Xuyên Thành Em Gái Của Đối Thủ Idol Nhà Mình ( Dịch Full )

Chương 31 - Chương 31 - Khen Anh Đi

Chương 31 - Khen anh đi
Chương 31 - Khen anh đi

Cô bĩu môi, rất là thương tâm nha.

Lại vô cùng đáng thương liếc nhìn về phía Thịnh Hành bên kia.

Lục An An nhìn đồ ăn trước mặt, vừa định đề nghị linh tinh kiểu “Nếu không chúng ta cùng nhau ăn đi” thì mc điều khiển chương trình lại mở miệng.

Mc điều khiển chương trình hỏi: "Người xung phong nhận việc không nhiều lắm nha, các bạn có biết nấu ăn không?”

Rất thần kỳ, mọi người nhấc tay trăm miệng một lời nói: "Không biết!"

Mc điều khiển chương trình nghẹn lại.

Mọi người cười thành một đoàn.

Lục An An suy nghĩ một chút, cảm thấy mình rốt cuộc vẫn không thể nào để idol ăn cơm hẩm cháo hiu được, tay đặt bên dưới bàn vừa muốn giơ lên thì Lục Diên đã nhấc tay lên trước.

Mọi người: ? ? ?

Má nó, cp tà giáo lại muốn rải đường nữa hở? !

Mc điều khiển chương trình cũng trợn to mắt: ". . . Thầy Lục, anh muốn đi qua giúp đỡ sao?"

Liễu Mộng Đình cười cười: "Thầy Lục biết nấu cơm sao?

Lục Diên vừa định nói không biết không làm không muốn làm thì lại thấy áo của mình bị Lục An An kéo mạnh một cái.

Anh có chút đau đầu nói: "Biết."

Anh nhìn về phía đối diện, mặt không chút thay đổi nói: "Có điều tôi cần một trợ thủ."

Mc điều khiển chương trình vui vẻ hỏi :"Thầy Lục muốn ai tới nha?"

"Thầy Thịnh đi."

Tiếng nói vừa dứt, toàn trường hoan hô.

"Yeah!"

"Thầy Thịnh có đồng ý không?"

Thịnh Hành cười cười, gật đầu: "Đương nhiên có thể."

Trong nháy mắt, sự chú ý của mọi người hai người đàn ông đang nấu cơm.

Thường Thiến kéo kích động không thôi tay Lục An An: “Cậu mau nhìn kìa mau nhìn kìa, idol của mình đang nấu cơm, lợi hại quá đi."

Lục An An sờ sờ chóp mũi, nhìn về phía Thường Thiến: "Cái kia, lát nữa cậu có muốn tìm idol của mình chụp ảnh chung không?"

". . . Tớ sợ anh ấy không đồng ý." Thường Thiến nhỏ giọng nói: "Không tốt lắm đâu."

Lục An An cười, gật gật đầu.

“Cậu thích thầy Lục từ bao giờ thế?"

“Tớ thích rất lâu rồi."

Thường Thiến nói: "Tớ cảm thấy anh ấy rất đẹp trai, hơn nữa còn rất dịu dàng tốt bụng, so với thầy Thịnh thì dịu dàng hơn một chút."

Lục An An ngạo kiều mà "Hừm" một tiếng: "Thầy Thịnh cũng rất dịu dàng mà."

Thường Thiến không nhận ra có cái gì không đúng, không chút nghĩ ngợi nói: "Đó là đối với cậu thôi.”

Đối với những khác người, Thịnh Hành có bây giờ nhã nhặn điềm đạm đâu cơ chứ

Người nói vô tâm, người nghe có ý.

Lục An An sửng sốt vài giây, mắt trừng trừng nhìn sang người đàn ông đang mặc tạp dề bên kia.

Đại khái là Thịnh Hành thật sự chưa bao giờ vào phòng bếp, tay chân vô cùng luống cuống.

Cô nhấp nhấp môi, nhỏ giọng phản bác một câu: "Đâu có đâu, thầy ấy đối với ai cũng đều rất dịu dàng.”

Chỉ cần người ấy là fans.

Thường Thiến nhìn thấy Lục Diên đi tới gần mình thì không còn để ý chút nào tới câu nói sau đó của Lục An An, chỉ hàm hàm hồ hồ đáp mấy tiếng: “Ừ ừ.”

Sau khi nhận được đáp án khẳng định, tình cảm quái dị vừa nãy dâng lên trong lòng Lục An An trong nháy mắt bị đè ép xuống.

Lục Diên biết nấu cơm.

Lục An An khi ở nhà đã từng thấy anh giúp mẹ Lục nấu cơm, mặc dù chỉ có một lần nhưng cô vẫn còn nhớ đó.

Chuyện này lại khiến các khán giả xem truyền hình trực tiếp lập tức kích động lên.

Trời ạ, các cô ấy vẫn là lần đầu tiên được nhìn thấy Lục Diên nấu cơm đó.

Lục Diên và Thịnh Hành đứng chung một chỗ, cái khác không nói, chỉ mỗi giá trị nhan sắc thôi đã khiến người xem ngất ngây rồi, hình ảnh này quả thực phải gọi là biệt đặc biệt đẹp mắt

Lục Diên định làm một nồi thịt kho tàu, đây cũng coi như là món chính.

Anh liếc nhìn Thịnh Hành, nói: “Thầy Thịnh, phiền cậu đem xương sườn rửa sạch một chút nhé."

Thịnh Hành cũng không tức giận đáp: "Được."

Lục Diên: ". . ."

Cảm giác cứ như là một quyền đánh vào bông vậy.

Chỉ một lát sau, thịt kho tàu của Lục Diên đã hoàn thành.

Mọi người mới chỉ ngửi mùi đã thấy đói bụng.

"Thầy Lục xuất sắc quá đi."

"Ô ô ô muốn ăn thịt kho tàu thầy Lục làm có được không?"

“Nghĩ cũng đừng nghĩ, cũng chỉ có mấy miếng như thế, chỗ này của chúng ta lại quá nhiều người."

Lục Diên làm một món ăn như thế cũng chỉ là làm dáng một chút thôi.

Anh ngước mắt lên liếc nhìn Lục An An đang đứng gần đấy nhìn anh với đôi mắt sáng long lanh: “Có muốn nếm thử hay không?"

Lục An An sửng sốt, giơ tay lên chỉ chỉ vào chính mình: ". . . Em sao?"

Lục Diên nhìn vào các thành viên khác trong nhóm: "Cả nhóm chúng ta đều có thể ăn.”

Anh lại nhìn về phía mc điều khiển chương trình: "Mọi người cùng nhau ăn đi, bàn tiệc lớn bên kia cũng ăn không hết."

Mc điều khiển chương trình cười: "Tốt, vậy thì nghe mọi người."

Bản thân trò chơi lần này cũng là để mọi người hiểu được ý nghĩ của sự hợp tác và đoàn kết, ăn cùng với nhau cũng không có ảnh hưởng gì.

Còn chuyện để mọi người nấu cơm, thật sự là làm dáng một chút thôi.

Mọi người vui vẻ hoà thuận tụ lại một chỗ cùng nhau ăn cơm.

Tổng cộng có năm bàn, cũng không yêu cầu tất cả các thành viên trong nhóm nhất định phải ngồi cùng một chỗ, nhưng mọi người đều rất ăn ý ngồi cùng nhau.

Có điều một nhóm kia của Thịnh Hành lại tách ra, dù sao chỉ có năm bàn.

Lục An An đang bí mật quan sát nhóm của Thịnh Hành sẽ phân tán đi đâu, Lục Diên đột nhiên gọi cô: "An An."

"A?"

"Khen anh đi."

". . ."

Anh nhíu mày nhìn Lục An An, nói: "Anh trai đã tri kỷ kêu Thịnh Hành đến đây cùng fans nhỏ em ăn một bữa cơm."

Lục An An không chút do dự loạn khen Lục Diên không ngừng.

"Anh trai hôm nay thật sự quá xuất sắc, An An siêu cấp siêu cấp sùng bái anh, dáng vẻ anh nấu cơm còn đẹp hơn cả sao ở trên trời, hôm nay anh trai vừa đẹp trai lại soái khí, anh trai quả thực là từ đầu tới đuôi đều hoàn mỹ không khuyết điểm."

Lục An An một hơi nói xong mới nhìn về phía anh: "Được chưa ạ?"

Lục Diên chấn kinh rồi.

Mặc dù anh biết hầu như các fans của mình đều sẽ nhắn lại các loại rắm cầu vồng dưới Weibo của mình, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên anh được nghe thấy mấy lời như thế từ trong miệng em gái.

Mặc dù biết chỉ là giả. . . Nhưng anh vẫn vui vẻ từ trong đáy lòng.

Lục Diên liếc mắt nhìn vào người đang đi tới gần từ một phía khác, đột nhiên tăng cao âm lượng hỏi: "Lục An An, em cảm thấy thầy Lục tốt hơn hay là thầy Thịnh tốt hơn?"

Lúc này bởi vì việc idol có thể tới chỗ mình ăn cơm, Lục An An nào còn quản cái gì với cái gì nữa, cô không chút do dự đáp lời: "Đương nhiên là thầy Lục rồi, thầy chính là nam thần hoàn mỹ trong lòng em nha!”

khóe môi Lục Diên khẽ cười: "Tại sao lại hoàn mỹ?"

"Biết ca hát biết nhảy múa lại diễn phim giỏi còn biết cả nấu cơm, thầy lại còn đẹp trai như vậy, đương nhiên thầy Lục là hoàn mỹ nhất, đúng không Thiến Thiến."

Thường Thiến: ". . ."

Người một bàn đều bị Lục An An chọc cười ngất ngây.

Mọi người ôm bụng cười to, Thường Thiến nín thinh, vừa định nói chuyện liền nghe thấy từ đằng sau truyền đến một âm thanh quen thuộc.

"Bạn học Lục."

*

Bình Luận (0)
Comment