Quý Yên Nhiên vui vẻ reo lên, ôm lấy mẹ: “Cảm ơn mẹ ạ, con nhất định sẽ không gây rắc rối cho chị dâu đâu!”
“Được rồi, mẹ biết con rất ngoan, nhưng con đừng có nhiệt tình rồi gây rối, lúc mọi người không cần con giúp gì thì cứ tập trung học hành, đừng có giúp đỡ rồi gây rối nhé.”
Quý Yên Nhiên nghịch ngợm thè lưỡi, “Con biết rồi ạ!”
Bà Tống thầm thở phào.
Sui gia tốt bụng, không có điểm nào để chê, lại còn chu đáo tinh ý.
Nhưng ở đây mãi thì bà cứ thấy tay chân co cóng, sui gia cứ sợ tiếp đãi bà với ông nhà không chu đáo, dù sao cũng là ba mẹ của con dâu mà.
Tống Thời Hạ dẫn mẹ đi vào phòng, “Mẹ, mẹ ngồi nghỉ ngơi đi, để con xếp quần áo vào vali đã.”
Bà Tống lặng lẽ quan sát căn phòng.
Tuy bà đã thấy nhà cửa trong thành phố lát gạch men, trong bếp có bếp gas, nhà vệ sinh còn có vòi nước, nhưng lúc đi vào phòng của con gái bà vẫn như được mở rộng tầm mắt.
“Dưới đất này lát gỗ à? Nhà mình có thể làm được không nhỉ? Dẫm chân đi trên này nghe cũng vui tai thế.”
Tống Thời Hạ suy nghĩ vài giây:
“Nhà mình có khi không được ạ, thu đông ẩm ướt, gỗ dễ bị ẩm lắm, hơn nữa mùa đông sưởi ấm cũng dễ cháy nữa.”
Bà Tống giật mình: “Ừ, con nói đúng, nhưng làm thế này thì nhìn sàn nhà nó sạch sẽ hơn hẳn.”
Tống Thời Hạ lấy hết quần áo của mình ra:
“Lầu hai nhà mình có thể lát gạch men, lầu một thường xuyên ra vào quét dọn không tiện, ra vào cứ đổi giày suốt, mẹ với ba con nhất định sẽ chịu không được.”
Bà Tống cảm thấy con gái nói có lý:
“Tới chừng đó hỏi anh trai con xem làm thế nào, lát gạch trên lầu hai, chờ con với Tiểu Quý về nhà ở cũng thoải mái hơn.”
Tống Thời Hạ đồng ý hai tay:
“Được ạ, tới lúc đó mình mua thêm mấy đôi dép lê sạch sẽ để đi trên lầu hai, trước khi vào nhà chỉ cần đổi giày, đỡ mất công quét dọn thường xuyên là được.”
Bà Tống cảm thấy ý kiến này không tệ.
“Nếu có điều kiện, ba mẹ sẽ sửa sang lầu hai lại thật đẹp cho mấy đứa.”
Bà cũng không muốn so sánh ganh đua với ai, mà là lúc trước bà còn tưởng nhà mình đã dọn dẹp sạch sẽ lắm rồi.
Bây giờ bà phát hiện nếu Tiểu Quý mà ưa sạch sẽ một chút nữa, phỏng chừng sẽ không chịu nổi điều kiện cơ sở vật chất ở nông thôn.
Người ta chăm sóc con gái mình đầy đủ, ăn mặc ở không cần lo cái gì, nhà cửa lại đẹp đẽ khang trang.
Lễ tết Tiểu Quý mới có thời gian tới nhà bà, không thể để thằng bé khó chịu được.
Quan trọng nhất là bà với bà sui đã hẹn nhau rồi, tết năm nay họ sẽ tới thăm bà, nên bà nhất định phải sửa sang nhà cửa lại, không thể để quá kém được.
Tống Thời Hạ không biết suy nghĩ trong đầu mẹ mình, nhưng cô rất ủng hộ trang hoàng lại cho nhà cửa.
Hiện tại anh trai và chị Diêu Tuyết chỉ mới quen nhau, lỡ như ngày nào đó chú Diêu đột nhiên tới thủ đô, muốn đi thăm nhà cô, kiểu gì cũng phải trang hoàng nhà cửa lại cho ra sáng ra hình, để anh trai được thêm điểm chứ.
Mặc dù anh trai đã mua tứ hợp viện rồi, nhưng lễ tết vẫn phải đưa chị Diêu Tuyết cùng về thôn sống với ba mẹ, nên nhà cửa không thể tạm bợ được.