Phong Nhiên Trú khống chế tốc độ tràn ra sức mạnh của vật nhỏ, khiến những ánh sáng trắng khuếch tán ra ngoài bị hạn chế trong chiếc lồng do ngọn lửa tạo thành.
Không biết qua bao lâu, cuối cùng kén sáng ở trung tâm cũng có xu hướng vỡ ra, tất cả những ánh sáng trắng khuếch tán ra ngoài đều nhanh chóng thu hồi về trung tâm, đồng thời, tốc độ quay của kén sáng cũng ngày càng nhanh, Phong Nhiên Trú thu tay lại, nhìn những ánh sáng quay về kén sáng dần dần tan biến, trong lòng không hiểu sao lại nảy sinh một cảm giác căng thẳng có thể gọi là lo lắng.
Hắn suy nghĩ trong chốc lát, đã tìm ra nguyên nhân.
Hắn đã quen với trạng thái lông xù của vật nhỏ, giờ vật nhỏ đột nhiên có hình người - còn là hình dáng mà hắn chưa từng thấy bao giờ, hắn không tránh khỏi cảm giác không chân thực.
Cảnh tượng này đối với hắn mà nói, có lẽ tương đương với... lần đầu tiên gặp con trai mới sinh?
Phong Nhiên Trú lắc đầu, đè nén những suy nghĩ lộn xộn.
Lúc Phong Nhiên Trú nảy sinh những ý nghĩ vô lý này, những ánh sáng xung quanh kén sáng đã tan biến hầu hết, lộ ra một đốm sáng nhỏ ở khu vực trung tâm.
Đó chính là vị trí thực sự của Tạ Chước Tinh.
Phong Nhiên Trú đã từng giải thích với Tạ Vãn U, Tạ Chước Tinh muốn tiến giai thuận lợi, thì cần phải trải qua "kỳ vũ hóa."
Cái gọi là "kỳ vũ hóa." chính là - Những tia sáng cuối cùng bao quanh đốm sáng tan biến, để lộ ra những chiếc lông vũ trắng như tuyết bên dưới.
Đôi cánh trong như sương tuyết có những đường vân màu vàng kim thánh khiết, lúc này chúng đang khép lại, hoàn toàn che khuất thân hình của Tạ Chước Tinh, bao bọc toàn bộ người nó trong đó, giống như một cái kén.
Cái kén sáng vừa rồi là lớp kén đầu tiên, còn cái kén do đôi cánh khép lại tạo thành, chính là lớp kén thứ hai.
Cái gọi là "vũ hóa" chính là chỉ quá trình vật nhỏ chủ động thoát khỏi trạng thái "kén" tỉnh lại.
Đôi cánh khép chặt khẽ rung lên, từ từ mở ra.
Phong Nhiên Trú chăm chú nhìn chằm chằm cảnh này.
Theo đôi cánh trắng như tuyết mở ra, đầu tiên lộ ra là vầng trán sáng sủa của đứa bé, giữa trán có một dấu ấn màu đỏ tươi hình ngọn lửa, vô cùng bắt mắt.
Nó nhắm mắt an tĩnh, hàng mi rũ xuống rất dài và cong, khuôn mặt trắng trẻo mềm mại đầy đặn, đôi môi hồng phấn hơi mím lại, trông rất ngoan ngoãn.
Nó hơi cúi đầu, hai tay ôm trước ngực, khóa trường mệnh màu bạc trên cổ hơi đung đưa, mái tóc bạc giống hệt Phong Nhiên Trú xõa tung lộn xộn, miễn cưỡng che được cơ thể trần truồng của nó.
Phong Nhiên Trú chỉ ngẩn người trong vài giây, sự chú ý đã bị những thứ khác thu hút.
Hắn hơi nheo mắt, lần lượt quan sát đôi tai hổ lông xù mềm mại trên đỉnh đầu vật nhỏ chưa thu hồi hoàn toàn, chiếc sừng nhỏ màu đỏ sẫm, và chiếc đuôi trắng như tuyết rũ xuống sau lưng.
Không biết vì lý do gì, quả thật vật nhỏ có thể hóa hình thành công... nhưng hình như lại chưa hoàn toàn thành công.
Nhưng đây đều là chuyện nhỏ, chỉ cần có thể hóa hình người là được, còn những đặc điểm thú hình còn sót lại, sau này luyện tập nhiều sẽ có thể thu hồi hoàn toàn.
Phong Nhiên Trú thở phào nhẹ nhõm, định tiến lên bế vật nhỏ xuống, đột nhiên cảm thấy có gì đó, bước chân khựng lại.
Một cơn gió không biết từ đâu thổi đến, mái tóc bạc của Tạ Chước Tinh bị gió cuốn về phía trước, Phong Nhiên Trú chỉ chớp mắt một cái, bóng dáng đứa bé trước mặt đột nhiên bắt đầu kéo dài ra nhanh chóng!
Cơ thể nhỏ bé trở nên cao ráo và thon dài, khuôn mặt nhỏ nhắn có chút ngây thơ đã thoát khỏi vẻ trẻ con, đôi mắt tròn xoe kéo dài ra, biến thành đôi mắt phượng hẹp dài, ngũ quan trong vòng vài giây ngắn ngủi trở nên vô cùng lập thể và góc cạnh.
Phong Nhiên Trú khựng người lại, trong nháy mắt nhận ra đã xảy ra chuyện gì.
Đây là... Tạ Chước Tinh ở dạng trưởng thành.
Vừa mới tiến hóa thành công, vì sức mạnh toàn thân đột nhiên tăng vọt, sẽ dẫn đến tình trạng đột nhiên phát triển đến dạng trưởng thành, mà một khi sức mạnh phục hồi ổn định, sẽ...
Bóng dáng thiếu niên cao gầy chỉ thoáng hiện trong không trung, khoảnh khắc tiếp theo, thiếu niên biến mất, đứa bé nhỏ bé bất lực rơi xuống từ không trung.
Phong Nhiên Trú tiến lên đón lấy nó, phủi đi mái tóc bạc che khuất khuôn mặt đứa bé, tỉ mỉ quan sát khuôn mặt mềm mại của đứa bé, khóe môi khẽ nhếch lên.
Một khi sức mạnh ổn định... sẽ bị đánh về nguyên hình, trở lại thành đứa bé.
Phong Nhiên Trú coi như đã nhìn thấy trước dáng vẻ trưởng thành của đứa bé, hắn hồi tưởng lại, thầm nghĩ, hắn đã đoán sai, hóa ra Tạ Chước Tinh lại giống Tạ Vãn U hơn.
đứa bé ngủ rất ngon, mãi không chịu tỉnh, Phong Nhiên Trú liền véo nhẹ vành tai trắng như tuyết cụp xuống, lắc lắc đứa bé trong lòng: "Mau tỉnh dậy, cùng đi chơi này."
Nghe thấy chữ "chơi" Tạ Chước Tinh như bị kích hoạt từ khóa nào đó, quả nhiên vành tai giật một cái, đôi tai dựng đứng lên ngay lập tức.
Tạ Chước Tinh mơ mơ màng màng, mí mắt vẫn dính vào nhau chưa mở ra được, miệng đã vô thức nói: "Chờ Tiểu Bạch một chút... Tiểu Bạch cũng muốn đi chơi..."
Nói xong, nó duỗi ra hai cánh tay, trước tiên vung vẩy vô nghĩa trong không trung một lúc, sau đó ngáp một cái, đưa tay lên xoa mắt và mặt, xoa một lúc lâu, cuối cùng cũng mở mắt ra.
Đôi mắt của nó có màu xanh xám, vô cùng trong trẻo, vì vừa mới ngủ dậy, còn vương chút hơi nước ẩm ướt.
Nps chớp chớp mắt, ngơ ngác nhìn xung quanh, trên mặt hiện lên một tia bối rối, như không hiểu tại sao mình lại ở đây.
Phong Nhiên Trú hứng thú quan sát đứa bé một hồi, ôm lấy cơ thể mềm mại của nõ, thong thả hỏi: "Tỉnh rồi à? Bây giờ cảm thấy thế nào?"
Tạ Chước Tinh chậm rãi hồi tưởng một lúc lâu, nhỏ giọng nói: "Hình như con có một giấc mơ rất dài, cũng rất bi thương, sau khi tỉnh lại còn có chút buồn."