Chương 73
Úc Trúc đương nhiên đồng ý.
Có rất nhiều lúc, một nhà thiết kế để tìm được người hợp tác có thể thưởng thức tác phẩm của mình rất khó.
Úc Trúc cũng từng học thiết kế, trên phương diện này rất xoi mói, cô đã xem rất nhiều bản thiết kế phác thảo, cũng đã tìm rất nhiều nhà thiết kế không tệ lắm, nhưng vẫn luôn không tìm được người có phong cách mà cô ấy mong muốn.
Cô ấy cũng không thể nói được mình phong cách mà muốn tìm kiếm là loại hình gì, cô ấy chỉ cảm thấy những bản thảo trước đó mình xem không thể khiến cho cô hào hứng, thiếu một chút gì đó gọi là linh khí.
Cho khi đến Lục An An xuất hiện, tác phẩm của cô mặc dù không hoàn hảo một trăm phần trăm, nhưng lại có thể khiến cho hai mắt Úc Trúc tỏa sáng, chính vì vậy Úc Trúc mới có hứng thú tìm hiểu và nói chuyện với Lục An An.
Lục An An ngước mắt lên nhìn cô ấy: "Chị có muốn xem không ạ?”
Úc Trúc cười gật đầu: "Muốn chứ, nhưng mà trước cứ để sau đi, bây giờ chúng ta bàn một chút về chuyện hợp tác nhé?"
“Vâng ạ.”
Úc Trúc nói: "Chắc em cũng biết rồi đó, như trước đó chị đã nói, chị muốn một mình tạo ra một nhãn hiệu riêng, nhưng thị trường sẽ chủ yếu tập trung ở nước ngoài, tại vì phần lớn thời gian chị đều ở nước ngoài."
Cô ấy hơi dừng lại, nhìn Lục An An: "Em có hiểu được đúng không?”
Lục An An cười gật đầu : "Em biết."
Cô nói: "Chị Úc Trúc, chị cứ nói tiếp đi."
Úc Trúc gật đầu: "Vậy nếu chúng ta hợp tác, em có muốn tham gia vào quản lý không?”
Không muốn." Lục An An nghiêm túc nói: "Chị Úc Trúc, em chỉ muốn làm thiết kế, những chuyện khác em đều mặc kệ." Cô nhạt nhẽo nói: "Những vấn đều khác chị muốn sắp xếp như thế nào cũng được, chị là một doanh nhân, em rất tin tưởng vào ánh mắt và năng lực của chị.”
Cô thật sự không muốn quản cái gì cả, chỉ muốn dồn hết tâm lực làm một nhà thiết kế.
Úc Trúc dở khóc dở cười: "Vậy còn chuyện chia hoa hồng thì sao? Những chuyện khác thì sao?"
Lục An An mỉm cười nhìn cô ấy: "Em tin tưởng vào chị Úc Trúc, chị nhất định có thể sắp xếp ổn thỏa."
Úc Trúc gật gật đầu, khen ngợi nhìn cô một lúc lâu sau đó thấp giọng nói: "Thực ra chị đã sẵn sàng chờ em gây khó dễ cho chị rồi, tại sao em cái gì cũng không muốn thế?"
Lục An An: ". . . Hình như vì em cũng không thiếu gì cả, cho nên chỉ đơn giản muốn những thứ trong đầu của mình trở thành một tác phẩm hoàn thiện.”
"Ok."
Hai người lúc này cũng coi như đã hiểu ý nhau, Úc Trúc nói: "Vậy chị sẽ soạn thảo một hợp đồng, mặc dù em nói em tin tưởng vào chị, nhưng những chuyện nên đi theo quy trình thì chị nhất định sẽ không thiếu, lần sau khi ký hợp đồng thì em nhớ mang theo luật sư tới nhé."
". . . Vâng ạ."
Lục An An và Úc Trúc nói chuyện với nhau một lúc lâu, sau khi ăn xong một bữa mới tạm biệt nhau.
Cô rất có lòng tin với Úc Trúc, cũng thật sự tin tưởng vào năng lực của cô ấy.
Dù sao thì trước đó hai người hợp tác với nhau cũng được một khoảng thời gian dài, trong lúc đó vẫn luôn rất tốt, Lục An An thật sự rất an tâm vào cách làm việc và làm người của Úc Trúc.
Ngày hôm sau, Úc Trúc và Lục An An liền cũng ký tên lên hợp đồng.
Cô còn ý dẫn theo Đường Nghi và luật sư tới, coi như để giới thiệu mọi người với nhau, sau khi Đường Nghi biết được thân phận của Úc Trúc, còn kinh ngạc một chút, nhưng chị ấy cũng không hề ngăn cản Lục An An.
Sau khi ký hợp đồng xong, Lục An An bắt đầu vội vàng chuẩn bị cho một cuộc thi đấu thiết kế mới. Lần này là một cuộc thi thiết kế trang sức, là Đường Nghi đăng ký cho cô, cuộc thi này được tổ chức vào tháng năm hàng năm, dành cho các người mới trong ngành, hơn nữa còn là loại thi đấu nặc danh.
Để cho Lục An An đăng ký lại vừa khéo thích hợp.
"Có khi nào không còn kịp nữa hay không ?"
"Sẽ không đâu." Lục An An mỉm cười nhìn chị ấy: "Em vẫn còn thời gian."
Khi Đường Nghi nhìn thấy những bản thiết kế phác thảo của cô chỉ cảm thấy kinh ngạc.
Trước kia lúc nhận việc quản lý Lục An An, Đường Nghi thật sự không nghĩ tới cô còn có thiên phú ở phương diện này, nhưng cô không thể không thừa nhận, Lục An An thật sự có năng lực.
"An An, mấy cái này em học ở đâu thế?”
Lục An An chớp chớp mắt, nhỏ giọng nói: "Em tự học đó chị, chị Nghi có tin không?"
Đường Nghi: ". . ."
Chị ấy liếc nhìn cô: “Em nhìn chị xem chị có tin hay không."
Lục An An khẽ cười, cong cong môi: "Thực sự ra em đã thích mấy cái này từ trước rồi ạ.”
Cô cũng không thể nói trước đây mình đã học ở trường rồi, kể cả cô có thành thật nói ra thì cũng không có ai tin mà.
Đường Nghi cũng không miễn cưỡng cô phải nói ra, mỗi người đều có những bí mật nhỏ của riêng mình, nếu như cô không muốn nói thì thôi vậy.
Có điều, Đường Nghi có một chuyện càng quan trọng hơn phải nói với Lục An An.
"Bây giờ em muốn đi con đường thiết kế này cũng được, chị hiểu, nhưng mà dù sao em cũng đã ký hợp đồng với Tinh Diễm, không đóng phim cũng không sao, có điều có một vấn đề —— "
Lục An An nhìn chị ấy: "Chị Nghi chị nói đi."
Đường Nghi thở dài nói: "Em có muốn tham gia gameshow không?”
“A?”*