Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 488

Tống Thời Hạ lơ mơ nhìn đồng hồ: “Anh đừng phá mà, 9 giờ mới thi, 7 giờ em dậy cũng được.”

Quý Duy Thanh không tiếp tục lay cô, chỉ lẳng lặng thay đồ cho cô, khi thay xong thì Tống Thời Hạ cũng hoàn toàn tỉnh ngủ.

Cô lại nằm vật ra giường trợn mắt, bực mình quá đi.

Quý Duy Thanh xuống nhà, Quý Yên Nhiên đã ngồi vào bàn ăn sáng.

“Chị ấy còn chưa dậy ạ?”

DTV

“Thay đồ xong rồi, nhưng còn đang tiếc giấc chưa chịu dậy.”

Quý Yên Nhiên cắn miếng bánh bao, chuyên tâm ăn sáng.

Bà Tống gắp hai chiếc bánh bao nhân chay, phàn nàn với Quý Duy Thanh: “Hạ Hạ cũng vô tư quá rồi, hôm nay thi đại học mà còn dám ngủ nướng.”

Quý Duy Thanh bưng đĩa bánh ra ngoài, đây là phần ăn sáng của Tống Thời Hạ.

“Tối qua 10 giờ cô ấy mới đi ngủ mà mẹ, cứ để cô ấy chợp mắt thêm chốc nữa.”

Bà Tống thở dài: “Chỉ có nhà con mới nuông chiều nó được như thế, chiều quá đ.â.m lười.”

Quý Duy Thanh bưng bữa sáng lên phòng ngủ, nhưng trong phòng không thấy bóng ai, chỉ nghe tiếng mở nước rửa mặt trong phòng vệ sinh vọng ra.

“Anh để bữa sáng trên bàn nhé, nhớ ăn ngay cho nóng.”

Tống Thời Hạ đang đánh răng, miệng ngậm đầy bọt kem đánh răng, dò đầu ra từ phòng vệ sinh, nói: “Giờ em đang rất tức giận.”

Quý Duy Thanh dở khóc dở cười.

6 giờ đúng là có hơi sớm, nhưng anh lo đường tắc khó đi nên mới muốn cô dậy sớm một chút, tới trường thi chờ cho chắc ăn.

Thấy vợ phụng phịu bĩu môi, anh đành tỏ ý hối lỗi:

“Anh xin lỗi, anh chưa từng tham gia thi đại học nên không biết, nhưng anh thấy Yên Nhiên dậy từ 5 giờ sáng nên tưởng là cần dậy sớm hơn ngày thường.”

 

“Anh lợi hại thế, không như bọn em, còn phải dậy sớm đi thi đại học.”

Tống Thời Hạ kiêu kì buông một câu, lái xe tới trường thi mất có nửa tiếng, 7 giờ dậy là vừa đẹp mà.

Ăn sáng xong, Quý Yên Nhiên cẩn thận nhích sang chỗ chị dâu.

“Chị dâu, hôm nay trông chị không vui lắm.”

Tống Thời Hạ bóp má cô em chồng: “Sao em dậy sớm thế chứ, 5 giờ đã dậy rồi.”

Quý Yên Nhiên vội vàng kêu lên:

“Vì sắp thi nên em hơi kích động, không nằm yên được, nhưng mà tối qua 8 giờ em đã đi ngủ rồi.”

Tống Thời Hạ càng tức giận, tính ra thì Yên Nhiên đã được ngủ đủ 10 tiếng, mình bị thiếu mất một tiếng đồng hồ rồi.

Dậy sớm mà thiếu giấc dễ làm tinh thần không tỉnh táo phấn chấn.

May thay, Tống Thời Hạ đã ngủ đủ nhiều, rửa mặt xong là tỉnh hẳn, tinh thần này đi thi chắc cũng không tệ đâu.

Tống Thời Hạ và Quý Yên Nhiên kiểm tra giấy bút cho nhau.

Quý Duy Thanh lại kiểm tra lần nữa cho cả hai, mỗi người đều phải mang hai cây bút phòng ngừa tình huống bất thường.

Hai nhóc con còn chưa tỉnh ngủ hẳn, vẫn đang mặc áo ngủ lờ đờ đi ra cửa tiễn mẹ.

Quý Nguyên dụi mắt: “Mẹ cố lên nhé, thi được 100 điểm.”

Quý Dương đính chính lời em mình:

“Thi được điểm tối đa, bài thi của người lớn không phải 100 điểm là cao nhất đâu, tận 120 điểm cơ.”

Quý Nguyên gật đầu thật mạnh: “Vậy mẹ hãy thi lấy điểm tối đa nha, mẹ con giỏi nhất.”

Tống Thời Hạ khom lưng áp mặt thơm má từng bé: “Hai con vào ngủ thêm đi, khi nào tỉnh ngủ thì mẹ cũng thi xong rồi đó.”

 
Bình Luận (0)
Comment