Xuyên Thành Mẹ Ruột Của Vai Ác Lòng Dạ Hiểm Độc

Chương 90

Chương 90 -
Chương 90 -

*

Mắt thấy Đại hội Thí luyện chỉ còn chưa đầy hai ngày nữa, tuy Tạ Vãn U đã sớm được Bích Tiêu Đan Tông chọn, nhưng những thủ tục cần thiết vẫn phải tiến hành.

Tạ Vãn U không phải là người qua loa đại khái, nàng nghĩ, ít nhất cũng phải đạt được thành tích tốt trong Đại hội Thí luyện, như vậy mới xứng đáng với sự coi trọng của Bích Tiêu Đan Tông đối với nàng.

Vì vậy, Tạ Vãn U chuẩn bị phối hợp với Hỏa Diệm Tinh Quang mới có được của mình, để không đến nỗi lên sàn rồi lại hỏng bét.

Hôm đó vừa ăn sáng xong, Tạ Vãn U đã đến phòng luyện đan mà Bích Tiêu Đan Tông dành cho khách.

Tiểu Bạch ngồi xổm bên cạnh, nhìn Tạ Vãn U bắt đầu liên tục luyện đan, hơi nghiêng đầu.

Hỏa Diệm Tinh Quang quả thật không phải là dị hỏa phù hợp nhất với Tạ Vãn U, thỉnh thoảng sẽ bị đứt dây chuyền, cần Tạ Vãn U phải bỏ nhiều công sức hơn mới có thể khống chế hoàn toàn.

Tạ Vãn U điều khiển rất khó khăn, mới luyện được ba lò thì đã mệt mỏi ngồi bên cạnh nghi ngờ cuộc đời: "Ngọn lửa này quá khó xử lý, còn không bằng linh hỏa bình thường trước đây." Đáng tiếc là Băng linh căn của nàng không cho phép nàng sử dụng linh hỏa bình thường nữa...

Tiểu Bạch nghiêng đầu nhìn ngọn lửa Hỏa Diệm Tinh Quang đang nhảy múa trong lò luyện đan một lúc, đột nhiên ngẩng đầu lên nói nhỏ với Tạ Vãn U: "Tiểu Bạch cũng có lửa, ngọn lửa đó không nghe lời, nương có thể dùng lửa của Tiểu Bạch."

Tạ Vãn U sửng sốt.

Dùng lửa của Tiểu Bạch... Đây là con đường mà nàng chưa từng nghĩ đến.

Sau khi suy nghĩ kỹ, nàng cảm thấy có vẻ khả thi.

Vạn vật đều tương sinh tương khắc, tu sĩ hệ Thủy linh căn mang thai một đứa trẻ thuộc tính hỏa, thai kỳ vẫn bình an vô sự, đủ thấy ngọn lửa của Tiểu Bạch và linh căn của nàng tương đương nhau.

Biết đâu…thực sự có thể tương thích.

Tạ Vãn U quyết định thử xem, dù sao sử dụng Hỏa Diệm Tinh Quang thực sự quá mệt mỏi, hiệu quả lại không cao.

Bây giờ có lựa chọn tốt hơn xuất hiện, nàng chắc chắn sẽ chọn cái tốt hơn.

Tạ Tiểu Bạch thấy Tạ Vãn U định thử, vui vẻ vẫy đuôi.

Tạ Vãn U xoa chiếc đuôi lông xù của Tiểu Bạch, dập tắt Hỏa Diệm Tinh Quang trong lò luyện đan, bế Tiểu Bạch lên: "Tiểu Bạch, chúng ta thử xem!"

Tạ Tiểu Bạch gật đầu, hít một hơi thật sâu, há miệng, phun ra một ngọn lửa nhỏ màu đỏ tươi vào lò luyện đan.

Ngọn lửa tuy nhỏ nhưng đủ để đốt cháy lò luyện đan.

Tạ Vãn U thử dùng Băng linh lực điều khiển ngọn lửa của Tiểu Bạch — không hề tắt! Cũng không bị nuốt chửng!

Nàn lại thử dùng ngọn lửa của Tiểu Bạch để tinh luyện một loại linh thảo, vậy mà lại dễ như ăn cơm uống nước vậy…

Tạ Vãn U cảm thấy, ngọn lửa này thậm chí còn hữu dụng hơn cả linh hỏa thông thường, giống như ngọn lửa của chính nàng vậy!

Tạ Vãn U ôm Tiểu Bạch, dùng lực hôn nó một cái: “Thật sự rất dễ dùng!! Cảm ơn Tiểu Bạch! Tiểu Bạch thực sự đã giúp nương một việc lớn!”

Tạ Tiểu Bạch há miệng cười ngốc nghếch, đôi mắt màu xám xanh sáng lấp lánh, chiếc đuôi gần như lắc thành một vòng xoắn ốc nhỏ.

Tạ Vãn U liên tiếp luyện năm lò đan dược nhất phẩm thượng đẳng, tốc độ trực tiếp tăng lên gấp đôi.

Nhưng ngay khi luyện đến lò thứ năm, Tạ Vãn U cảm thấy đầu mình nhói lên một chút.

Hệ thống đã quan sát nãy giờ, cuối cùng cũng lên tiếng: [Lửa của bé con mặc dù dễ dùng, nhưng mỗi ngày ngươi chỉ có thể luyện năm lò, vượt quá con số này, sẽ trực tiếp trở thành kẻ ngốc]

“Ý là sao? Tinh thần lực sẽ bị tiêu hao quá mức sao?” Tạ Vãn U day day huyệt thái dương, nhớ lại trước đây hệ thống đã nói, tiêu hao tinh thần lực quá mức, sẽ có nguy cơ trở nên ngu ngốc.

Xem ra việc sử dụng ngọn lửa của Tiểu Bạch có hạn chế, Tạ Vãn U đoán, có lẽ do phẩm cấp ngọn lửa của Tiểu Bạch tương đối cao, nên khi điều khiển sẽ rất tốn tinh thần lực.

Dị hỏa cao cấp càng có thể tinh luyện linh thảo tốt hơn, hầu như các Luyện đan sư cao cấp đều sử dụng dị hỏa cao cấp, nhưng dị hỏa càng cao cấp thì càng khó điều khiển, sẽ tiêu hao nhiều tinh thần lực.

Tạ Vãn U có thể sử dụng lửa của Tiểu Bạch cũng là vì có quan hệ huyết thống với Tiểu Bạch, hơn nữa Tiểu Bạch bây giờ còn rất yếu, lửa phun ra cũng không mạnh, nên Tạ Vãn U mới có thể điều khiển được.

Tạ Vãn U nghĩ đến đây thì cũng hiểu ra.

Mỗi ngày có thể dễ dàng luyện ra năm lò đan dược chất lượng cao, nàng còn có gì không thỏa mãn nữa?

Nhưng mà...

Tạ Vãn U lại không nhịn được bắt đầu suy nghĩ, lửa của Tiểu Bạch đã lợi hại như vậy rồi, lửa của Ma tôn chắc chắn còn lợi hại hơn nữa...

Hệ thống vô tình chế nhạo: [Lửa giận của hắn quả thật còn lợi hại hơn.]

Tạ Vãn U: "..."

Sao lại nói lời kinh khủng như vậy, hệ thống, ta ghét ngươi!

...

Vì hạn chế về tinh thần lực, mỗi ngày Tạ Vãn U nhiều nhất chỉ luyện được năm lò đan dược, thời gian rảnh rỗi nhiều, phần lớn thời gian còn lại đều ở bên cạnh Lạc Như Hi.

Lạc Như Hi dẫn nàng đi dạo khắp Bích Tiêu Đan Tông, không nhịn được thở dài: "Mai là ngày Đại hội Thí luyện rồi, ngươi có căng thẳng không?"

Tạ Vãn U suy nghĩ một chút: "Cũng ổn, không căng thẳng lắm."

".. Rõ ràng là ngươi đi tham gia Đại hội Thí luyện, tại sao ta lại còn căng thẳng hơn ngươi chứ?" Lạc Như Hi véo nhẹ đầu tai của Tiểu Bạch, đột nhiên phát hiện ra điều gì đó, sự chú ý lập tức bị chuyển hướng: "Ủa, sừng nhỏ và cánh của Tiểu Bạch đâu rồi, ngươi cho bé con ăn đan dược dịch dung à? Cũng tốt, trưởng lão của Thiên Nguyên Đan Tông có hơi điên, nếu nhìn thấy Tiểu Bạch, biết đâu còn bắt bé con đi nghiên cứu."

Bình Luận (0)
Comment