Xuyên Thành Mẹ Ruột Của Vai Ác Lòng Dạ Hiểm Độc

Chương 455

Chương 455 -
Chương 455 -

"..."

Diệp Nhan Hi tức giận đến mức bật cười, dùng roi trong tay chỉ vào nàng: "Đến nước này rồi mà ngươi còn dám giả vờ ngây ngốc với ta, bổn tiểu thư nói cho ngươi biết, hôm nay khác xưa rồi, không có Huyền Thương Kiếm Tông che chở ngươi, ngươi chẳng là cái thá gì cả!"

Nàng ta đánh giá Tạ Vãn U từ trên xuống dưới, khinh thường cười khẩy một tiếng, có chút đắc ý chế nhạo nàng: "Đã qua lâu như vậy rồi mà ngươi mới chỉ đạt đến Kim Đan sơ kỳ, ta sắp đột phá Kim Đan viên mãn rồi... Chậc chậc, xem ra Ngụy Mãn Châu cũng tỉnh táo lắm, không để ngươi chiếm được bao nhiêu lợi lộc, thế nào, cảm giác mất công vô ích, rất tuyệt đi."

Tạ Vãn U cúi đầu nhìn mình, có chút xấu hổ.

Chủ yếu là vì xấu hổ thay thiếu nữ váy đỏ đối diện.

Tạ Vãn U dứt khoát hỏi thẳng: "Ngươi muốn thế nào?"

Diệp Nhan Hi cười lạnh một tiếng, hơi nhếch cằm, ghét bỏ nói: "Loại nữ nhân như ngươi sao xứng đứng trong Kính Hoa Trai, đúng là làm bẩn thanh danh của Kính Hoa Trai, thứ tiện nhân, không có Huyền Thương Kiếm Tông, ngươi ngay cả xách giày cho ta cũng không xứng, bây giờ cút ra ngoài cho ta, bổn tiểu thư có thể tha cho ngươi một mạng."

Tạ Vãn U lại thấy thú vị, nói: "Nếu ta không làm thì sao?"

Diệp Nhan Hi: "Chỉ dựa vào ngươi? Một thứ nữ không quyền không thế, ngươi có tư cách để nói không với Diệp gia sao?"

Diệp Nhan Hi nói xong, giơ roi trong tay lên định đánh vào người Tạ Vãn U, nhưng nửa đường lại bị một tùy tùng sau lưng cản lại.

Tùy tùng thì thầm mấy câu vào tai Diệp Nhan Hi, khiến đôi mày thanh tú của Diệp Nhan Hi hơi nhíu lại, ánh mắt cũng trở nên dao động.

Sau khi tùy tùng lui về vị trí cũ, vẻ mặt của Diệp Nhan Hi thay đổi vài lần, lời nói trong miệng cũng đổi khác: "Được thôi, chỉ cần hôm nay ngươi đánh thắng ta, ta sẽ để ngươi rời đi."

Tạ Vãn U liếc nhìn nhóm người đối diện thở dài như có như không: "Ngươi chắc chứ?"

Đã đến nước này rồi, còn giả vờ cái gì nữa, Diệp Nhan Hi ghét nhất bộ dạng giả tạo của Tạ Vãn U: "Sao, ngươi không dám à?"

Tạ Vãn U suy nghĩ một lát: "Cản trở người ta, ra ngoài đánh."

Kính Hoa Trai là sản nghiệp của nhà mình, đánh hỏng rồi ai đền?

---

Tạ Vãn U và Diệp Nhan Hi đứng trên phố lớn bên ngoài Kính Hoa Trai, cả hai đều có dung mạo không tệ, cộng thêm Diệp Nhan Hi và tùy tùng của nàng ta có thái độ hung hăng, không lâu sau đã thu hút người từ bốn phía đến vây xem.

Tạ Chước Tinh thò đầu ra từ trong tay áo Tạ Vãn U, lén lút nhìn ra ngoài, khi thấy nương sắp đánh nhau, tự giác bay ra ngoài.

Nó bay với tốc độ cực nhanh, mọi người chỉ thấy tay áo của Tạ Vãn U loé lên một bóng trắng, chưa kịp nhìn rõ là thứ gì thì bóng trắng đó đã biến mất không thấy tăm hơi.

Tạ Chước Tinh vội vã bay qua đầu đám người vây quanh, sau đó thu cánh lại, đáp xuống người Phong Nhiên Trú ở trước cửa Kính Hoa Trai.

Nó ngẩng đầu nhìn về phía Tạ Vãn U, trong mắt có chút lo lắng, dùng chân vỗ nhẹ vào tay áo của Phong Nhiên Trú, nhỏ giọng mách với hắn: "Hồ ly thúc thúc ơi, có người muốn bắt nạt nương!"

Phong Nhiên Trú thờ ơ vuốt ve cái đầu lông xù của đứa nhỏ, ngẩng đầu lên, ánh mắt dừng lại trên người Tạ Vãn U đang đứng giữa đám đông, hờ hững nói: "Sợ cái gì, chỉ là mấy trò hề, nương của con có thể đánh thắng được."

Nói xong, hắn liếc nhìn Diệp Nhan Hi và những tùy tùng mà nàng ta mang theo, trong mắt thoáng hiện lên một tia lạnh lẽo.

Có rất nhiều người đi ngang qua Phong Nhiên Trú, nhưng hình như họ tự động coi nhẹ sự tồn tại của hắn, tránh hắn một cách rất tự nhiên.

Trên phố, Diệp Nhan Hi giương roi lên, ngước cằm khinh thường nhìn Tạ Vãn U: "Đã là so tài thì phải tự gánh lấy hậu quả, nếu ta vô tình làm ngươi bị thương, ngươi đừng có đổ lỗi cho ta đấy."

"Đương nhiên rồi." Tạ Vãn U đáp, mắt nhìn về phía roi của Diệp Nhan Hi.

Đó hẳn là pháp khí của Diệp Nhan Hi, một chiếc roi trắng muốt, trên có những đường vân giống như vảy rắn, tùy theo góc độ mà nó sẽ phản chiếu ra những sắc thái ánh sáng khác nhau.

Tạ Vãn U ước lượng, ước chừng pháp khí này là Thất phẩm.

Trong giới tu chân hiện nay, Luyện khí sư cấp cao rất ít, pháp khí Thất phẩm đã là thứ không dễ kiếm, trong giới tu chân chiếc roi trong tay Diệp Nhan Hi, cũng được coi là pháp khí rất lợi hại.

Đáng tiếc là nó lại đụng phải Tạ Vãn U.

Bên cạnh Tạ Vãn U có một Luyện khí sư Thiên cấp, tùy tiện cũng có thể đền cho nàng một thanh kiếm Cửu phẩm, chiếc roi Thất phẩm trong tay Diệp Nhan Hi so với thanh kiếm Cửu phẩm kia, e là không chịu nổi mấy nhát chém...

Tạ Vãn U vốn chỉ muốn tỉ thí với Diệp Nhan Hi, nhân cơ hội này thử nghiệm thành quả tu luyện trong những ngày qua của mình, nhưng thấy vậy, nàng không khỏi lo lắng đôi chút.

Lỡ làm hỏng rồi lát nữa bảo nàng đền thì phải làm sao?

Thấy nàng nhìn chằm chằm vào roi của mình, Diệp Nhan Hi không khỏi đắc ý: "Sao thế, chưa từng thấy pháp khí Thất phẩm à? Quả đúng là thứ nữ từ đi ra từ nhà giàu nhỏ bé, đúng là chẳng có kiến thức."

Những người hầu phía sau nàng ta cũng đồng thanh hùa theo, cả nhóm người cười rộ lên.

"..." Tạ Vãn U bất đắc dĩ nói: "Đã là so tài thì pháp khí bị hỏng là chuyện thường tình, nếu ta vô tình làm hỏng roi của ngươi, ngươi đừng có đổ lỗi cho ta đấy."

Nhóm người của Diệp Nhan Hi đều sửng sốt, sau đó tiếng cười lớn hơn lập tức vang lên.

Diệp Nhan Hi cười đến nỗi bụng đau, nàng ta đứng thẳng người lên, coi thường nhìn nàng: "Đừng khoác lác như vậy, chỉ với tu vi Kim Đan sơ kỳ của ngươi à?"

Diệp Nhan Hi đánh giá Tạ Vãn U từ trên xuống dưới, trên mặt không giấu được sự khinh bỉ: "Cây roi của ta là sản phẩm Thất phẩm từ Vạn Bảo Trai đấy, không giống một số người, khó khăn lắm mới vào được Kiếm Các một lần, kết quả chỉ lấy được một thanh kiếm Lục phẩm... Haha, nếu ngươi có thể chém đứt nó, bổn tiểu thư sẽ đền tiền cho ngươi."

Bình Luận (0)
Comment