Tiền thị: "Ta sẽ đi xem." Khi vừa bước ra khỏi phòng, nàng gặp Chân Nguyệt trở về từ phía sau nhà: "Đại tẩu, đại ca có về nhà phải không?"
Chân Nguyệt gật đầu: "Ừ, hắn ở trong phòng."
Tiền thị nói: "Muội vừa thấy cá và xương lớn trong bếp, không biết ai mua về."
Chân Nguyệt đáp: "Ta nhờ hắn mua một ít đồ, chắc tiện tay mua thêm chút đồ ăn."
Sau khi rửa tay xong, Chân Nguyệt trở lại phòng.
Trong phòng, Kiều Triều đã để một ít điểm tâm và đồ ăn vặt trên bàn. Chân Nguyệt hỏi: "Sao huynh không đưa hết đồ cho nương cất?"
Kiều Triều đáp: "Một lát nữa ta sẽ mang qua." Rồi hắn lấy ra 15 lượng bạc đưa cho Chân Nguyệt: "Bức họa bán được 18 lượng, ta mua ít đồ và để lại một chút, số còn lại đây cho nàng."
Chân Nguyệt nhận bạc, hơi ngạc nhiên: "Sao nhiều vậy? Lần trước đâu được như thế này."
Kiều Triều giải thích: "Chắc lần này bức tranh đẹp hơn."
Chân Nguyệt cất bạc đi, vỗ nhẹ vai Kiều Triều: "Huynh vất vả rồi. Nếu mệt thì đi nghỉ ngơi đi."
Kiều Triều sau đó lấy ra một chiếc trâm bạc: "Cho nàng."
Chân Nguyệt nhìn chiếc trâm, rồi nhìn Kiều Triều, thấy hắn có chút ngượng ngùng. Kiều Triều nhìn sang hướng khác: "Khụ, nàng sinh Tiểu A Sơ cũng vất vả." Nếu là phi tử của hắn, sau khi sinh con chắc chắn còn được ban thưởng và thăng phân vị. Trước kia không có tiền, dù có chút ít cũng chỉ dùng để cải thiện cuộc sống, nên Kiều Triều chỉ có thể làm cho Chân Nguyệt một chiếc trâm gỗ. Nhưng trâm gỗ thì giá trị được bao nhiêu? Giờ đây có chút tiền dư dả, khi đi qua tiệm trang sức, hắn đã quyết định mua cho nàng một chiếc trâm bạc.
Chân Nguyệt nhìn chiếc trâm bạc được chế tác hoàn hảo,"Cảm ơn."
"Vậy ta giúp nàng mang lên nhé?" Kiều Triều bất ngờ đề nghị, vì trên đầu Chân Nguyệt vẫn đang cài chiếc trâm gỗ mà hắn làm cho nàng trước đây.
Chân Nguyệt hỏi: "Huynh có mua cho nương chưa?"
Kiều Triều lắc đầu, hắn chỉ mua cho nàng mà thôi. Thấy vậy, Chân Nguyệt khẽ nói: "Vậy trước tiên chưa mang vội, nếu không huynh định giải thích sao về việc huynh kiếm được nhiều tiền như vậy?" Vì trước đó hai người đã thống nhất chuyện bán tranh không được nói với người khác trong nhà.
Kiều Triều sững lại, không nghĩ tới điều này.
Chân Nguyệt tiếp lời: "Cứ cất đi đã. Đợi sau này khi nhà ta kiếm được nhiều tiền hơn, ta sẽ mang." Nàng đi đến bàn trang điểm, cất chiếc trâm vào hộp.
"Được." Kiều Triều không nói thêm gì nữa.
Chân Nguyệt cầm lấy hộp điểm tâm trên bàn,"Huynh nghỉ ngơi trước đi, ta sẽ mang đồ này cho nương."
"Ừ."
Chân Nguyệt mang hộp điểm tâm đến phòng Kiều Trần thị,"Nương, nhị đệ muội, Kiều Đại vừa mua một ít điểm tâm và ăn vặt, hai người chia ra ăn đi. Tiểu Hoa với các cháu thì không nên cho ăn nhiều, tránh hỏng răng."
Tiền thị vui vẻ nhận lấy: "Tốt, muội sẽ không cho bọn trẻ ăn nhiều đâu."
Sau khi Chân Nguyệt rời đi, Tiền thị thầm nghĩ: "Không biết đại ca có bao nhiêu tiền trong tay, mà mua được nhiều đồ như vậy." Quả nhiên, sống chung với đại ca đại tẩu thì mới có thịt ăn, còn việc chia nhà thì tuyệt đối không thể.
Tối đến khi nấu cơm, Tiền thị đang làm cá thì hỏi: "Đại tẩu, cá này làm thế nào?"
Chân Nguyệt ngồi một bên cho Tiểu A Sơ uống cháo, đáp: "Cá là đại ca muội mua, hỏi hắn muốn ăn như thế nào."
Kiều Triều từ trong phòng bước ra đúng lúc: "Cái gì ăn thế nào?"
"Cá, huynh muốn ăn thế nào?" Chân Nguyệt đáp.
Kiều Triều nghĩ một lát rồi nói: "Lần trước nàng làm cá hầm cải chua rất ngon."
Tiền thị nghe vậy ngập ngừng: "Muội chưa biết cách làm món đó lắm."
Chân Nguyệt mỉm cười: "Ta sẽ chỉ cho, trước tiên hãy cắt cá ra".
"Được."
Bữa tối có các món cá hầm cải chua, xương hầm củ cải, rau xào, thịt khô xào đậu que, và hẹ xào trứng – tổng cộng năm món, cả nhà ăn đến no nê. Nhưng Chân Nguyệt để ý thấy đồ ăn nguội đi rất nhanh.