Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 501

Quý Yên Nhiên ngại ngùng vặn tay:

“Ngành truyền thông ạ, em muốn làm người dẫn chương trình trên tivi.”

Cô ấy nói xong liền xấu hổ ngó chị dâu, nhưng thật bất ngờ, chị dâu không hề có ý cười nhạo cô ấy mà còn cổ vũ thêm.

“Ngành đó hay đấy, chiều cao của em cũng thích hợp nữa, tiếng phổ thông rất chuẩn, đợi khi tốt nghiệp, tính tình trầm ổn hơn chút thì sẽ giống người dẫn chương trình trên bản tin thời sự hơn.”

Mắt Quý Yên Nhiên như sáng lên, cô ấy hưng phấn hô:

“Thật ạ? Chị cũng cảm thấy em thích hợp với nghề đó ạ? Chị cả nói em quá dễ tin người khác, người ta nói dăm ba câu đã tin sái cổ, không hợp làm người dẫn chương trình.

Mẹ thì cảm thấy em hẳn nên học y mới phải, nhưng em sợ kim tiêm lắm, em chẳng muốn học y chút nào.”

Tống Thời Hạ đã nặn được mười mấy quả cầu khoai tây nghiền bọc tôm, cô cười khẽ:

“Chẳng có gì là không thích hợp cả, mình thích cái gì mới là quan trọng nhất. Chị cảm thấy em rất hợp.

Tuy chị cả nói cũng rất đúng, nhưng chị tin rằng sau này em sẽ trưởng thành.

Đợi khi nào vào đại học, tiếp xúc dần với xã hội, em sẽ học được nhiều điều, cứ từ từ thôi, rồi đâu sẽ vào đó hết.”

Ngành truyền thông của trường đại học nhân dân đương nhiên rất ổn.

Nếu Yên Nhiên có thể thuận lợi tốt nghiệp thì sau này sẽ dễ dàng được vào biên chế nhà nước, chưa biết chừng sau này sẽ được thấy con bé trên tivi đấy.

Tống Thời Hạ chỉ nói mấy câu đã thành công xoa dịu em chồng.

 

Lúc này Quý Yên Nhiên đã nhẹ nhõm hẳn, không còn sợ hãi như trước.

Chị dâu nói rất có lý, mình cần phải đi theo học hỏi và hỗ trợ chị ấy mới được.

Quý Yên Nhiên ngồi xuống bọc tôm cùng chị dâu, miệng lại tiếp tục lầm bầm:

“Chị à, chị chiều hai đứa nó thế, còn tự mình làm đồ ăn vặt cho tụi nó nữa, cứ mua hai bọc tôm chiên cho chúng nó ăn là được rồi mà.”

DTV

Tống Thời Hạ bèn nói một câu khiến Quý Yên Nhiên ngậm miệng ngay: “Vậy lát em đừng có tranh với chúng nó nhé.”

Chiên viên khoai tây nghiền bọc tôm xong, Quý Yên Nhiên đi ra ngoài, lúc về có cầm theo một phong thư.

“Chị dâu, thư nhà của chị.”

Tống Thời Hạ liếc nhìn phong bì, trên đó là hàng chữ ngoằn ngoèo như gà bới của Tống Đông Đông.

Cô mở thư, Tống Đông Đông viết thay cho mẹ, nội dung đại khái là quần áo mua về bán chạy lắm, vì thế, ba mẹ lại mua thêm 4 con heo nữa, nuôi để dành cho mỗi đứa một con, một con nữa dành riêng cho nhà chồng Tống Thời Hạ.

Con chó trông trại chăn nuôi đã lớn đến cẳng chân Tống Đông Đông rồi, tính tình hung dữ lắm, cho nên quanh nhà không còn nhiều người lảng vảng như trước.

Tống Thời Hạ đọc xong thư, ngẩng lên liền bắt quả tang Quý Yên Nhiên đang ăn vụng.

Thấy con bé bị nóng đến nhe răng mà còn muốn tiếp tục nhét viên tôm vào miệng, cô bật cười, nhắc:

“Yên Nhiên, em phải học phong thái con gái đi chứ, cứ thế này thì về sau yêu đương làm sao được.”

Quý Yên Nhiên đỏ mặt: “Tại… tại ngon quá, cái này không trách em được đâu.”

 
Bình Luận (0)
Comment