Tống Thời Hạ không để ý, ánh mắt lơ đễnh giao nhau với tầm mắt của giáo viên Toán.
“Bạn học kia, em không hiểu chỗ nào sao?”
Một khuôn mặt xa lạ, cô giáo Mạnh nói lớp có một học sinh chuyển trường mới đến nên bảo bọn họ giúp đỡ nhiều hơn.
Tống Thời Hạ lắc đầu: “Không có ạ, em giải ra rồi nên đang chờ thầy để so đáp án.”
Giáo viên Toán gật đầu:
“Nếu em làm được thì có thể đi lên đây viết cách giải của em không, sai cũng không sao.”
Giáo viên nói vậy đã chặn đứng, không cho Tống Thời Hạ lấy cớ để từ chối.
Cô chỉ có thể đi lên giải đề, đã lâu cô không viết bảng, nhưng cũng may chữ không quá xấu, vẫn miễn cưỡng nhìn ra được.
Giáo viên Toán đứng sau lưng cô khen ngợi.
“Chữ của em rất đẹp.”
Tống Thời Hạ viết xong lời giải.
“Tốt lắm, em về chỗ đi.”
Lần đầu tiên giáo viên Toán đọc thử thì nghĩ Tống Thời Hạ làm sai, nhưng nhìn lại thì phát hiện cô chỉ đổi một cách giải khác, thậm chí còn ngắn gọn hơn giáo viên dạy rất nhiều.
Lúc này ông ấy mới chú ý đến học sinh chuyển trưởng mới đến trong lớp này.
“Trước đây em học ở đâu?”
Tống Thời Hạ: “Em tự học ở nhà ạ.”
“Thầy thấy cách giải của em khác với sách giáo khoa, có phải ở nhà có giáo viên dạy em không?”
Tống Thời Hạ: “Nhà em có hai giáo viên ạ.”
Thầy dạy Toán bảo cô ngồi xuống.
Hóa ra là một hạt giống tốt, trong nhà có hai giáo viên dạy cô nên chắc chắn không thể nào kém được.
Nhóm học sinh hư ở hàng sau vẫn đang vò đầu bứt tai với bước giải đầu tiên, vậy mà học sinh chuyển trường đã giải xong ở trên bảng.
Lý Kiến An vứt bút đi mà càu nhàu: “Không ngờ đầu óc của bạn nhà quê kia lại thông minh như vậy.”
Đầu sao chổi thứ hai Trịnh Thắng Lợi đột nhiên nảy ra ý xấu.
“Thành tích của học sinh chuyển trường không tệ, hay là lúc thi giữa kỳ để cô ấy chỉ bài cho bọn mình nhỉ.”
Hai người khác cũng có ý xấu, Bạch Thu Thụy cười nhạo.
“Muốn làm thì các cậu tự làm, người ta có cô giáo Mạnh che chở, tôi cũng không muốn bị mời phụ huynh đâu.”
Trịnh Thắng Lợi đảo mắt:
“Anh Bạch, không phải ba của anh nói điểm thi giữa kỳ của anh tiến bộ thì sẽ mua xe máy cho anh sao, đừng bỏ qua cơ hội tốt như vậy chứ.”
Văn Xương Hoa cũng nói theo:
“Anh Bạch, đây là xe máy đó, nếu anh có xe máy thì oách lắm cho mà xem.”
Sau khi tan học, đám học sinh hư trong lớp chủ động đến nói chuyện với Tống Thời Hạ, cô cảm thấy bọn họ có ý đồ xấu nên không đáp lại.
Cô sắp xếp lại bài giảng của giáo viên, cảm thấy dễ hơn hồi mình học cấp 3, trong lòng khá tự tin.
DTV
Thật ra nghĩ kỹ thì cũng dễ hiểu thôi, vì sự lạc hậu của tài nguyên giáo dục nên sẽ khiến các câu hỏi kiểm tra đơn giản hơn.
Đến sau này giáo dục phát triển hơn, đề thi tuyển sinh đại học sẽ ngày càng khó hơn, điểm số cũng trở nên cao hơn.
Không giống như bây giờ thi 400 - 500 điểm đã là thành tích cao nhất rồi.
Em gái của Quý Duy Thanh có cả gia sư riêng, thi cuối kỳ hơn 490 điểm đã xếp thứ hai trong lớp.
Lúc này cho dù thi đỗ các trường trung cấp nghề thì đã rất tốt rồi.
Thậm chí có một số nơi lạc hậu hơn sẽ cảm thấy trường trung cấp nghề tốt hơn đại học, dù sao tốt nghiệp trường trung cấp nghề xong thì sẽ có việc làm luôn.