Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 105

Tống Thời Hạ một mình hờn dỗi, Quý Duy Thanh nhạy cảm phát hiện bầu không khí không ổn, cũng không dám nói thêm tiếng nào nữa.

“Ý anh là chỉ cần không ném sách ra ngoài thì em làm gì cũng được.”

Tống Thời Hạ không muốn để ý tới anh nữa: “Ừ.”

Quý Duy Thanh không biết làm sao: “Xin lỗi, anh lại chọc em tức giận rồi.”

Tống Thời Hạ phụng phịu:

“Không sao hết, dù sao phụ nữ tức giận chỉ khiến tuyến v.ú tăng sản, nghiêm trọng thêm một tí thì chỉ bị ung thư tuyến v.ú thôi, anh có thể thủ tiết mà.”

Quý Duy Thanh đột nhiên xuống giường, cầm lấy chiếc khăn lau trên tay cô.

“Để anh lau cho em.”

Tống Thời Hạ thực hành chính sách ba không, thờ ơ không thèm để ý.

Quý Duy Thanh kiên nhẫn lau tóc cho cô, nghĩ ngợi một lúc mới chủ động kể về chuyến công tác lần này.

“Bánh bao em gói cho anh bị thầy ăn hơn phân nửa, tới căn cứ rồi mà thầy cứ nhớ mãi về bánh bao đậu hũ, bánh bao căn tin bán ông ấy ăn kiểu gì cũng không vừa ý.”

Tống Thời Hạ hơi nhếch môi.

“Trà của anh bị thầy lấy đi hơn phân nửa rồi, thầy nói uống trà đó xong thì sẽ tỉnh táo khỏe khoắn hơn, thật ra anh thấy là ông ấy viện cớ thì có.”

“Rượu trái cây em đưa anh, bản thân anh cũng không uống được bao nhiêu, đều bị đồng nghiệp chia nhau hết rồi, cuối cùng không thừa lại giọt nào.

Họ còn muốn mua rượu em ủ đấy, anh cảm thấy rõ ràng là họ thích uống Mao Đài thì có.”

Quả nhiên, đại đa số mọi người đều rất tinh mắt, Quý Duy Thanh chính là người không tinh mắt kia.

 

Tống Thời Hạ giả bộ xấu hổ nói: “Đồng nghiệp của anh muốn mua rượu của em làm gì?”

Cô ủ rất nhiều rượu trái cây, tặng vài người xã giao cũng được thôi.

“Bọn họ nói rượu trái cây em đưa có thể giúp họ mọc tóc, có người còn nói uống xong đi ngủ không đổ mồ hôi trộm nữa, có người còn khoa trương hơn, nói ra phỏng chừng em không tin đâu.”

Không, cô tin.

Kiếp trước cô bán trà, toàn dựa vào việc trà của cô có thể thanh tâm tĩnh khí, có khả năng ngăn ngừa cao huyết áp và đãng trí tuổi già.

Nhờ vậy trà của cô mới có thể đi lên con đường trà cao cấp.

Đương nhiên, chỉ là ngăn ngừa thôi chứ chắc chắn không có công hiệu chữa bệnh.

Ví dụ như thân thể của khách hàng tựa như một tòa nhà cũ kỹ sắp sụp đổ, uống trà xong chỉ khiến tòa nhà cũ kỹ kia không bị gió thổi sập, chứ bên trong vẫn nát như cũ.

Nhưng chuyện chữa rụng tóc thì không chắc lắm, việc chữa và ngăn ngừa các bệnh vặt khác cũng vậy.

Tống Thời Hạ cảm thấy chuyện này liên quan đến thể chất của từng người.

Cô đã đãi rất nhiều người bị hói đầu sớm, cũng không thấy bọn họ mọc thêm tóc.

Nhưng nước linh tuyền thật sự có một tác dụng hơi khó nói.

Nhất là đối với đàn ông sức khỏe kém, có thể khiến bọn họ lấy lại lòng tin của cánh đàn ông.

DTV

Tác dụng này là Tống Thời Hạ tình cờ nghe thấy, hiệu quả cụ thể thì cô không biết.

“Đồng nghiệp của anh cần bao nhiêu? Em ủ không ít rượu trái cây, có thể chia ra một ít. Quan hệ giữa anh và họ như thế nào?”

Cô sẽ dựa vào mối quan hệ để quyết định giá cả.

“Bọn họ đều ưu ái anh, bình thường cũng dẫn dắt anh cùng tham gia nghiên cứu và thảo luận.”

 
Bình Luận (0)
Comment