Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Tại Nhóm Nhạc Nam Làm Bảo Mẫu

Chương 84

Giọng của Đường Điềm nhỏ dần: “Để sau hãy nói.”

Câu trả lời mơ hồ của cô không khiến Thẩm Yến Lễ sốt ruột, anh vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt như thường.

Anh không quan tâm Đường Điềm nghĩ gì, bởi vì trong suy nghĩ của cô, chỉ muốn tránh xa anh, tuy anh cũng không rõ vì sao lại vậy.

Trong lòng Đường Điềm vẫn lo lắng về cốt truyện, cô luôn cảm thấy nội dung sẽ không dễ dàng thay đổi như vậy, nên mới nghĩ đến chuyện giữ khoảng cách với các nam chính, để sau này nếu có biến cố, cô có thể tránh được.

Nhưng… cô ngẩng đầu nhìn sang Thẩm Yến Lễ đang ăn tối đối diện. Câu nói ban nãy của anh chính là không cho phép cô đơn phương đề xuất chia tay.

Đường Điềm đang do dự không biết có nên cứ thuận theo dòng chảy mà đi tiếp hay không.

Tối hôm đó khoảng chín giờ, có người gõ cửa. Thẩm Yến Lễ đang tắm trong phòng, còn Đường Điềm đang xem tivi ngoài phòng khách.

Nghe tiếng gõ cửa, phản ứng đầu tiên của cô là thấy lạ: Ai lại đến tìm cô vào buổi tối thế này? Cô cũng không đặt đồ ăn, hàng chuyển phát nhanh thì thường được gửi đến trạm giao nhận dưới lầu.

Tiếng gõ vẫn không ngừng vang lên. Đường Điềm nhìn qua mắt mèo, thấy Phó Hi đứng ngoài cửa. Có lẽ vì chờ mãi không có ai ra mở, vẻ mặt anh lộ rõ vẻ thiếu kiên nhẫn, giống như đang rất mong muốn được gặp cô.

Vừa thấy là Phó Hi, Đường Điềm hoảng loạn đến rối bời, đứng ngồi không yên.

Chết rồi! Phó Hi sao lại tìm đến tận đây?!

Cô vô thức liếc về phía phòng tắm. Thẩm Yến Lễ có tính chiếm hữu rất cao. Lại nhìn sang cánh cửa vẫn bị gõ liên tục kia, Phó Hi cũng đâu phải dạng dễ bị qua mặt, tính chiếm hữu của anh cũng chẳng kém.

Càng nghĩ, Đường Điềm càng cảm thấy rối: Thôi xong! Hai người này không biết có vì cô mà cãi nhau không nữa!

Cô cực kỳ phiền muộn. Không định ra mở cửa, hy vọng Phó Hi sẽ bỏ cuộc mà rời đi.

Nhưng thực tế rất tàn khốc. Phó Hi đã tra được cô ở khu này, căn hộ này. Không gặp được người, anh sẽ không bỏ cuộc. Mà nếu gặp rồi, anh cũng sẽ không từ bỏ.

Đường Điềm hít sâu một hơi, tranh thủ lúc Thẩm Yến Lễ vẫn đang tắm, cô nhanh chóng mở cửa, cố gắng lừa Phó Hi rời đi mới là thượng sách.

Nếu không… sớm muộn gì cũng bị phát hiện. Lỡ Thẩm Yến Lễ bước ra rồi thấy có người gõ cửa, nhìn qua mắt mèo thấy là Phó Hi rồi mở cửa ra…

Chỉ tưởng tượng cảnh đó thôi cũng khiến Đường Điềm rùng mình. Đó sẽ là một mớ hỗn độn đến mức cô không dám hình dung tiếp.

Cô lấy hết can đảm ra mở cửa. Cô nghe rõ tiếng tim mình đang đập liên hồi.

Phó Hi đứng ngoài cửa, thấy cửa mở ra thì liền thấy Đường Điềm trong chiếc váy ngủ trắng nhạt, tóc xõa đen mượt, gương mặt xinh đẹp không trang điểm mà vẫn trong trẻo, nổi bật đến mức xuất thần.

Lần đầu tiên anh thấy cô trong dáng vẻ thế này, đôi mắt đào khẽ đảo nhìn từ trên xuống dưới.

Anh mỉm cười: “Đường Điềm, không từ mà biệt, em định đối xử với anh thế đấy à?”

Đường Điềm có phần sốt ruột: “Em có lý do, nhưng... có thể để hôm khác nói được không? Hoặc chúng ta nói chuyện qua điện thoại.”

Phó Hi nheo mắt lại, phát hiện cô đang cố tỏ ra bình tĩnh, ánh mắt thì thỉnh thoảng lại liếc về phía trong phòng.

Anh chợt nhớ đến Thẩm Yến Lễ – người rời khỏi biệt thự trước mình một ngày, ánh mắt anh lạnh dần.

Khi Đường Điềm định đóng cửa, tay anh chặn lấy cánh cửa, mạnh mẽ bước vào trong.

Thấy anh tự ý vào nhà, Đường Điềm hoàn toàn không giấu nổi vẻ hoảng loạn.

Đúng lúc đó, Thẩm Yến Lễ từ phòng tắm bước ra, trên người khoác áo choàng mỏng, đi thẳng đến phòng khách.

Thấy Phó Hi đứng trong phòng khách, anh không hề tỏ ra bất ngờ.

Phó Hi nhìn thấy Thẩm Yến Lễ từ phòng tắm bước ra, trên người là áo choàng tắm, thì lập tức hiểu rõ quan hệ giữa đối phương và Đường Điềm, tức đến đỏ mắt.

“Lễ ca, sao anh lại ở đây?!”

Thẩm Yến Lễ giơ tay ôm lấy Đường Điềm – lúc này đang rụt lại như một chú chim cút nhỏ, bàn tay v**t v* cánh tay cô, không rõ là để chọc tức đối thủ hay để an ủi cô.

“Đường Điềm là bạn gái tôi, tôi ở đây là điều hết sức bình thường.”

Phó Hi nhìn sang Đường Điềm đang đứng im không nói, vẻ mặt ngày càng lạnh lẽo.

“Lễ ca có lẽ đã hiểu lầm rồi, cô ấy là bạn gái tôi, không phải của anh.”

Thẩm Yến Lễ khẽ cười, giọng điềm đạm: “Tôi và cô ấy có quan hệ rất thân mật, là mối quan hệ thực sự.”

Phó Hi lại nhìn về phía Đường Điềm đang cúi đầu lo lắng bứt tay, anh biết tính cô vốn nhạy cảm.

“Anh dùng thủ đoạn dụ dỗ với một người nhạy cảm như Đường Điềm, không thể chống lại cũng là chuyện dễ hiểu.”

Nói rồi, anh quay sang hỏi cô: “Đường Điềm, em muốn làm bạn gái của ai?”

Đường Điềm ngẩng lên nhìn Phó Hi, rồi lại nhìn Thẩm Yến Lễ – người đang siết chặt cánh tay quanh eo cô, khí lạnh tỏa ra khắp người.

Cô biết chỉ cần cô có ý định rời xa, anh sẽ lại hành động mạnh mẽ như hôm qua.

Cô nghĩ: Thà đau một lần còn hơn dằn vặt mãi, nhân cơ hội này khiến Phó Hi chết tâm cũng tốt.

Cô nói với Phó Hi: “Tôi và Thẩm tiên sinh đã là người yêu, thực tế cũng đã phát sinh quan hệ bạn trai bạn gái. Trước đây tôi không nên nói dối anh để thoát thân. Thực ra... cái gọi là bốn tháng, là thời hạn của hợp đồng làm việc của tôi.”

Nghe vậy, Thẩm Yến Lễ cảm thấy cân bằng trở lại. Cô quả thật rất “công bằng”.

Phó Hi không trách cô, anh nhìn ra cô đang nói thật, cũng nhìn ra cô không muốn ở bên bất kỳ ai.

“Lễ ca, anh đừng ép cô ấy. Cô ấy không muốn ở bên anh, thì hãy để cô ấy đi.”

Đường Điềm len lén nhìn sang Thẩm Yến Lễ. Liệu anh... có đồng ý không?

Thẩm Yến Lễ ôm chặt lấy cô hơn, lạnh nhạt nói: “Chuyện giữa tôi và Đường Điềm, không cần cậu quản.”

Phó Hi lạnh lùng nhìn thẳng vào anh. Nghĩ đến việc Đường Điềm đang ở bên cạnh, anh không muốn làm loạn, cũng không muốn khiến cô khó xử.

Thời gian còn dài, ai mới là người chiếm được trái tim Đường Điềm, vẫn chưa thể nói trước.

Giọng Phó Hi trầm xuống, nói với Đường Điềm: “Có chuyện gì thì gọi cho anh.”

Chuyện anh bị cô chặn số, anh không nhắc một lời trước mặt Thẩm Yến Lễ.

Đường Điềm liếc nhìn Thẩm Yến Lễ bên cạnh rồi mới gật đầu với Phó Hi. Thật ra, phản ứng của anh khiến cô rất bất ngờ.

Cô tưởng với tính cách của Phó Hi, anh sẽ bất chấp tất cả mà xông vào đánh nhau với Thẩm Yến Lễ.

Không ngờ anh chẳng làm vậy, vừa rồi trông như đang chất vấn Thẩm Yến Lễ, nhưng thực chất lại đang giúp cô thoát thân.

Lúc này, thiện cảm của cô dành cho Phó Hi tăng lên không ít.

Bình Luận (0)
Comment