Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 419

Mấy chỗ còn lại không lớn bằng chỗ này, nhưng có một căn khá hợp ý Tống Thời Hạ.

“Em thích căn này.”

Căn này chỉ là một căn nhà bình thường, không lớn lắm, chủ yếu là nó có một vườn hoa khá lớn, thích hợp cho một nhà mấy người ở.

Tống Thu Sinh cảm thấy căn tứ hợp viện này không khác gì mấy căn nhà bình thường.

“Vậy thì mua thôi, nhưng em có ở đâu, mua xong đừng bỏ phí nhé.”

Tống Thời Hạ ngẩng đầu ưỡn ngực: “Em mua, ai nói em không mua!”

Anh trai không hiểu gì hết, căn tứ hợp viện này có vị trí rất tuyệt, sau này người khác chi một tỷ cô cũng không bán.

Mạnh Như không ngờ Tống Thời Hạ cũng nhìn trúng một căn, cô ấy cười trêu, “Ở đây đi đâu cũng không thuận tiện, sao em lại định mua ở đây?”

DTV

Tống Thời Hạ đáp: “Mỗi năm tiện dắt đám nhỏ tới đây xem nghi thức kéo cờ ạ.”

Mạnh Như kinh ngạc bật cười:

“Đúng là tiện thật, đi chưa đến 5 phút là tới quảng trường xem nghi thức kéo cờ rồi.”

Cuối cùng hỏi thăm giá cả, căm tứ hợp viện mà Tống Thời Hạ thích 50 ngàn đồng, căn Tống Thu Sinh thích thì hơn 200 ngàn.

Hai anh em đồng ý không chút do dự, tiếc là không trả giá được, nhưng có thể trả góp theo từng kỳ, không lấy lãi.

Căn nhà mà Tống Thu Sinh thích thì gia chủ đang lo liệu giấy tờ xuất ngoại, chỉ còn người già và trẻ con có thể ở trong nước chờ tới cuối tháng 6.

Tống Thu Sinh bàn bạc với người ta là sẽ đặt cọc 20 ngàn trước, 180 ngàn còn lại chỉ cần thanh toán trước khi họ xuất ngoại là được.

Trên đường về nhà, Tống Thời Hạ lại hơi hối hận, “Có phải hai anh em mình xốc nổi quá không.”

 

Tống Thu Sinh chỉ thấy hơi hối hận lúc biết giá cả mà thôi, cảm thấy mình xốc nổi quá.

Nhưng vừa nghĩ tới chuyện Diêu Tuyết thích ở nhà lớn, anh ấy lại không muốn để cô ấy chịu thiệt thòi ở nhà nhỏ.

May mà đã để lại tiền cho ba mẹ từ trước rồi, bây giờ trên người anh chỉ còn mấy ngàn, còn phải trả lương cho nhân viên nữa.

Anh ấy cắn môi:

“Đúng vậy, xem như động lực để anh em mình cố gắng kiếm tiền. Em xem, hiện tại tứ hợp viện một căn có thể bán được hơn 200 ngàn, mấy năm nữa nói không chừng sẽ hơn cả triệu đấy.”

Anh ấy cũng hiểu ra, em gái lấy giáo sư xong đúng là mở rộng tầm mắt.

Anh ấy còn không ngờ tứ hợp viện sẽ đắt như thế.

Trước khi ra ngoài anh ấy chỉ cảm thấy chắc chừng hơn 100 ngàn là cùng, nhưng tòa nhà lớn kia thật sự quá hấp dẫn.

Tống Thời Hạ cũng tự an ủi mình và anh trai.

“Mua cũng mua rồi, giờ có hối hận cũng vô dụng, hiện tại em không còn xu nào luôn, toàn phải tiêu tiền của giáo sư Quý, xem ra phải ngâm rượu thuốc tiếp rồi.”

Cô hơi chột dạ, chuyện mua nhà tuy cô đã đánh tiếng với giáo sư Quý rồi, nhưng cô không nói cho anh ấy biết một căn nhà đến mấy chục ngàn.

Cô tự tin mình có thể kiếm lại chỗ này trong vòng nửa năm.

Nhưng chưa bàn bạc với anh ấy đã ký hợp đồng như thế, trong lòng cô vẫn thấy hơi bất an.

“Em ngâm rượu thuốc thì mệt tới đâu được? Kiếm tiền dễ thế còn gì!

Anh mà là em, ngày nào cũng sẽ ở trong nhà chăm chỉ ngâm rượu thuốc với xao trà, kiếm tiền đã tay luôn.

Ngày mai anh đi kết toán tiền bán sách, em cũng sẽ có thêm ít tiền để xoay sở tạm.”

 
Bình Luận (0)
Comment