Chân Nguyệt tiếp lời: "Được rồi, ngày mai cha cùng Kiều Đại nhớ đến gặp trưởng thôn để bàn chuyện mua núi cho xong. Giờ cũng đã muộn, mọi người đều mệt cả rồi, tắm rửa rồi đi nghỉ ngơi thôi."
Kiều Tam vội vàng nói: "Đại tẩu, chờ một chút, có vài sổ sách ta chưa rõ, muốn hỏi tẩu."
Chân Nguyệt gật đầu: "Đem sổ sách lại đây cho ta xem."
Kiều Tam nhanh chóng mang sổ sách đến, Chân Nguyệt mở ra xem qua một lượt: "Về sau đệ cứ tập trung lo liệu công việc ở núi Háo Tử Sơn, sổ sách cứ để ta ghi chép là được."
Kiều Tam đồng ý: "Vậy để đệ mang hết sổ sách lại đây, tẩu còn cần giấy bút không?"
Chân Nguyệt lắc đầu: "Không cần, giấy bút nhà có rồi. Cứ đem hết sổ sách tới đây là được."
"Vâng." Kiều Tam nhanh chóng mang sổ sách đến cho Chân Nguyệt rồi quay về. Chân Nguyệt bắt đầu xem xét các sổ sách trong tháng vừa qua. Tiền bán rau củ thu được đều ổn định, chi phí chi ra chủ yếu là củi, gạo, mắm, muối, và tiền công cho Trịnh nương tử cùng huynh đệ nhà họ Hồ.
Chân Nguyệt xem xét kỹ các khoản thu chi, rồi viết thêm một sổ sách riêng, ghi lại những khoản kiếm được và chi tiêu của phu thê bọn họ, chẳng hạn như tiền từ tranh vẽ của Kiều Triều. Trước đó, Kiều Tam chỉ ghi sổ về sinh hoạt và công việc chung của cả nhà, còn tiền từ tranh vẽ của Kiều Triều không ghi, vì đó được coi là khoản thu riêng của phu thê Chân Nguyệt, không ghi vào sổ chung.
Kiều Triều tắm rửa xong trở vào phòng, thấy Chân Nguyệt vẫn đang viết gì đó trên sổ sách. Hắn bước lại gần,"Có cần ta giúp không?"
Chân Nguyệt đặt bút xuống,"Không cần đâu, xong rồi. Tiểu A Sơ đâu? Huynh ra ôm nó về từ chỗ nương đi."
"Được." Kiều Triều liền ra ngoài bế Tiểu A Sơ trở về phòng, trong khi Chân Nguyệt đi ra ngoài để tắm rửa.
Khi nàng quay lại phòng, Kiều Triều và Tiểu A Sơ đang chơi đùa vui vẻ trên giường. Tiểu A Sơ cứ cười khanh khách, còn Kiều Triều thì đang lắc con lật đật và một tay chơi trống bỏi.
Chân Nguyệt bước tới,"Đến giờ ngủ rồi, đừng chơi nữa."
"Ừ." Kiều Triều vội dọn dẹp đồ chơi. Tiểu A Sơ thấy nương đến liền đưa tay ra đòi ôm, nhưng Chân Nguyệt không ôm bé. Nàng nằm xuống giường, đặt Tiểu A Sơ nằm xuống bên cạnh mình,"Ngủ thôi nào."
Tiểu A Sơ vẫn còn tinh thần, chưa muốn ngủ chút nào. Cậu bé nằm trong lòng Chân Nguyệt, nghịch vạt áo của nương, thậm chí còn muốn kéo áo nương lên xem có gì bên trong.
Chân Nguyệt nghĩ con muốn b.ú sữa, liền gạt tay cậu bé ra, rồi bế Tiểu A Sơ đặt vào lòng Kiều Triều,"Ngủ với cha đi, muốn b.ú thì b.ú cha con ấy."
Kiều Triều:???
Gì chứ? Bú hắn ư? Hắn làm gì có sữa mà bú!
Chân Nguyệt quay người nằm vào phía trong giường, quay sang liếc Kiều Triều một cái,"Huynh dỗ nó đi, nó vẫn còn chưa buồn ngủ đâu. Ta cần ngủ trước."
Kiều Triều:...
Cuối cùng, Kiều Triều phải ngồi dỗ Tiểu A Sơ một lúc lâu cho đến khi cậu nhóc mệt quá mà ngủ thiếp đi. Cậu bé nằm giữa hai người, ngủ say đến mức còn khẽ ngáy, bụng nhỏ phập phồng đều đặn.
Kiều Triều nhẹ nhàng kéo chăn đắp lên cho con, sau đó bế Tiểu A Sơ qua một bên, rồi kéo Chân Nguyệt vào giữa giường, đặt Tiểu A Sơ nằm ở phía trong. Hắn đắp chăn cẩn thận cho cả hai, rồi đặt tay lên eo Chân Nguyệt, lúc đó mới từ từ chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, khi Chân Nguyệt tỉnh dậy, nàng thấy Tiểu A Sơ nằm bên cạnh, còn mình thì đang nằm trong vòng tay Kiều Triều.
Chân Nguyệt khẽ cựa mình, Kiều Triều ngay lập tức siết c.h.ặ.t t.a.y ôm,"Vẫn còn sớm, ngủ thêm chút nữa đi."
Chân Nguyệt nhìn ra ngoài cửa sổ, trời đã sáng rõ, hơn nữa nàng còn ngửi thấy mùi thức ăn từ bên ngoài, có lẽ Trịnh nương tử đang chuẩn bị bữa sáng.
Chân Nguyệt khẽ đẩy Kiều Triều rồi ngồi dậy, đắp lại chăn cho Tiểu A Sơ, sau đó mới xuống giường để chuẩn bị bắt đầu một ngày mới.