Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 256

“Xe không liên quan nhưng người ta biết lái xe tức là có xe rồi còn gì, không có xe thì ai biết lái?”

“Hai bà cãi cọ cái gì? Chưa biết chừng biết lái xe lại là tài xế đó.”

Có người hạ giọng: “Không phải tài xế thật bà ạ, tôi đã sang bên đó hỏi rồi, nói là giáo sư đại học đó.”

“Thế chẳng phải giống như chồng Trần Kiều à? Bà nói xem, sao các giáo sư đại học ly hôn rồi thích lấy các cô gái trẻ thế?”

“Bà cụ nhà Hoắc kia nói rồi, lương giáo sư đại học mỗi tháng hơn trăm cơ, tôi mà còn trẻ thì tôi cũng muốn lấy.”

“Nhiều thế cơ à? Chẳng trách… Bà bảo Tống Thu Sinh ra ngoài làm công, không kiếm nổi một xu rách, rồi lại đi làm ăn buôn bán, chẳng lẽ nhà ông Tống chuẩn bị phất lên à?”

“Có khi thế thật, lần này nó đi làm một mình, không ai ảnh hưởng đến, trước kia đều tại hai mẹ con bà Hoàng kia hại đám trẻ của mấy đại đội chúng ta không ai được thơm lây.”

Lúc trước, người này bị đối thủ cạnh tranh với Tống Thu Sinh mua chuộc được, anh ta vớt được một món tiền to liền đón mẹ mình đi nơi khác sinh sống.

Cũng chính vì anh ta có hiếu với mẹ nên đám Tống Thu Sinh mới phát giác sự bất thường.

Người nọ giỏi nhất là nịnh nọt, đi theo ông chủ lớn làm tay sai, còn đám trai trẻ cùng Tống Thu Sinh gây dựng sự nghiệp thất bại vì anh ta nên đều phải về thôn tiếp tục làm ruộng, lòng đều hận người kia.

Những lời đồn nhảm này mau chóng bị vợ của đại đội trưởng đứng ra ngăn chặn, khi truyền tới tai Tống Thời Hạ thì cũng đã qua một tháng.

Sáng sớm, Tống Xuân Hạ gọi chồng cùng đến phòng khám trung y mua thuốc.

Chị ấy nói với người nhà rằng hôm nay em gái sẽ qua nên mẹ chồng bèn xách rổ đi chợ mua đồ ăn.

Bà cụ cho rằng, Tống Thu Sinh và Tống Thời Hạ đều là người thông minh, có tiền đồ.

Tống Đông Đông còn nhỏ, chưa thấy rõ được nhưng từ bé nó đã thông minh lanh lợi, anh em nhà họ Tống này chưa biết chừng về sau có thể sẽ phất lên cả.

Bà không mong ước gì nhiều, chỉ mong bên đó giúp đỡ dìu dắt Mao Đản và con trai bà một chút là được, đừng để hai cha con nó khổ quá.

Vào nhà chị gái, Tống Thời Hạ không mất thời gian ngồi chơi trò chuyện vô bổ, cô đi thẳng vào bếp.

“Chị, chị với anh rể đều qua đây, hai người cùng học đi.”

Cô không có nhiều thời gian, ăn xong bữa này lại phải ra xe về thủ đô ngay rồi.

Tống Thời Hạ nhìn các loại dược liệu và gia vị, nhẩm thử công thức rồi nói:

“Em dạy cho anh chị làm hai loại, tỉ lệ điều phối gia vị phải nhớ chính xác, ghi nhớ trong óc là tốt nhất, không cần viết ra, dễ lộ.”

Mẹ chồng Tống Xuân Hạ đứng ngoài cửa bếp nói vọng vào:

“Tiểu Hạ à, bác có nghe được không? Thằng con bác nấu nướng không được bằng bác.”

Tống Thời Hạ gật đầu: “Bác, bác vào đây xem cùng luôn cũng được ạ.”

Cô chọn dược liệu và gia vị:

“Sắp vào thu, lẩu cay là món thích hợp cho mùa lạnh nhất, còn đây là công thức đặc chế nước sốt, có thể dùng kho thức ăn quanh năm, bảo đảm nhà mình ăn thử một lần là mê.”

 
Bình Luận (0)
Comment