Xuyên Thành Nữ Phụ - Thay Đổi Vận Mệnh

Chương 26

Ở chỗ này ta cũng chẳng quen biết ai cả.

Hắn đi rồi ta cứ đứng đấy thôi. Nhìn ngó khắp mọi nơi.

À. Có 1 người ta “biết“. Là Thiên Nhân a. Hắn là người của công ty nên đương nhiên phải có mặt rồi. Mà ta không muốn chạm mặt hắn

Haiz zo...

Ta muốn đi về aaaa.

Về nhà chùm chăn đọc truyện ~~~

- Tiểu Y. Ân Phong đâu.

- mẹ đây rồi a T0T. Con không biết. Con về nhà trước được không. Ở đây chẳng có ai chơi. Chán chết

- Được. Vậy con đi cẩn thận. Sau tối hôm nay ba mẹ bay sang bên Đức luôn. Bên đó có việc.

- dạ vâng ạ. Con chào mẹ

Cuối cùng cũng được về nhà a.

Ta đi ra ngoài cửa. Giờ này bên ngoài rất vắng.

Đang định lấy điện thoại ra gọi cho tài xế. Bỗng nhiên ở đằng sau có người lấy khăn bịt lấy miệng ta.

Chưa kịp phản ứng ta đã ngất đi.

Ô ô. Rốt cuộc thì ta bị bắt cóc thật rồi sao. Baba mama. Cứu con T0T.

.............................

Y Trân mở mắt ra. Ô. Đây rốt cuộc là ở đâu.

Hiện tại, cô chính là đang nằm trên 1 chiếc giường

Hai tay bị trói lên, buộc vào thành giường.

Đúng lúc này, cửa phòng mở ra.

- Tỉnh rồi sao.

- tên Thiên Nhân chết tiệt. Người thả ta ra thả ta ra. Người bắt ta để làm gì chứ.

- không phải ngày trước người muốn bò lên giường của ta sao. Bây giờ ta cho người được như ý muốn.

- ta mới không cần... ô... ô - chưa đợi cô nói hết, miệng đã bị bịt kín.

Không đề phòng, miệng vần còn mở ra. Hắn liền ngay lập tức đưa lưỡi vào miệng thăn dò, còn cuốn cái lưỡi đùa bỡn.

Cho đến khi sắp ngột thở, hắn mới buông cô ra. Đi sang ngang ngậm lấy vành tai

- ân... - tha khẽ ngâm

Chìm trong khoái cảm. Y Trân quên mất đi tình huống của mình

Tha thứ cho cô. cô còn chưa gặp phải chuyện này bao giờ a T0T.

Hắn theo đường nét khuôn mặt, đi xuống cổ, khẽ cắn

- a. Đau a.... không cần

Người thật nóng a.

Tay hắn vuốt ve xương quai xanh gợi cảm. Miệng hắn đi xuống, gặm cắn gương quai xanh.

Mà tay hắn từ nãy đến giờ đã chu du được một vòng, vuốt ve khắp cơ thể cô rồi dừng lại trên ngực

- a...a..- ngực cô chợt đau nhói. Rồi dần dần biến thành khoái cảm.

Cái khoái cảm lần đầu tiên biết đến này làm cô chìm ngập trong đó.Một bên khẽ nắn, miệng của hắn cũng từ từ đi xuống. Ngậm lấy phần ngực ở ngoài áo

- ân... - có chút không chịu nỗi a.

Đột nhiên hắn ngẩng lên, dừng hết mọi hoạt động lại.

Nhìn biểu tình ngơ ngác này của cô, hắn gầm nhẹ một tiếng. Có chút không nhịn được.

- người đúng là tiểu yêu tinh mà.

*xoẹt*

Hắn xé tan y phục của cô. Cảm giác mát lạnh bên người làm Y Trân tỉnh dậy

Y phục này, chọn mãi mới được a. Rất đắt nữa. Nhưng bây giờ không phải lúc lo cho y phục.

- người... người... - định lấy ray lên che trước ngực mới nhớ ra tay mình đang bị trói làm cho Y Trân cuống cuồng một trận.

- người.. khoan đã a. Không phải người rất ghét ta sao. Ta nhảy lầu người cũng không quan tâm không phải sao.

Nói lại cô cũng thấy nữ nhân kia rất ngốc. Có cần dại trai như thế không. Hắn không yêu nàng thì thôi bỏ đi a. Việc gì phải bám dính lấy. còn lấy tính mạng ra bức hắn. Hắn có quan tâm người đâu a, người chết cũng không liên quan đến hắn. Nhưng mà, cũng nhờ thế mà cô mới đến được đây.

- Ta hối hận không được sao?

- không nên. Người rất ghét ta không phải sao. Thả ta ra a.

- nằm mơ. Hôm nay dù thế nào ta cũng phải có được người - hắn không tin cô có thể nói không thích là không thích.

Vì mặc váy dạ hội lên cô chỉ mặc 1 chiếc quần lót chữ T nhỏ

Hắn cũng cởi hết quần áo ra.

Cái gì cô cũng thấy a T0T.

Còn cả nam căn khổng lồ của hắn...

Thế này sao không đau được. cô sợ hãi a.

Hăn tiến gần lại ta. Cô càng lùi lại về phía sau.

Hắn nắm cổ chân cô kéo về phía hắn

- không cần a. Người thả ta ra đi mà.

- đừng hòng

Hắn lại bá đạo cúi xuống hôn cô. Không muốn không muốn a. Nếu như không phải bị trúng thuốc mê mất hết sức lực cô đã cho hắn 1 cước rồi.

Tay hắn dừng lại trên ngực Y Trân, nắn thành đủ mọi hình dạng.

- uhmmm.... đừng.... đau...

Hắn vẫn không dừng tay lại, thậm chí còn mạnh tay thêm, đau đớn dần trở thành khoái cảm. Nụ hoa cũng đã cương cứng.

Hắn rời khỏi miệng ta, ngậm lấy 1 bên ngực, một bên không quên xoa nắn.

Hắn dùng răng nanh khẽ cắn. Đổi lại là 1 tiếng rên rỉ của cô.

Ô. Cô cắn môi. Không muốn phát ra âm thanh dâm đãng này a.

Mà ở dưới có 1 dòng nước ấm đi ra. Cô đương nhiên biết nó là cái gì a. Nên xấu hổ không biết chui mặt vào đâu.

Hắn ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào ngực cô. Nhìn nụ hoa sáng bóng của cô. Hảo đẹp a.

- Người đừng cắn a. Ta muốn nghe.- không.... - chưa đợi cô nói hết, hắn lại bá đạo chiếm lấy môi cô.

Bàn tay đi xuống, cởi mảnh vải che thân cuối cùng trên cơ thể cô ra.

Tách 2 cánh hoa ra. Tay hắn đi vào lướt qua hoa hạch ấn xuống. Rồi đi xuống hoa nhuyệt.

- ân. Đã ướt rồi sao?

- ngô.... đừng nhìn - chỗ đó ngay cả cô cũng chưa nhìn kỹ a.

Định khép chân lại nhưng lại bị hắn ngăn cản

- đừng che. Rất đẹp a.

Hắn vẫn không rời mắt khỏi đó, nhìn hoa huy*t vì kích động của cô mà chảy ra càng nhiều mật dịch.

- đừng nhìn mà ô ô....

- Ta không chỉ muốn nhìn a. Ta còn muốn nêm thử.

Vừa dứt lời, hắn liền cúi xuống.

- ngô....

Đưa lưỡi vào trong hoa huy*t, hút lấy mật dịch của cô.

Bụng một trận co rút, hắn càng hút, mật dịch chảy ra càng nhiều.

- ngô. Thật nhiều nha. Thật ngọt

Một ngón tay của hắn đi vào, tìm lấy hoa hạch bên trong không ngừng trêu chọc nó.

hoa huy*t co rút ngày càng nhanh, biết nàng sắp đến. Ngón tay kẹp lấy hoa hạch lôi kéo, khiến cho hoa hạch sưng đến nở rộ

Ngón tay động ngày càng nhanh, bỗng nhiên gập lại.

- aaa...... - một dòng chất lỏng lớn chảy ra. cô lên đến cao trào lần đầu tiên.

Hắn rời khỏi, kéo ra 1 sợi chỉ bạc.

Nhìn cô thở dốc. Nhưng hắn còn chưa được thỏa mãn a.

- Chưa xong a.

Nói rồi, hắn lật người cô lại, nâng mông trắng mịn của cô lên. Nam căn ngay trước hoa huy*t ướt át khẽ cọ, rồi dùng sức đi vào.

Đột nhiên tiến vào mở ra hoa huy*t trật ních, phá đi màng mỏng, vùi sâu vào hoa huy*t.

- không... aaaaaa - lý trí vì đau đớn mà thanh tỉnh

- ô ô. Thiên Nhân. Tên hỗn đản. Người đi ra ô
Bình Luận (0)
Comment