Sau đó, các khách mời nữ đều không kịp trả lời mấy câu hỏi khác nữa, các cô ấy đã bắt đầu vội vàng ăn táo.
Táo đều nằm ở trong tay của các nam khách mời.
Lúc Lục An An cắn xuống, tay Thịnh Hành hơi hơi dừng một chút.
Cô theo bản năng muốn duỗi tay ra đỡ, nhưng tay không thể vươn ra, tổ tiết mục vì để chương trình thêm nóng bỏng. . . Trực tiếp trói tay của các cô ấy lại.
"Ăn khó quá đi mà.”
Lục An An không nhịn được phun tào: “Thịnh Hành, táo này ăn không ngon."
( Phun tào: là hay nói mấy lời lải nhải, nhổ nước bọt, chửi rủa, cũng có khi chua ngoa, kiểu độc mồm. )
Thịnh Hành nhìn dáng dấp kia của cô. mặt mày khẽ động: "Là tư thế khó, hay là mùi vị?"
“Cả hai ạ.”
Thịnh Hành cười: "Vậy cứ tùy tiện ăn một chút là được rồi, tối nay anh mua táo ngon cho em ăn.”
Lục An An: "Vậy thì không được, nếu thua sẽ nhận phải nguyên liệu nấu ăn không tốt."
Thịnh Hành vừa muốn an ủi cô, Lục An An đột nhiên "A " một tiếng nói: "Nhưng mà cũng không sao, nếu như chúng ta thua thì vẫn có thể qua chỗ anh em và chị Nhược Tinh bên kia ăn ké.”
Nghe thấy cuộc đối thoại của hai người, các khán giả đều cười ha ha ha.
Các cô ấy thật sự rất muốn nói cho Lục An An, ngươi chị Nhược Tinh nhà cô ở bên kia sau khi cắn một miếng cũng đang nghỉ ngơi.
Trái cây cô ấy ghét nhất chính là táo.
Lục Diên nhìn Lâm Nhược Tinh: "Vị chán lắm à?"
“…”
Lâm Nhược Tinh nói: "Khó cắn."
Lục Diên mỉm cười: "Vậy không cần ăn nữa.”
‘Thế nguyên liệu nấu ăn phải làm sao bây giờ?"
Lục Diên bình tĩnh nói: "Rồi sẽ có biện pháp, An An bên kia ăn rất nhiều."
Lâm Nhược Tinh ngẫm lại thấy cũng đúng.
Các fans đều bị hai anh em nhà này chọc cười phớ lớ.
Một người đánh chủ ý lên người anh trai, một kẻ lại đánh chủ ý lên người em gái, hai người đều nghĩ đối phương thắng là được rồi, kết quả lại không nghĩ tới... Đối phương cũng không cố gắng chút nào.
Kết quả cuối cùng dĩ nhiên là thua.
Lục An An và Thịnh Hành xếp thứ ba, Lâm Nhược Tinh và Lục Diên thì về bét, về bét sẽ nhận được nguyên liệu nấu ăn rất kém, vốn còn muốn tụ tập lại với nhau làm bữa trưa, hai nhóm lại bị nhân viên công tác ngăn lại.
Hôm nay bữa trưa và bữa tối đều phải tách riêng ra làm.
Lục An An bĩu môi, rất ghét bỏ.
"Đạo diễn nhất định là cố ý."
“Đúng vậy.” Lâm Nhược Tinh nói: "Đạo diễn, anh nhẫn tâm nhìn tôi và Lục Diên chỉ được ăn một chút như vậy thôi sao?”
Đạo diễn: "Vậy nếu không thì, Nhược Tinh, cô nói kĩ một chút cho mọi người biết phòng học lần đầu hai người hôn môi là ở đâu đi, mọi người đều rất tò mò."
Anh ta đúng lý hợp tình nói: “Nếu như cô nói ra cho mọi người biết, mọi người nhất định sẽ chủ động bằng lòng cho hai người thêm đồ ăn."
Lâm Nhược Tinh: "..."
Cô nghẹn họng, đỏ mặt lên: "Vậy... Thôi không cần thêm đâu, để Lục Diên ăn ít đi một chút là được."
Lục Diên: "Ừm."
Các fans: [ A a a a a a van cầu hai người nói ra đi mà! Nói cho bọn em biết là phòng học nào đi mà! ! ! ]
Chỉ tiếc, nếu không phải tình huống vạn bất đắc dĩ, Lâm Nhược Tinh nhất định sẽ không nói.
Còn về Lục Diên, dĩ nhiên là vô cùng nghe lời bạn gái.
Sau khi trở về căn nhà nhỏ của mình, ai nấy đều lôi nguyên liệu nấu ăn ra chuẩn bị làm đồ ăn.
Lục An An nhìn chung quanh một vòng, nguyên liệu của bọn họ không nhiều, nhưng cũng còn tốt, có trứng gà và cà chua, còn có hai củ khoai tây và một dẻ sườn.
Lục An An mừng rỡ không thôi: "Xếp thứ ba mà còn có dẻ sườn để ăn nữa?”
Thịnh Hành: "Vui thế à?”
Lục An An cười: "Tất nhiên rồi, dẻ sườn bây giờ rất đắt nha.”
Thịnh Hành: "..."
Các fans nghe thấy cuộc đối thoại của hai người, bị Lục An An hài chết.
Đại khái cô là người duy nhất khi tham gia gameshow lại cảm khái món ăn này đắt, món ăn kia có lời.
Thật sự rất bình dân.
Theo sát đó, mọi người liền nhìn thấy Thịnh Hành thuần thục bắt đầu thu dọn phòng bếp.
Lục An An ở bên cạnh đưa đồ cho anh, thỉnh thoảng trợ giúp anh một chút, hai người ở bên nhau nhìn rất hài hòa.
Sau khi dọn dẹp xong nhà bếp, Thịnh Hành lại bắt đầu thuần thục làm đồ ăn. Động tác của anh vô cùng thuần thục, thật sự so với lần trước lại tốt hơn rất nhiều.
Còn về Lục An An, dĩ nhiên cô chỉ ở bên cạnh làm trợ thủ.
Các fans nhìn một màn hài hòa này, toàn bộ đã hóa thân thành chanh tinh.
[ Ô ô ô ô mấy người khác không nói, tui chỉ thấy hai người này nhìn là thật là thoải mái. ]
[ Khung cảnh này thật quá quá ngọt mà! ]
[ A a a a a a một đôi anh trai và em gái này đều ngọt quá đi, hơn nữa Thịnh Hành và Lục Diên đều biết nấu cơm, đây rốt cuộc là soái ca tuyệt thế gì thế này. ]
[ Xin hỏi bạn trai này cần đi đâu mới kiếm được, tui nguyện táng gia bại sản mua về một anh. ]
[ Hai người này vừa biết kiếm tiền, vừa có giá trị nhan sắc cao, lại còn tốt với bạn gái như thế nữa chứ, bây giờ còn biết nấu cơm! Thật cmn mà!! Các anh cứ như vậy thì em làm sao lấy chồng được nữa đây? ]
[ A a a a a a a a Lục An An và Lâm Nhược Tinh thật là may mắn mà. ]
Lục An An không nhìn thấy các bình luận trên màn hình, lúc này cô đang ở trong phòng bếp hỗ trợ mấy việc lặt vặt, sau khi rửa tay còn cảm thấy có chút nhàm chán.
Cô nhìn vào máy quay phim nhìn mấy lần, chủ động tương tác qua lại với các fans.
"Hello, mọi người có thể nhìn thấy tôi không?"
Cô cười nói: "Bóng lưng Thịnh Hành nấu cơm có phải là rất đẹp trai hay không?"
Các fans: Ô ô ô ô rất đẹp trai!
Lục An An tiếp tục cười: "Tôi cũng cảm thấy rất đẹp trai."
Cô nói: "Chẳng qua, tôi càng thích xem anh ấy hát và đóng phim hơn, các bạn đã xem bộ phim truyền hình mới chiếu của anh ấy chưa, Thịnh Hành sẽ diễn cùng với anh trai của tôi đó, có phải là xem rất hay hay không?”
Chỉ có một mình cô mà cũng có thể lầm bầm lầu bầu rất lâu.
Thịnh Hành ở một bên nghe, thỉnh thoảng còn quay đầu lại nhìn cô cười, hai người ngọt ngọt ngào, khiến cho các fans cũng không muốn nói ra cái chữ “ngọt” này nữa rồi.
Hai ngày cuối tuần này còn chưa hết một ngày nữa, mọi người làm sao mà chịu được đây.
Tức giận!
Nhưng cố tình mọi người lại rất thích xem mấy phân đoạn ngọt ngấy như awb kẹo này, thỉnh thoảng còn có người nghe ngóng được ít tin nhỏ.
Là mấy chuyện lý thú của người yêu.
Lục An An tương tác với mọi người một lúc, Thịnh Hành bên kia không có phản ứng gì.
Suy nghĩ một chút, con ngươi của cô khẽ động, không động nhìn về phía màn ảnh, nói: Đợi lát nữa mị sẽ chọc Thịnh Hành cho mọi người xem.
Các fans: ? ? ?
Gì vậy má, má muốn chọc ai cơ.
Lục An An còn chưa bắt đầu động tác, đầu bị Thịnh Hành gõ gõ.
Đúng lúc cô định làm mấy trò ngốc ngếch, Thịnh Hành vừa khéo quay đầu.
Anh thấp giọng hỏi: "Muốn làm gì vậy?"
Lục An An tiếc nuối nhìn anh: "Sao anh lại quay đầu lại?"
Thịnh Hành: "Anh không thể quay đầu lại à?"
Lục An An cực kì nghiêm túc nói: "Yap, anh mau xoay qua chỗ khác đi."
Thịnh Hành đối với mấy trò trẻ con nàu của cô chỉ thấy buồn cười, nhưng cũng cam nguyện phối hợp.
“Được rồi, anh đã xoay qua chỗ khác rồi."
“Anh nhắm mắt lại đi."
Thịnh Hành: "Anh đang làm đẻ sườn."
Lục An An: "..."
Cô liếc nhìn dẻ sườn trong nồi, cố hết sức nói: "... Được rồi, vậy tha cho anh lần này."
Cô ngửi được mùi của dẻ sườn, bụng đói cồn cào: "Em đói quá, để em qua xem bên anh em đang nấy cái gì nhé.”
Thịnh Hành ghé mắt nhìn cô, dáng vẻ tủi thân: “Em không muốn ở đây với anh à.”
Lục An An chớp chớp mắt.
Cô nhìn biểu cảm của Thịnh Hành, bật cười: "Được được được, em ở đây với anh, không qua chỗ anh của em nữa.”
Cô cười, ôm eo Thịnh Hành làm nũng: "Thầy Thịnh bây giờ anh còn học được cả cách tranh sủng cảm cơ đấy."
Thịnh Hành hơi xấu hổ lại có chút bất đắc dĩ.
“Anh không có."
“Anh có.”
Lục An An nhìn vào máy quay phim, hỏi: "Các bạn phân xử đi, có phải anh ấy vừa tranh sủng không nào?”
Các fans: ... Cô đừng có hỏi nữa, bọn tui không muốn trả lời.
[ A a a! Hóa ra sau khi có người yêu thì anh trai sẽ hóa thành bộ dáng này. ]
[ Ứ ứ ứ! Lại còn ngăn không cho bạn gái đi tìm anh trai nữa chứ, cái dáng vẻ tủi thân kia, chời ơi, ai có thể chịu được chứ!!!]
[ Mị vẫn luôn cho là... Lúc Lục An An ở bên Thịnh Hành thì người được chăm sóc sẽ là Lục An An, hơn nữa còn là cái kiểu suốt ngày làm nũng cơ, kết quả thế mà mị lại sai lầm rồi? ! ]
[ Móe nó nữa… Thịnh Hành thực sự là quá đáng quá mà! Ảnh ấy lại lấy sắc đẹp ra lừa gạt bạn gái cùng chính mình. ]
[ Hự, cái gì đã khiến Thịnh Hành biến thành như thế này, chính là cái thứ đáng chết tên là tình yêu kia! ]
[ Ha ha ha ha ha ha các chị em bình luận trên đây đều là nhân tài. ]
...
Sau khi làm đồ ăn xong, Thịnh Hành nhìn cô: "Nếm thử xem tay nghề của anh có tiến bộ không nào.”
Lục An An không chút nghĩ ngợi nói: "Khẳng định là có, nhất định ăn rất ngon.”
Thịnh Hành: "Em còn chưa ăn mà.”
Lục An An trợn mắt lên: "Đồ ăn làm cho em ăn dù có như thế nào thì ăn cũng rất ngon.”
Thịnh Hành: "..."
Anh khẽ cười, đưa đũa cho cô: "Nói chuyện cẩn thận, mau ăn cơm đi."
Lục An An cười hì hì: "Vâng ạ."
Hai người yên tĩnh ăn cơm. Tuy Thịnh Hành nói ít nhưng có Lục An An ở bên cạnh ríu ra ríu rít cũng rất thoải mái, các fans đột nhiên cảm thấy rất tốt.
Cả ngày hôm nay số lần anh cười nhiều vô cùng, so với những lần trước đó các cô ấy nhìn thấy anh còn nhiều hơn nhiều lắm.
Ban đầu lúc hai người công khai, mặc dù có rất nhiều người không có ý kiến với Lục An An, nhưng thực ra họ cũng không xem trọng đoạn tình yêu này cho lắm.
Các cô ấy cảm thấy Lục An An vẫn không quá thích hợp với Thịnh Hành, nhưng lại chỉ có thể nhịn, tại vì Thịnh Hành thích.
Thế nhưng, sau khi xem nửa ngày hai người ở bên nhau này, các cô ấy mới phát hiện, mặc dù trong mắt các cô ấy Lục An An không phải là người thích hợp với Thịnh Hành nhất, nhưng ở một trình độ nào đó, cô gái này lại là một mặt Thịnh Hành không thể thiếu.
Cô nói rất nhiều, thỉnh thoảng nói chuyện cũng rất ngọt, có lúc còn biết nói ra lời ngon tiếng ngọt dỗ người, nhưng cũng rất dứt khoát biểu đạt ra mong muốn của mình.
Thịnh Hành là kiểu người khá khép kín, cũng khá lạnh nhạt, có thể nói, anh cần một cô gái ấm áp như ánh mặt trời ở bên cạnh.
Có lẽ cũng không cần khiến anh ấm áp, mà anh chỉ cần có cô ấy bên cạnh sẽ tự tỏa nhiệt phát sáng, sẽ không tự chủ được ấm áp hơn bình thường.
Đây mới là tốt nhất.
Lục An An được anh chăm sóc rất nhiều, thế nhưng mọi người có thể nhìn ra, cô như vậy cũng là vì Thịnh Hành cam tâm tình nguyện.
Hơn nữa... Lục An An trong một số chuyện ỷ lại vào Thịnh Hành, ngược lại còn thúc đẩy ý muốn bảo hộ của một người đàn ông, khiến cho Thịnh Hành càng thêm yêu cô.
Không thể không nói, sau nừa ngày hôm nay, những fans vẫn luôn cảm thấy Lục An An không thích hợp với Thịnh Hành đều dần dần không nói gì nữa.
Những hành động nhỏ nhặt hằng ngày của hai người này quá ngọt ngào, cũng rất phù hợp với nhau.
Sau khi ăn cơm xong, tổ tiết mục tạm thời không sắp xếp nhiệm vụ mới nào cho bọn họ.
Tất cả mọi người đều được nghỉ trưa một lát.
Lục An An không yên tâm về Lục Diên cho lắm, ăn xong liền quyết định dắt Thịnh Hành đi qua xem, coi như là tiện thể tản bộ sau khi ăn xong.
Bây giờ đang là giữa trưa, mặt trời trên đầu rất lớn, hai người cầm theo một chiếc ô đi ra ngoài.
Thịnh Hành cầm ô, chiếc ô nghiêng nghiêng hầu như đều được anh dùng để che cho Lục An An, sau đó lại bị bị Lục An An đẩy về.
“Anh tự che cho mình đi, anh không thể bị đen được.”
Lục An An nghiêm túc nói: "Nếu như anh đen đi các fans sẽ đau lòng lắm đó.”
Thịnh Hành: "Nếu em đen đi các bạn ấy cũng sẽ rất đau lòng."
“Em không sao mà.”
Lục An An nói: "Khuôn mặt này của anh rất đắt tiền đó.”
Thịnh Hành nhíu mày, dở khóc dở cười hỏi: "Cho nên chỉ bởi vì tôi khuôn mặt này đắt tiền thôi à?”
“Cũng không phải.”
Lục An An cười một tiếng, nói: "Chủ yếu là vì em thích, em không thích anh bị đen.”
Thịnh Hành: "Còn gì nữa không?"
Lục An An suy nghĩ một chút: "Bắt đầu từ hôm nay anh phải cố gắng bảo dưỡng đi."
Thịnh Hành: "Hả?"
Lục An An cảm khái: "Em thấy anh Du có một câu nói nói khá đúng.”
"Câu gì?”
“Khi đàn ông đến ba mươi tuổi sẽ có thể nhìn ra dấu vết của năm tháng, vẫn là nên cố gắng bảo dưỡng, miễn cho biến dạng."
Thịnh Hành: "..."
Anh đã bị lời bình của bạn làm cho khiếp sợ rồi.
"Cho nên em là coi trọng khuôn mặt này của anh thôi có đúng không."
Lục An An: "Nếu như em mới đúng thì anh sẽ buồn sao?”
Thịnh Hành phối hợp cô: "Sẽ không "
"Vì sao ạ?"
Thịnh Hành sờ mặt mình một cái, cảm khái nói: "Ít nhất thì gương mặt này cũng làm em vừa ý, cảm giác cũng không tệ."
Lục An An ha ha cười: "Lừa anh thôi."
Cô bước lui về phía sau một chút, để Thịnh Hành đứng trước mặt mình, dẫm lên bóng của anh, sau đó mặt mày cong cong nhìn anh, còn mang theo chút đắc ý.
“Anh lấy ô che cho anh đi, em sẽ giẫm lên bóng của anh, như thế cũng sẽ không bị mặt trời chiếu vào.”
Nói xong, cô hỏi: "Em giẫm lên bóng của anh anh có tức giận không?”
Thịnh Hành thuận tay xoa xoa đỉnh đầu của cô, âm thanh trầm thấp nói: “Em làm gì với anh, anh cũng sẽ không tức giận.”
Khán giả: ... Thực sự không thể sống được nữa mà, các người có thể nào đừng ngấy như thế có được hay không! Bọn tui chịu đủ rồi nhá! Thực sự là đủ rồi! ! !