Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 912

Lục Trúc bưng khay trái cây vào phòng, Chân Nguyệt nghe thấy tiếng động liền ngước lên, thấy Lục Trúc cầm đồ ăn đến thì mỉm cười, nói: "Lục Trúc, tối nay ta muốn ăn lẩu thịt dê, nếu có thịt bò cũng được, không thì thôi. Nhớ chuẩn bị thêm rau củ, đậu phụ, và mấy viên cá Thái Tử Phi gửi đến."

Thịt bò rất hiếm, dù nàng là Hoàng hậu cũng ngại bảo người ta mổ trâu, vì trâu là tài sản quý giá với nhà nông.

"Dạ, nương nương, nô tỳ sẽ đi chuẩn bị ngay."

Sau khi đặt đồ ăn xuống, Lục Trúc nhanh chóng lui ra ngoài. Kiều Triều quay lại phòng, vừa nghe Chân Nguyệt dặn dò bữa tối thì gợi ý: "Có muốn ăn ngoài đình không? Ở đó vừa sưởi lò vừa uống trà, cũng có phong vị riêng."

Chân Nguyệt đáp: "Ngoài đó gió lạnh buốt, ta muốn ăn trong phòng ấm áp."

Kiều Triều đành gật đầu: "Được thôi, nàng thích gì thì làm vậy."

Một lát sau, Tiền Tống quay lại, theo lệ thường vào dịp Tết, Bệ hạ phải có lời chúc mừng. Nhưng vì năm nay Bệ hạ không ở kinh đô, Tiền Tống hỏi liệu có cần gửi lời chúc đến quan viên Lương Châu hay không.

Kiều Triều nói: "Ta sẽ viết một số chữ phúc, cuối năm sẽ cho phát xuống dưới."

"Dạ."

Tiền Tống đi rồi, Kiều Triều lại ngồi xuống bên cạnh Chân Nguyệt, ngả đầu vào vai nàng, than thở: "Biết thế ta để A Sơ thay ta chúc Tết cho xong."

Chân Nguyệt mỉm cười,"Vậy chúng ta năm nay cùng ăn Tết với tướng sĩ đi, cũng coi như là một ân huệ. Các tướng sĩ chắc chắn sẽ thấy rất vinh hạnh."

Kiều Triều suy nghĩ rồi gật đầu: "Ý hay đấy, vậy cần sắp xếp kỹ càng ở quân doanh."

Chân Nguyệt đáp: "Không sao, dù sao ta cũng từng đến đó, ngày hôm sau về lại cũng được."

Kiều Triều gật đầu: "Được, ta sẽ bảo Tiền Tống lo liệu."

"Ừm."

Bọn họ đến quân doanh nơi tướng lĩnh và binh lính cũng đang chuẩn bị cho tết đến. Các tướng sĩ khi bệ hạ và hoàng hậu tự mình thân chinh đến đây ăn tết với bọn họ khiến bọn họ càng thêm được sưởi ấm trong ngày tết lạnh giá này.

Tất cả mọi người quây quần bên đống lửa lớn ngồi uống rượu, ăn thịt nướng, mùi thơm thịt bay khắp nơi cộng thêm sự náo nhiệt của mọi người khiến không khí càng trở nên ấm cúng.

Chân nguyệt uống rượu Tây Bắc cảm thấy rượu rất mạnh nhưng lại rất ngon, không thể dừng lại được, vừa uống xong đã khiến cả cơ thể ấm nóng hơn rất nhiều.

Chân Nguyệt sau một hồi uống say liền gọi Lục Trúc lấy nước nóng, khi nàng ấy định dâng lên thì Kiều Triều tự mình nhận bình nước nóng, làm Chân Nguyệt ấm tay, quan viên một bên nhìn thấy liền nghĩ, bệ hạ quả nhiên trân trọng nương nương.

Chân Nguyệt ngồi xuống lúc sau lại uống một chút rượu, ăn một chút thịt, nhưng mà thịt giống như có chút lạnh, hơn nữa nàng có chút mệt nhọc, cảm giác đầu có hơi choáng váng.

"Bệ hạ, thần thiếp hơi say, muốn đi về trước nghỉ ngơi."

Kiều Triều đỡ nàng, làm nàng dựa vào trên người mình,"Trẫm cùng nàng cùng nhau."

Kiều Triều cùng mọi người nói một câu làm cho bọn họ tiếp tục ăn, hắn có chút mệt mỏi mang theo Chân Nguyệt rời đi, hắn vốn dĩ cũng uống rất nhiều rượu, tuy rằng tinh thần so Chân Nguyệt tốt một chút, nhưng là cũng mệt nhọc.

Trở lại doanh trướng, bọn hạ nhân chạy nhanh chuẩn bị nước ấm, canh giải rượu, trên giường cũng thả bình nước nóng đem chăn ủ cho ấm áp, chậu than cũng muốn đẻ cháy to một chút, liền sợ hai người lạnh.

Lục Trúc giúp đỡ Chân Nguyệt cởi bỏ quần áo, lại đem trâm trên đầu tháo xuống, lúc sau lại lau mặt, lau tay, một bên cũng có người cầm chậu nước tới rửa chân nàng.

Bên kia Kiều Triều cũng không sai biệt lắm, còn vài người hầu hạ, chờ hai người được hầu hạ tốt nằm ở trên giường, Chân Nguyệt thoải mái đến thở ra một hơi,"Làm người đứng đầu chính là tốt." Theo sau cọ cọ n.g.ự.c Kiều Triều, thực nhanh liền ngủ đi qua.

Kiều Triều hôn một chút cái trán của nàng, bên ngoài cũng truyền đến rạng sáng tiếng vang, cùng nàng nói một tiếng,"Tân niên vạn phúc!"

 
Bình Luận (0)
Comment