Xuyên Thành Ma Kính Ta Toàn Trí Toàn Năng

Chương 130

Dân chúng quốc gia Iseia so với hai nước khác, sẽ bình dân hơn trong phương diện ăn uống nghỉ ngơi.

Họ không có cái khái niệm nhàn tản là ngủ đến tự nhiên tỉnh, đặc biệt là những người dân ở tầng lớp dưới đáy, vì kiếm được nhiều tiền hơn, họ rất sớm mỗi ngày sẽ dậy bận rộn.

Trạng thái cuộc sống tương đối chặt chẽ này, cùng quốc gia Ariland nổi tiếng với cảm giác lỏng lẻo phóng túng, càng chú trọng đời sống tinh thần cao cấp, hoàn toàn là hai thái cực.

Lúc này còn chưa tới 8 giờ, bên ngoài tiệm ăn sáng này, đã xếp hàng dài.

Người xếp hàng có nam có nữ, còn có người già dẫn theo trẻ nhỏ chập chững.

Shelir làm ngụy trang ngoại hình giống với hai ngày trước, bộ dáng bình thường trà trộn vào trong đám người xếp hàng này, hòa mình vào một cách vô cùng hoàn hảo, nhìn thoáng qua, không có chút nào khó chịu.

Đại để là vì gần đây giới quyền quý cao cấp của ba quốc gia đều đang sưu tầm tung tích Ma Kính, trong số những người xếp hàng, có rất nhiều người nhân lúc thời gian này, bàn luận chuyện liên quan đến Ma Kính.

Mà ai có thể nghĩ đến, bản thân Ma Kính thế nhưng lại ở giữa họ.

Trong đó một người đàn ông râu quai nón vạm vỡ nói với đồng bạn phía trước: “Hôm qua con bé nhà tôi còn hỏi tôi, có thể làm Ma Kính thực hiện ước muốn của nó không.”

Đồng bạn phía trước hắn cười trêu ghẹo: “Vậy ngươi nói như thế nào?”

Người đàn ông vạm vỡ nghe vậy, như là nghĩ tới chuyện gì buồn cười, có chút ngượng ngùng gãi gãi ót: “Tôi lừa nó nói Ma Kính ở trong một con ma cà rồng mặt dữ tợn răng nanh lớn, chuyên ăn những đứa trẻ đáng yêu như nó.”

Ma cà rồng chuyên ăn trẻ con đáng yêu Shelir bị sự hình dung này của đối phương chọc cười.

Nói hắn mặt dữ tợn răng nanh lớn thì thôi đi, nói hắn ăn trẻ con thì ít nhiều có chút quá mức nha.

Hắn rõ ràng chỉ thích ăn đồ ngọt!

Nhìn người đàn ông vạm vỡ xếp hàng phía trước hắn tựa như một bức tường lớn này, Shelir im lặng đáp lại một câu trong lòng.

Mà Quạ Béo đứng trên vai Shelir lúc này sớm đã cười đến không được, tiếng quạ đen oa oa oa oa trực tiếp hấp dẫn ánh mắt của hai người đang nói chuyện phía trước.

Người đàn ông vạm vỡ quay đầu lại nhìn về phía Shelir, vô cùng tự nhiên bắt chuyện: “Tiểu huynh đệ, con quạ đen này của ngươi tinh thần dồi dào nha, cái tiếng kêu này nghe vang dội quá.”

Đồng bạn phía trước người đàn ông vạm vỡ cũng vô cùng đồng tình gật đầu: “Quả thật, nhà tôi cũng nuôi vài con, không có con nào có âm thanh vang dội như con này.”

Biết hai người này là thật lòng khen ngợi, Shelir vô cùng phối hợp gật gật đầu: “Là rất có sức sống, chỉ là có đôi khi ồn ào đến mức khiến người ta hoảng.”

Shelir nói xong, hai người lại nói thêm mấy câu, lúc này mới quay đầu lại tiếp tục tán gẫu về chủ đề liên quan đến Ma Kính.

Đồng bạn phía trước người đàn ông vạm vỡ nói: “Tôi nghe nói bên phía thân vương đã ban phát Lệnh Truy Nã treo thưởng, nói là nếu ai tìm được Ma Kính, chỉ cần giao cho thân vương là có thể đạt được thù lao phong phú.”

“Phong phú đến mức nào?”

Lời này là Shelir hỏi.

Hắn nghiêng đầu, thò đầu ra từ phía sau người đàn ông vạm vỡ, nhìn về phía đồng bạn đang nói chuyện này.

Đồng bạn này nhìn về phía Shelir, khoảnh khắc đối diện với ánh mắt đối phương, không biết vì sao, hắn thế nhưng cảm thấy khuôn mặt vốn dĩ bình thường không có gì nổi bật của người này, có một loại lực hấp dẫn không tên.

Thật kỳ quái.

Người này lắc lắc đầu, thầm thì một tiếng trong lòng sau, miệng rất nhanh trả lời: “Hình như là thân vương sẽ hứa hẹn một ước muốn có khả năng thực hiện.”

Người đàn ông vạm vỡ nghe vậy tức khắc kinh ngạc mở to hai mắt, “Đây chính là có chút không tầm thường.”

Một lời hứa hẹn, nói nhỏ thì rất nhỏ, nhưng nói lớn, lại có thể đại diện cho quá nhiều.

Điều này hoàn toàn có giá trị hơn bất cứ vàng bạc châu báu nào.

Đồng bạn này tiếp tục nói: “Cho nên nha, cho nên mấy ngày nay bên phía thân vương Augsger nhận được các loại gương, lớn nhỏ, vuông tròn, nghe nói đều sắp không còn chỗ chứa.”

Lời hắn vừa dứt, người xếp hàng đứng phía trước hắn cũng nhịn không được gia nhập chủ đề này, “Theo lời ngươi nói như vậy, nếu là ai thật sự tìm được Ma Kính, chẳng phải là có thể một bước lên trời.”

“Đúng nha,” đồng bạn này cảm thán nói: “Ma Kính này hiện tại chẳng phải là một bảo bối lớn.”

“Bảo bối lớn Shelir, đối với điều này ngươi thấy thế nào?” Quạ Béo cười đủ rồi sau đó, hắng giọng, bắt đầu phỏng vấn đương sự gương.

“Ta cảm thấy có thể biến ngươi thành gương bán đi.” Shelir búng nó một cái đầu: “Bán được giá tốt có thể dùng để mua đồ ăn ngon.”

Trong lúc Shelir nói chuyện, hàng người xếp hàng lại nhích về phía trước mấy người.

Lúc này, cùng với một tiếng vó ngựa, một chiếc xe ngựa từ chỗ rẽ bên phải đội ngũ chạy đến.

Xe ngựa cũng không phải đặc biệt lớn, nhưng vẻ ngoài nhìn rất hoa lệ quý khí.

Ba con ngựa đen uy phong lẫm lẫm ở phía trước, có vẻ đặc biệt nổi bật trên con phố này.

Trong đám người xếp hàng có người nhịn xuống nhận ra tiêu chí trên xe ngựa: “Đây hình như là xe ngựa của thân vương Augsger.”

“Chính là xe ngựa của thân vương Augsger, ngươi xem vị ở vị trí đánh xe phía trước kia, là kỵ sĩ trực hệ Wenger của Điện h* th*n vương.”

“Ai? Vậy người bên cạnh Wenger đâu? Nhìn màu da hẳn là người quốc gia Ariland hoặc Berthalytton.”

“Thân vương quốc gia Ariland gần đây chẳng phải đến quốc gia Iseia chúng ta làm khách sao, tôi xem vị kia như là cấp dưới trực hệ của vị thân vương kia, tôi nhớ rõ gọi là gì Esseus hay Erwes ấy? Tóm lại cặp song sinh kia còn rất nổi tiếng.”

“Là đệ đệ của hồng y giáo chủ Esseus.”

“Nhưng thân vương Augsger làm sao lại xuất hiện ở nơi này?”

Nếu là thân vương quốc gia Ariland tới làm khách, hẳn là phải đến thành chính đi.

“Cháu trai thân vương Augsger ở gần bên này.”

“Tôi cảm thấy còn có một nguyên nhân, nơi này của chúng ta dựa bên trái quốc gia Ariland, dựa bên phải quốc gia Berthalytton, miễn cưỡng cũng có thể tính là nơi giao giới ba quốc gia, nghĩ như vậy, thân vương Augsger mang theo thân vương Arnold đến nơi này, tựa hồ cũng không hiếm lạ.”

“Cho nên trong xe ngựa là thân vương Augsger và cháu trai hắn, còn có vị thân vương Arnold của quốc gia Ariland sao.”

Trong lúc những người này thầm thì nhỏ giọng, chiếc xe ngựa vốn nên tiếp tục chạy về phía trước, giây tiếp theo liền dừng ở phía sau hàng dài.

Sự phanh gấp đột ngột này làm những người dân vốn dĩ còn đang nói chuyện nháy mắt im lặng, phản ứng đầu tiên chính là chẳng lẽ mình nói gì đó không nên nói, đến nỗi đụng phải xui xẻo của thân vương.

Bên trong xe ngựa.

Augsger nhìn về phía tiểu nam hài ngồi bên cạnh mình, có chút lười biếng hỏi: “Chắc chắn muốn ăn bánh hoa tươi của tiệm này?”

Tiểu nam hài da đen gật gật đầu, đôi mắt màu vàng kim giống Augsger trong suốt lại sạch sẽ, như là ánh dương trong suối nước vừa thấy đáy: “Nhà này ngon nhất.”

Tiểu nam hài chưa đến 4 tuổi, trong giọng nói ngọt ngào còn mang theo vài phần ấm áp, phát âm cũng không đặc biệt chuẩn, nghe tới lại rất nghiêm túc và kiên định.

Augsger nghe vậy nhướng mày, duỗi tay nhéo một cái má của tiểu nam hài sau, nói: “Được, vậy thì mua đi.”

Bên trái bên phải cũng trì hoãn không được nhiều thời gian.

Bất quá tuy rằng là nghĩ như vậy, Augsger lại vẫn nhìn về phía Arnold: “Không ngại chứ?”

Arnold nhẹ nhàng cười, ngữ khí ôn nhu lại giàu có từ tính: “Vừa lúc tôi cũng muốn nếm thử bánh hoa tươi của quý quốc.”

Cuối cùng, hắn dời tầm mắt về phía tiểu nam hài, trong mắt lục thâm thúy hiện lên vài phần sự cưng chiều của trưởng bối đối với tiểu bối: “Vậy vị tiểu quý ông đáng yêu này, ngươi có khẩu vị đề cử sao?”

Nghe được Arnold hỏi như vậy, tiểu nam hài tức khắc giống như là tìm được khu vực mình làm chủ, đôi mắt màu vàng kim trở nên càng thêm sáng long lanh, rất là kiêu ngạo ngẩng đầu nói với Arnold: “Hoa hồng! Khẩu vị hoa hồng ngon nhất, còn có hoa bách hợp! Còn có còn có…”

Dường như cảm thấy vẫn chưa đủ, đến phía sau tiểu nam hài trực tiếp giơ thẳng ngón tay lên: “Còn có vị hoa nhài! Còn có…”

“Được rồi,” Augsger khẽ sách một tiếng cắt ngang hắn, búng một cái lên trán tiểu nam hài: “Mỗi khẩu vị đều mua một ít không phải tốt hơn sao.”

Tiểu nam hài che lại trán bị Augsger búng, làm cái mặt quỷ về phía tiểu thúc của mình.

Đôi mắt Augsger hơi chọn, có chút buồn cười: “Trẻ ranh rắc rối thật.”

Lời nói thì nói như vậy, giây tiếp theo, hắn lại tính toán để kỵ sĩ Wenger đi mua.

Chỉ là trước khi hắn mở miệng, bên phía Arnold, đã đi trước một bước vén lên màn che phía trước, hô một tiếng với thiếu niên tóc lam đang ngồi bên ngoài: “Esseus.”

Thiếu niên tóc lam vốn dĩ mặt không biểu cảm, sau khi nghe được tên của mình, lông mi dài rậm cực kỳ rất nhỏ động đậy, ngay sau đó dùng một loại âm thanh phát ra không có bất kỳ phập phồng nào trả lời: “Tôi đi mua.”

Augsger thấy thế, cũng không ngăn cản.

Ba con ngựa đen kéo xe ngựa này đã nhận chủ, lúc trước hắn cũng đã mất chút thời gian mới thuần phục chúng, nếu Wenger xuống ngựa đi mua bánh hoa tươi, vậy để lại Esseus không nhất định có thể ổn định ba con ngựa đen tính khí quật này.

So sánh như vậy, để Esseus đi mua, dường như là đỡ việc nhất.

Chỉ là Augsger rất nhanh nghĩ lại, tính cách Esseus đi mua đồ ăn sáng, hẳn là không thành vấn đề đi?

Bên này.

Cùng với anh trai Erwes sắp tấn chức thành đại chủ giáo hồng y bất đồng, Esseus giống như là trời sinh đã thiếu sự chuyển hóa cảm xúc khuôn mặt, thoạt nhìn giống như là một vật chết không tồn tại cảm xúc, chỉ biết máy móc nghe theo mệnh lệnh của Arnold.

Cặp song sinh huynh đệ Esseus và Erwes này, là cấp dưới của Arnold, rất nổi tiếng ở quốc gia Ariland, ở quốc gia Iseia, đặc biệt là khu vực giao giới ba quốc gia này, tuy rằng hầu như mọi người đều chưa từng gặp qua cặp song sinh này, nhưng cũng có không ít người dân nghe nói qua họ.

Họ biết vô luận là anh trai Erwes, hay em trai Esseus, phần lớn người dân quốc gia Ariland đều giữ thái độ kính nhi viễn chi (kính trọng và xa lánh) đối với cặp song sinh này.

Erwes làm hồng y giáo chủ, lại không thân hòa, trong xương cốt luôn có một loại tà khí âm u, nhìn rất gần với trạng thái b*nh h**n.

Vừa nhìn chính là sự tồn tại không thể chọc vào.

Mà em trai Esseus, tuy rằng không giống anh trai âm ngoan như vậy, nhưng thái độ hoàn toàn coi thường bất kỳ ai, không có một chút nhân khí, điều này cũng khiến mọi người bản năng bài xích.

Những người dân quốc gia Iseia xếp hàng này tuy rằng chỉ nghe nói qua lời đồn, nhưng giờ phút này, cũng có thể kết hợp những tin tức kia và nhìn ra chút manh mối từ khí chất của Esseus.

Cũng chính vì như thế, lúc này, khi nhìn thấy Esseus đi tới xếp hàng, những người vốn dĩ xếp hàng phía trước hắn sôi nổi tránh ra vị trí.

Mọi người không nói gì cả, bất quá rất hiển nhiên, đây là nhường chỗ cho Esseus.

Như thế rất bình thường.

Rốt cuộc cho dù không phải vì Esseus, chỉ cần nhìn hai vị thân vương ngồi trong xe ngựa, những người này đều sẽ lựa chọn làm như vậy.

Và đối mặt với hành động nhường chỗ nhất trí này của mọi người, trên mặt Esseus vẫn không có gì thay đổi, khi người xếp hàng phía trước một người tiếp một người tránh ra, hắn liền từng bước đi về phía trước.

Cho đến cuối cùng, đi tới phía sau Shelir.

Bình Luận (0)
Comment