Lục Diên và Lâm Nhược Tinh ở cách đó không xa, cách nhà của Lục An An khoảng chừng năm mươi mét, nhà của bọn họ so với nhà của Lục An An thì lớn hơn một chút, bên trong còn có một phòng khách nhỏ.
Người đứng đầu được ở trong một căn nhà một phòng khá lớn, còn có sân nhỏ, nhìn vô cùng tốt.
Nhà của bốn người đều không kém nhau quá xa, cái gì nên có đều có.
Sau khi đi vào nhà, Lục An An nhìn chung quanh một vòng, nhìn Thịnh Hành nói: "Hơi nhỏ nhỉ."
Thịnh Hành: "Không quen sao?"
"Không phải."
Lục An An nói: "Em đã quen rồi, em sợ anh không quen thôi."
Thịnh Hành mỉm cười, nhẹ giọng nói: "Không đâu, anh rất thích."
“Tại sao ạ?”
Thịnh Hành ngẫm nghĩ, nói: "Được ở cùng em thì ở đâu cũng tốt.”
Lục An An nghe, không nhịn được cười.
Các khán giả xem truyền hình trực tiếp: [ ?? ? ? Mi thật sự là đại soái ca Thịnh Hành mà bọn mị vẫn quen biết kia sao. ]
Hai người thu dọn một chút, Lục An An nhìn về máy quay phim, dưới sự ra hiệu của các nhân viên công tác, bắt đầu nhìn về phía màn ảnh lấy ra những thứ mà mình mang tới.
Bởi vì là livestream nên từ sau khi mọi người tách ra, tổ tiết mục cũng theo sau cắt màn hình thành bốn khung.
Các fans muốn xem ai thì xem, sẽ không quấy nhiễu tới nhau.
Fans của Lục An An không ít, có rất nhiều người xem chương trình vì cô và Thịnh Hành, đương nhiên, fans của Thịnh Hành vẫn chiếm một lượng lớn, dù sao số lượng fans của anh cũng rất khổng lồ, các cô ấy đều muốn tới xem một cái thần tượng mà mình đã theo đuổi lâu như vậy khi nói chuyện yêu đương là cái dạng gì.
Lục An An nhìn về phía màn ảnh, cười: "Mọi người có muốn xem Thịnh Hành mang theo cái gì một chút hay không?"
Các fans: [ Muốn! ]
Lục An An không nhìn thấy bình luận trên màn hình của mọi người, sóng mắt lưu chuyển, nở nụ cười: "Nhưng mà, không thể cho các bạn nhìn được, tôi tự mình lấy ra cho mọi người nhìn nhé?”
Cô nhạt nhẽo cười khanh khách nói, cách nói chuyện cũng không làm cho người ta chán ghét.
Lục An An mở vali, bên trong là đủ thứ tào lao chồng chất lên nhau.
Cô không giỏi việc thu xếp đồ đạc, mà cũng lười thu xếp.
Thật ra chủ yếu là vì lười, dù sao thì bây giờ cho chỉnh lý lại một chút là được rồi.
Lục An An nhìn một vòng, cười nói: "Bởi vì chỉ có hai ngày nên tôi chỉ mang theo một chút quần áo thôi, còn lại đều là đồ ăn.”
Nhân viên công tác: "An An, sao cô lại mang theo ăn?"
Lục An An chớp chớp mắt: "Đây còn không phải là vì sợ các anh ngược đãi bữa cơm của bọn tôi à?”
Cô nói: "Đây là đồ ăn Thịnh Hành thích."
Cô chỉ vào một số món năn khác: “Đây là của chị Nhược Tinh, đây là dành cho anh của tôi, của tôi là một hộp kẹo.”
Lục An An lẩm bẩm: "Tôi thích ăn ngọt."
Thịnh Hành từ bên ngoài trở về: "Anh biết."
Lục An An bật cười: "Anh thì biết gì chứ?”
Thịnh Hành thuận tay nhéo nhéo gò má của cô: "Không đi nghỉ ngơi một chút đi à?”
"Không đi." Lục An An ôm một đống đồ ăn vặt mà mình đã chuẩn bị: “Em tính qua xem anh của em.”
“Anh đi cùng với em nhé?”
"Đừng đừng đừng."
Lục An An vội vàng nói: "Một mình em đi là được rồi."
Sau khi tiếp thu được ý tứ ám chỉ qua ánh mắt của bạn gái, Thịnh Hành sờ sờ chóp mũi, tỏ vẻ hiểu rõ.
"Được, vậy anh ở đây chờ em về.”
"Vâng ạ."
Lục An An mặt mày cong cong nở nụ cười.
Lúc Lục An An tới, Lục Diên và Lâm Nhược Tinh bên này cũng rất náo nhiệt.
Lục Diên và Lâm Nhược Tinh đã hẹn hò nhiều năm như vậy, đã sớm sinh ra một sự ăn ý vô hình, hơn nữa bởi vì tính cách của hai người cho nên, so với ở chỗ của Thịnh Hành và Lục An An thì chỗ của hai người bọn họ có vẻ thành thục, chính chắn hơn một chút, thậm chí còn có loại cảm giác như là….Cuộc sống hằng ngày của một cặp vợ chồng lâu năm.
Nhìn thấy hai người này ở bên nhau, người xem đều cảm thấy rất thư thái.
Đây là lần đầu tiên hai người bọn họ công khai các thói quen và hoạt động hằng ngày của mình cho nên fans của hai nhà còn rất hài hòa tụ lại cùng nhau nhìn.
Lâm Nhược Tinh vừa vào nhà liền cảm thấy mệt mỏi.
Lục Diên liếc nhìn cô, hỏi: “Em muốn nghỉ ngơi à?"
"Có được không?"
Lục Diên: "Được chứ, em đi nghỉ ngơi đi."
Lâm Nhược Tinh trực tiếp nằm nhoài lên chiếc giường nhỏ ở một bên, thấp giọng hỏi: "Nhưng mà em còn chưa sắp xếp đồ của em nữa.”
“Để anh làm cho.”
“Anh biết để đồ nào ở đâu không?”
Lục Diên cười như có như không nhìn cô: "Em nói xem."
Lâm Nhược Tinh nghẹn họng, ánh mắt phiêu hốt: "Được rồi, vậy anh dọn đi, em nằm nghỉ một lát."
“Ừ.”
Các fans đều tận mắt nhìn thấy, Lục Diên trong màn hình chạy vào chạy ra, không chỉ dọn dẹp xong hành lý của hai người mà còn bày biện đồ đạc ra vô cùng chỉnh tề, thậm chí anh còn vào bếp nấu nước, rót cho Lâm Nhược Tinh một ly nước nóng đặt ở đầu giường.
"Đợi lát nữa nguội rồi hãy uống."
Lâm Nhược Tinh: "Em muốn uống luôn cơ.”
Lục Diên nhíu mày, cười nói: “Có ý hành hạ anh đấy à?”
Lâm Nhược Tinh cho Lục Diên một ánh mắt: "Có được giày vò anh không?”
“Có thể."
Lục Diên cầm cốc nước lên, ung dung thong thả làm mát nước bên trong cho cô.
Ngón tay của anh thon dài mạnh mẽ, các khớp xương rõ ràng, lúc cầm lên hai chiếc cốc trong suốt còn khiến cho người ta vô cùng vô cùng yêu thích.
Lâm Nhược Tinh cũng nhìn đến có chút mê mẩn.
Dáng vẻ này của Lục Diên lại càng khiến cho trái tim nhỏ của các fans nhảy lên không ngừng.
[ A a a a a a tui biết mà tui biết mà! Tui vẫn luôn biết Lục Diên là cái loại dịu dàng tràn đầy yêu thương này mà, bây giờ thì hãy nhìn đi!!! Đây chính là sự thật đó!! ]
[ Ô ô ô ô sao mà tui thích cái loại cảm giác êm ả của đôi Lục Diên và Lâm Nhược Tinh này thế nhỉ. ]
[ Vừa rồi tui còn đang ở chỗ em gái nhà bên, vừa qua đây xem tui liền phát hiện một chuyện, em gái bên kia là tết Táo Quân nhẹ nhàng vui tươi lại siêu ngấy, còn bên anh trai lại chính là loại êm ả ngọt ngào, hai đôi này thật đáng yêu quá đi mà. ]
[ Ô ô ô ô mị thích hai anh em nhà này quá đi mà! ]
[ Trời đất ơi a, mị thật sự rất thích rất thích đôi này. ]
[ Trước khi xem gameshow tui còn luôn tự hỏi, không biết lúc Lục Diên ở bên Lâm Nhược Tinh sẽ như thế nào, lại không nghĩ tới sẽ ngọt ngào như vậy! Chỉ xem thui mà mị đã muốn chảy nước miếng rồi, bỏ tiền ra cài wifi thật không phí phạm mà. ]
...
Đợi sau khi nước đã nguội nguội nhưng không quá lạnh Lục Diên mới đưa cho Lâm Nhược Tinh.
“Được rồi, em uống đi rồi nằm nghỉ tiếp.”
Lâm Nhược Tinh: "Vâng."
Lục Diên vừa định nói gì thì Lục An An lại xuất hiện ở cửa.
"Anh, chị Nhược Tinh."
Lục An An gõ cửa một cái rồi mới đi vào.
Sau khi cô đi vào liền nhìn thấy dáng vẻ của hai người.
Cô trừng mắt nhìn, rối rắm hai giây rồi mới hỏi: "Có phải, em nên đợi thêm lát nữa quay lại không?”
Lục Diên liếc nhìn cô.
Lâm Nhược Tinh bật cười: "Mau vào đi, vừa nãy làm gì thế?”
Lục An An cười: "Em dọn dẹp sắp xếp đồ thôi.”
Nghe vậy, Lục Diên nhìn cô: "Em sắp?”
“Vâng ạ.”
"Thịnh Hành đâu?"
Lục An An: "Anh ấy đi lấy đồ ạ, sao thế anh?”
Lục Diên cười lạnh: "Không có chuyện gì."
Lục An An nhìn biểu tình của Lục Diên, dở khóc dở cười, nói: "Anh, em cũng đâu phải là kẻ vô dụng, em tự dọn đồ cũng không được sao?"
Vừa dứt lời, Lâm Nhược Tinh ở phía sau yếu ớt giơ tay lên: "An An, chị cảm thấy mình vừa nhận một nghìn điểm tổn thương.”
"A?"
Lâm Nhược Tinh nói: "Thật xin lỗi, chị chính là một kẻ vô dụng, chị chẳng dọn dẹp gì cả.”
Nghe vậy, Lục An An mới phản ứng lại.
Cô nhanh chóng lật mặt: “Ừm, chị Nhược Tinh như vậy là chuyện tất nhiên rồi, anh của em là một người đàn ông đã trưởng thành, anh ấy không dọn thì ai dọn, chị Nhược Tinh nhà chúng ta là tiên nữ, không thể hạ phàm làm những việc này."
Lâm Nhược Tinh: "..."
Lục Diên nghẹn họng, bất đắc dĩ liếc nhìn cô: "Lại học ở đâu mấy lời tâng bốc này thế?”
Lục An An nói khoác không biết ngượng: "Em cần gì phải học chứ, đây là tài năng thiên bẩm, vừa sinh ra đã có.”
Lục Diên: "..."
Lâm Nhược Tinh ở phía sau cười, không đáp được.
Các fans cũng bị một màn này của Lục An An khiến cho dở khóc dở cười, nhưng lại không thể không khâm phục năng lực ứng đối của Lục An An.
Sau khi đưa cho hai người đồ ăn vặt mình mang tới, Thịnh Hành cũng đi tới.
Lục Diên khó có khi đối diện với Thịnh Hành mà không bày sắc mặt, vẻ mặt của anh ấy khá bình thường, chỉ nhìn hai người dặn dò một tiếng: "Quan tâm tới em ấy nhiều một chút."
Thịnh Hành: "Tôi biết rồi."
Các fans: Ô ô ô ô ai mị cũng không hâm mộ, mị chỉ hâm mộ Lục An An, hai tay ôm hai đại nam thần.