Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 327

Mặc dù rượu thuốc có linh tuyền nên sẽ không ảnh hưởng đến cơ thể người già, những lỡ như ông ấy tưởng uống rượu thuốc sẽ không sao thì tiêu.

Nên chẳng thà bảo ông ấy kiêng rượu còn hơn.

Câu này của cô như nhắc nhở Quý Duy Thanh, anh vẫn luôn không có lý do ngăn cản thầy uống rượu, lần này cuối cùng cũng có lý do chính đáng rồi.

Tết nguyên đán mà mọi người chờ đợi bấy lâu cuối cùng cũng đến.

Cho dù chỉ có một ngày nghỉ thì Tống Thời Hạ cũng rất hài lòng.

Cuối cùng cũng không cần ngày nào cũng bị bắt viết văn nữa, từ khi bài văn của cô chỉ có 10 điểm thì những môn toán lý hóa đều bị xếp ra sau.

DTV

Hàng xóm là giáo viên hệ lịch sử văn học, sau khi viết xong sẽ đưa cho giáo viên chấm, có học sinh cấp ba nào được hưởng đãi ngộ như vậy chứ!

Từ khi thím Phùng biết cô thi giữa kỳ đứng nhất toàn trường, còn được điểm cao đến 450 điểm thì gặp ai cũng khoe khoang.

Tống Thời Hạ biết thím Phùng không có ác ý gì, chỉ đơn thuần tự hào về người bạn là cô thôi.

Nhưng qua miệng người khác thì lại là cô chắc chắn có thể thi đỗ Đại học Yên Kinh.

Nếu đề thi đại học không có gì bất ngờ thì quả thật cô có thể cố gắng thử xem.

Nhưng nói trước bước không qua, không thể nói chắc được, miễn cho vui quá hóa buồn.

Đôi khi cô còn tình cờ gặp hiệu trưởng Hồ và Trương Uyển Thanh.

Hai người nhiệt tình kéo cô lại trò chuyện cùng, ẩn ý rằng muốn cô báo danh vào đại học Yên Kinh, đừng để trường đại học quốc lập bên cạnh cướp mất.

Áp lực dồn xuống ngay và luôn, vốn dĩ chỉ cần thi vào trường đại học bình thường thì đã là phát huy tốt hơn hẳn người thường.

Kết quả hiện giờ lại biến thành nhất định phải thi vào đại học Yên Kinh.

 

….

Tết Nguyên đán, Quý Yên Nhiên cũng về nhà, lần này cô ấy thi giữa kỳ khá tốt, được 500 điểm.

Vừa đến cửa nhà, Vu Phương nhà bên đã gọi cô ấy lại.

Quý Yến Nhiên tiến thoái lưỡng nan.

Chị dâu tốt với cô ấy như vậy, mà cô ấy lại thường xuyên qua lại với Vu Phương khiến trong lòng cô ấy cảm thấy áy náy, có lỗi với chị dâu.

Vu Phương giả vờ không thấy vẻ khó xử của cô ấy.

“Yên Nhiên được nghỉ à, mau đến ăn đậu phộng đi, chị vừa mới rang đậu phộng xong, thơm lắm.”

Cô ấy nhìn vào trong nhà, hy vọng mẹ cô ấy đi từ trong nhà ra gọi mình vào.

Quý Yên Nhiên cười gượng, đi theo cô ta vào nhà: “Nghỉ cũng không được yên, giáo viên giao cho em một đống bài tập.”

Vu Phương bóc đậu phộng cho cô ấy:

“Học sinh cấp ba các em quá vất vả, tại sao em không tự học ở nhà chứ? Chị dâu em học ở trường mấy ngày thì về nhà, ngày nào cũng để anh trai em dạy cho cô ấy đấy.”

Ý của cô ta là người nhà họ Quý quá bất công.

Nhất là con trai học giỏi như vậy lại không dạy cho em gái ruột mà lại đi dạy người ngoài là con dâu.

Vốn dĩ cô ta muốn châm ngòi ly gián nhưng ai ngờ Quý Yên Nhiên nghe xong lại thở phào.

“May quá, chỉ cần anh ấy không dạy em là được, tâm lý chị dâu của em vững thật.

Mỗi lần anh ấy dạy là một thử thách của em, khiến em cảm thấy chẳng thà nghỉ học còn hơn.”

 
Bình Luận (0)
Comment