thế?”

Một người khác nói: "Người đại diện của cô ta thế mà lại là Đường Nghi đó, thật là lợi hại.”

"Cô ta là em gái của Lục Diên, đi theo Đường Nghi cũng không kỳ quái." Người còn lại cảm khái nói: "Dù sao thì cũng là người có bối cảnh mà, chúng ta có hâm mộ cũng không được."

"Ai, cô nói xem, sao cô ta lại may mắn như vậy, không có kỹ thuật diễn cũng không có tài năng gì, sao fans lại nhiều như vậy chứ?”

“Toàn nick clone thôi.”

“Ừ, tôi cũng nghĩ thế.”

"Nhưng mà tôi nghe nói ―― "

Người còn lại hạ thấp âm lượng nói: "Tôi nghe nói Lục An An thực ra không phải là con gái ruột của nhà họ Lục."

"Cái gì?"

"Thật hay giả vậy?"

"Thật đó, tôi nghe nói cô ta là con gái của người giúp việc thôi, nếu không cô xem cái trương trình gameshow mà cô ta tham gia ấy, cái chương trình mà cô ta tham gia cùng Lục Diên ấy, cô ta vừa biết bổ củi biết nhóm lửa còn biết nấu cơm. . ."

Một người khác phân tích, nói chuyện còn rất chi hợp tình hợp lí, nghe ra thật sự khá nói có sách mách có chứng, cô ta dừng lại một chút, nói: "Cô nói xem, nếu như thực sự là con gái ruột thì sao có khả năng để cô ta biết làm mấy chuyện này, đến cả Lục Diên cũng không biết nữa là, chẳng phải anh ấy có tiếng là siêu cấp yêu chiều em gái không phải sao?"

"Nghe cô nói tôi thấy còn rất có lý nha. Mà chuyện này cô nghe từ đâu vậy?”

“Cần gì nghe ai nói, trong giới truyền đầy đó thôi.”

. . .

Âm thanh bên ngoài càng ngày càng nhỏ, Lục An An có chút muốn cười.

Mình chỉ thuận miệng nói bừa như thế thôi sao bây giờ lại biến thành thật sự rồi cơ chứ? !

Bình Luận (0)
Comment