Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam Chính ( Dịch Full )

Chương 252

Chương 252 -
Chương 252 -

"Có!"

"Lấy Hỏa phù ra."

"Vâng ạ!"

Quỷ hồn trơ mắt nhìn đứa bé gầy nhỏ từ trong cặp sách lấy ra một tờ Hỏa phù, về phẩm chất có thể vượt xa mười tám con phố so với bùa bình an lúc nãy.

Quan trọng nhất chính là, chỉ cần dùng thôi, là có thể nướng nó bên ngoài cháy bên trong mềm.

"Vận chuyển linh lực."

"Vâng!"

"Đừng đừng đừng!" Trong nháy mắt quỷ hồn biết sợ hãi, vội vàng mở miệng ngăn cản, "Tôi lập tức cột dây thường! Lập tức!"

Quỷ hồn vừa nói xong vừa nhanh chóng hành động, khom người nhặt sợi dây thừng lên, kéo đến cột chặt lên trụ đá ở bên cạnh, còn thắt mấy nút chết.

"Đại sư, tôi cột chặt rồi! Ngài xem còn có gì muốn phân phó không?"

Giọng nói của quỷ hồn không lớn, nhưng bên trong không gian đặc biệt này, rất rõ ràng, thậm chí còn có tiếng vọng.

Bốn người ở đáy hồ nghe được rõ ràng, nhất thời tâm trạng rất phức tạp, hoàn toàn không biết phải hình dung như thế nào.

"Mẹ ơi?" Lạc Tinh Dữ dùng hai ngón tay kẹp hỏa phủ, tư thế vô cùng tiêu chuẩn, dùng ánh mắt hỏi thăm Lạc Văn Thư.

"Trước tiên cất đi đã." Lạc Văn Thư nói.

Lạc Tinh Dữ nghe vậy, trong mắt thoáng qua một chút tiếc nuối, nhưng động tác cũng không do dự, nghe lời thu hồi lại bùa chú.

Quỷ hồn thì lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

Lạc Văn Thư nhìn quỷ hồn, "Còn không ra đây?"

Quỷ hồn thuộc âm tà, nếu như người bình thường thường xuyên tiếp xúc, giống như Tô Phán lúc trước, ở cùng một nhà với quỷ hồn, không cần bao lâu, sẽ bị ảnh hưởng, mới đầu chỉ là thân thể trở nên kém, thời gian qua lâu, có thể nguy hiểm đến tính mạng.

Mà quỷ bám lên người lại càng mãnh liệt hơn.

Trước mắt nữ sinh tên Quế Mai này, bị bám vào không đến nửa ngày sắc mặt đã vô cùng tái nhợt, cho dù quỷ hồn rời đi bây giờ, cô ấy cũng sẽ bị bệnh nặng một trận yếu ớt mấy ngày.

Nếu như bám lâu hơn nữa, ảnh hưởng sẽ càng nghiêm trọng hơn.

"Lập tức lập tức!" Quỷ hồn nghe vậy, đầu tiên là sửng sốt một chút, rồi sau đó gần như lăn một vòng, rời khỏi người của nữ sinh kia.

Mà gần như khi quỷ hồn rời khỏi, chỉ thấy nữ sinh kia nhắm mắt lại, thân thể mềm nhũn, ngã xuống.

Lạc Văn Thư thuận tay đỡ một cái.

Thân thể của cô gầy nhỏ lại có sức lực không tương xứng với vẻ ngoài, thoải mái ôm ngang người lên, nhẹ nhàng đặt ở một góc bên cạnh.

Lạc Tinh Dữ thì cống hiến áo khoác nhỏ của mình, trải trên đất cho nữ sinh ngồi xuống.

Trong thời gian này, dưới hố sâu có một người leo lên là Vương Hạo, trước tiên cậu ta cảm ơn Lạc Văn Thư, rồi sau đó kéo từng người đồng bạn ở phía dưới lên.

Người cũng đã lên đủ, lúc này Lạc Văn Thư mới hỏi tiếp, "Ngươi lừa bọn họ xuống dưới, là định làm gì?"

"Chuyện đó... Ừm..."

Đối với vấn đề của Lạc Văn Thư, quỷ hồn ấp úng.

Quỷ hồn liếc mắt nhìn khắp nơi, sau đó liếc thấy Lạc Tinh Dữ đang kẹp Hỏa phù trong tay, nhẹ nhàng đung đưa, bộ dạng đang chờ thử nghiệm.

Quỷ hồn theo bản năng rụt cổ lại, "Thật ra cũng không có ý định làm gì, chỉ là... Ừm.. Có chút nhàm chán..."

Giọng nói của quỷ hồn ngày càng nhỏ.

Quỷ hồn tên là Đào Quỳnh Tư, chết rất nhiều năm.

Chẳng qua cô ấy không chết ở trong sơn động này, chỉ là thi thể ở chỗ này thôi.

Ba của Đào Quỳnh Tư là một tên cặn bã, say rượu đánh bạc gia bạo, cái gì cũng có.

Cũng may chết sớm không gieo họa cho người nhà quá lâu, lúc Đào Quỳnh Tư còn nhỏ, vào buổi tối một ngày nào đó, uống nhiều quá té ngã vào kêng mương ở cửa thôn, không bò dậy được.

Mẹ của Đào Quỳnh Tư đã sớm muốn ly hôn, chẳng qua vẫn luôn bị uy hiếp "Dám chạy giết cả nhà cô", vì vậy vẫn luôn chịu đựng.

"Bà ấy hận ba tôi, cho nên cũng hận tôi..."

Sau khi biết ba của Đào Quỳnh Tư chết, sáng ngày hôm sau mẹ của Đào Quỳnh Tư đã không kịp chờ mà thu dọn hành lý rời đi.

Chẳng qua Đào Quỳnh Tư không hề hận bà ấy.

"Tôi của tên là bà ấy lật từ điển rất lâu mới quyết định được..."

Ít nhất đã từng, bà ấy yêu con gái của mình.

Chẳng qua thực tế đã mài mòn phần yêu thương này, cuối cùng biến thành căm ghét.

Đào Quỳnh Tư có thể hiểu cho bà ấy, thời của bà ấy đều là cưới gả theo lời ba mẹ mai mối, hoàn toàn không có quyền lựa chọn.

Không chỉ có như vậy, thậm chí còn có chút bội phục bà ấy, ở loại thời điểm đó, dưới hoàn cảnh vẫn còn lạc hậu, có suy nghĩ ly hôn, sau đó còn quả quyết chạy đi.

"Bà ấy cũng không thật sự bỏ mặc tôi, mặc dù không trở về thăm tôi, nhưng mỗi năm đều nhờ người mang tiền về..."

Đào Quỳnh Tư lớn lên bên cạnh ông nội bà nội, từ nhỏ đã rất nghịch ngợm, leo cây hái quả, xuống sông bắt cả.

Người trong thôn đều nói Đào Quỳnh Tư là đứa con hoang, không có dáng vẻ của một cô gái, sợ rằng tương lai không ai thèm lấy.

Sau đó đúng là Đào Quỳnh Tư cũng không lập gia đình, nguyên nhân chủ yếu là chết sớm.

Chết khi "thám hiểm".

Đám người vương Hạo này cũng đến chỗ này vì "thám hiểm".

Chẳng qua Đào Quỳnh Tư không giống với bọn họ, "thám hiểm" này là công việcn của cô ấy.

Vốn dĩ Đào Quỳnh Tư sẽ giống những người trong thôn khác, sống dựa vào làm ruộng với sông nội bà nội, sau đó đến tuổi thì gả cho người ta, sinh mấy đứa bé...

Mà vào năm cô ấy 16 tuổi, trong thôn có một đám người bên ngoài, ăn mặc rất sang trọng, nói là đội khảo sát gì đó, cho tiền công rất cao, thuê một người quen bản xứ quen thuộc hoàn cảnh làm hướng dẫn.

Đào Quỳnh Tư ở trong đám người bộc lộ tài năng, lấy được công việc này.

Mới đầu tất cả đều rất thuận lợi.

Đào Quỳnh Tư dẫn một đám người, ở trong núi, hôm nay đi sườn núi này, ngày mai đi mảnh rừng kia.

Đối với Đào Quỳnh Tư mà nói, hoàn toàn chính là đang đi chơi, còn có thể kiếm được nhiều tiền, thật sự rất vui vẻ.

Bình Luận (0)
Comment