Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 508

Tống Xuân Hạ nói cười giao lưu với khách, còn chồng chị ấy chăm chỉ cặm cụi lau dọn quầy hàng.

Khách hàng đều tỏ ý thông cảm.

“Lên đó nhớ mang về ít phúc phần của thủ khoa, về mở sạp là chúng tôi sẽ cho bọn nhỏ tới ăn cơm đấy, ăn cơm ở đây, chưa biết chừng sau này lại thi đỗ.”

Tống Xuân Hạ cười nói: “Nếu mà có tác dụng thì tôi sẽ cho Mao Đản nhà tôi quấn chặt dì nó thật lâu.”

Tống Thời Hạ gọi điện về, ba mẹ cô nói nhà ông hai cũng muốn tới chúc mừng, cô vội vàng tỏ ý hoan nghênh.

DTV

Lần này người nhà lên hơi đông, trong nhà không có đủ chỗ ở, mà ra khách sạn ở thì có quá nhiều thủ tục phiền phức, Tống Thời Hạ đành tới nhờ anh trai.

“Nhà hàng thủ đô cơ à, chậc chậc, mẹ chồng em tốt với em thật đấy, anh đây phải ăn ké chị dâu em là khách nước ngoài mới được nếm thử cơm canh trong đó, lần này lại ăn ké em gái.”

Tống Thời Hạ lườm anh ấy một cái.

“Nghĩ cách giúp em đi, đừng huyên thuyên nữa. Nhà ông hai chắc phải có 5 người tới.

Nhà ông ở quê luôn rất quan tâm nhà mình, chắc chắn không thể bủn xỉn trong chuyện tiếp đãi được, chỗ nào cần tiêu tiền thì phải tiêu.”

Tống Thu Sinh ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Em có cái tứ hợp viện đó còn gì? Sửa sang dọn dẹp lại một chút là được rồi.”

“Nhưng trong ấy chưa trang hoàng gì, cũng chả đủ đồ đạc, bảo nhà ông hai vào ở thì sơ sài quá.”

Tống Thu Sinh cạn lời.

“Em còn muốn trang hoàng thế nào? Chẳng lẽ sửa thành cung điện cho người ta ở à? Cái nhà đó che được gió chắn được mưa, có gia cụ, có giường chiếu, chẳng phải đủ rồi sao.”

Tống Thời Hạ vỗ trán:

 

“Em vội quá quên béng mất. Ban đầu em định lát sàn gạch, cho nên cảm thấy chưa lát nhà xong đã để khách vào ở thì không hay, lại quên mất ở quê mình người ta toàn đầm nền đất mà.”

Tống Thu Sinh bất đắc dĩ nhìn em gái.

“Nói em ngốc, em lại thi được 700 điểm, nhưng bảo em thông minh thì cũng không đúng, có những lúc ngớ ngẩn đến sôi gan.”

Tống Thời Hạ giơ tay chặn lời:

“Xin đính chính lại, 690 điểm, không phải 700.”

“Thì chỉ thiếu có 10 điểm thôi mà, anh trai em thích làm tròn. À đúng rồi, trước đã nói em mà đỗ thì thưởng cho em chiếc ô tô.

Anh trai em muốn dùng xe còn phải mượn xe chị dâu em, nhưng đã hứa với em thì phải làm được, cho nên…”

Hai mắt Tống Thời Hạ sáng rực lên: “Cho nên là?”

Tống Thu Sinh thở dài như thể đau lòng sắp chết.

“Cho nên là, tranh thủ lúc ba mẹ chưa tới thủ đô, em đi thi cái bằng lái đi, bằng không anh em phải lái thay em à.”

“Anh yên tâm, bảo đảm không đến một tháng là em lấy được bằng, nhưng anh mua xe gì?”

“Anh không biết, anh nhờ Diêu Tuyết mua hộ, anh có qua bên đó đâu, chỉ nói là mua chiếc nào phù hợp cho nữ lái.”

Tống Thời Hạ nhớ tới những chiếc xe ô tô mui trần sặc sỡ có cửa nâng cánh bướm, hình như rất oách mà cũng rất đẹp, nếu là xe bình thường thì có lẽ không đẹp lắm.

Thôi, để đợi đến khi xe về xem thế nào.

Tống Thời Hạ về nhà bàn lại thực đơn với mẹ chồng.

 
Bình Luận (0)
Comment