Sau đó, Chân Nguyệt bảo chuẩn bị ít lương thực và rau củ để đưa cho Chân đại tẩu: "Chỉ cần tẩu cố gắng trồng trọt, sống qua ngày cũng không quá khó. Người phải biết nhìn về phía trước."
Chân đại tẩu nghe vậy liền hỏi: "Nhà muội có cần thêm người làm không? Ta với đại ca muội có thể đến giúp."
Chân Nguyệt lắc đầu: "Hai người đến làm, còn nhị ca, nhị tẩu và mấy hài tử thì sao?" Nàng ấy định đưa hết mọi người tới đây à? Chuyện đó không thể được.
"Nhà muội đang thiếu người chăm sóc súc vật. Tẩu bảo nhị ca đến làm việc này."
Vân Mộng Hạ Vũ
Chân đại tẩu suy nghĩ một lúc rồi nói: "Nhưng nhị ca của muội chỉ còn một chân, đi lại rất khó khăn."
Chân Nguyệt đáp: "Một chân thôi mà. Huynh ấy có thể cắt cỏ cho heo ăn, nấu cơm cho chúng. Nếu không đi được thì chống gậy. Còn nếu không muốn sống nữa thì tự đi thắt cổ. Chỉ cần muốn sống liền cố gắng làm việc, huynh ấy vẫn còn tay cơ mà."
Hai người nhà Chân lão đại vẫn còn sống, còn Chân lão nhị sống tương đối thảm.
Chân đại tẩu đương nhiên cũng không muốn nuôi gia đình Chân lão nhị: "Ta sẽ về bàn với nhị ca muội xem sao."
"Được." Chân đại tẩu nhận tiền bán măng và đồ Chân Nguyệt cho rồi ra về.
Tiền thị nghe xong chuyện liền nghĩ một lúc rồi hỏi: "Đại tẩu, muội có thế gọi nhị tỷ và tam tỷ muội tới làm việc cho nhà mình không?"
Chân Nguyệt đáp: "Muội nghĩ trong nhà còn việc gì cho họ làm? Họ có muốn đến không? Nhà họ chắc vẫn còn ruộng đi, đến đây làm việc cũng là trồng trọt, chẳng bằng họ tự trồng cho nhà mình."
Tiền thị ngẫm nghĩ rồi nói: "Vậy muội để Kiều Nhị hỏi thử xem sao."
Chân Nguyệt gật đầu: "Nếu họ muốn đến, thì chỉ có thể làm ruộng thôi." Trong nhà đã có quá nhiều người rồi.
Chân đại tẩu về đến nhà liền kể với Chân lão đại về chuyện để nhị đệ đến Kiều gia trông coi heo.
"Nhị đệ và nhị đệ muội không thể cứ dựa vào chúng ta mãi được, nhà mình còn phải lo chuyện trồng trọt nữa," Dù Chân đại tẩu muốn cùng Chân lão đại đi làm việc, nhưng nghĩ một lúc thấy ở nhà vẫn tốt hơn.
Chân lão đại gật đầu: "Để ta đi hỏi nhị đệ."
Lúc này, Chân lão nhị đang cho tức phụ ăn. Chân nhị tẩu trở nên điên dại sau khi bị kích động vì mất hài tử, nàng ấy luôn ôm chặt một chiếc gối. Bình thường thì an tĩnh, nhưng khi cơn điên lên, nàng ấy lại la hét và ném đồ đạc khắp nơi.
Chân lão đại bước vào, nói: "Hôm nay đại tẩu đệ đi thăm tiểu muội, nàng ấy bảo cuộc sống của tiểu muội ở Kiều gia rất tốt, nhà họ còn xây dựng được một căn nhà lớn, thậm chí có cả nô bộc. Tiểu muội bảo đệ đến giúp việc trông coi heo, cắt cỏ và nấu cơm cho heo."
Chân lão nhị cười khổ: "Ta còn có lựa chọn nào khác sao?" Không biết hắn đã làm gì sai mà rơi vào hoàn cảnh này.
Chân lão đại: "Đệ cứ chuẩn bị đi, ngày mai ta sẽ đưa đệ đến Kiều gia. Yên tâm, nhị đệ muội và hài tử của đệ chúng ta sẽ chăm sóc tốt."
Chân lão nhị nói: "Ta hiểu rồi. Các huynh mỗi tháng cứ đi tìm đệ lấy tiền."
"Được," Chân lão đại đáp.
Sáng hôm sau, Chân lão đại mượn một chiếc xe kéo để đưa Chân lão nhị đến Kiều gia. Khi đến nơi, nhìn thấy căn nhà lớn, cả hai đều rất kinh ngạc, không ngờ tiểu muội lại có cuộc sống tốt đến vậy.
Họ cũng nghe nói muội phu của Chân Nguyệt đã trở thành một thiên phu trưởng, hiện giờ đang đi đánh giặc không có ở nhà. Chân lão đại không khỏi bất ngờ: "Muội phu tài giỏi đến vậy sao? Trước kia trông yếu ớt thế, không ngờ giờ lại thành thiên phu trưởng."