Xuyên Thành Phụ Nữ Pháo Hôi Trong Niên Đại

Chương 80

“Vậy nếu bà ta thật sự đi báo công an thì sao?” Ôn Duyệt chớp chớp mắt.

Lý Niệm Thu: “Không cần lo lắng, bà ta không dám.” Bà Lý nếu là có quyết đoán, cô và em gái hiện tại cũng không thể sống tốt được.

“Được rồi, tiếp tục làm việc.” Cô ý bảo Ôn Duyệt không cần lo lắng, ngồi trở lại vị trí tiếp tục làm việc, tố chất tâm lý cực mạnh.

Ôn Duyệt dựa vào bên người Chu Diệu, nhỏ giọng nói: “Niệm Thu thật lợi hại, nếu đổi lại là em, nhất định không biết nên làm cái gì bây giờ.”

Cô thật sự rất sợ phiền toái, đối mặt với thân thích cực phẩm như vậy, căn bản là không đối phó được. Lúc này Ôn Duyệt liền cảm thấy may mắn, nếu như cô xuyên thành nữ chính, hoặc là xuyên thành người có nhiều thân thích cực phẩm, sợ là cô sẽ không sống được bao lâu.

“Em còn có anh.” Chu Diệu thì thầm đáp lại, đôi mắt đen láy dán chặt vào người cô.

 

Ôn Duyệt môi đỏ hơi mím lại, má lúm đồng tiền nhỏ hiện ra, nụ cười có chút ngọt ngào.

Bà Lý còn ở ngoài sân chửi ầm lên, lặp lại nhắc mãi mấy từ tang môn tinh, tai họa. Nhưng bất luận có mắng chửi như thế nào, trong phòng một chút động tĩnh đều không có, giọng nói của bà ta đều khan, cổ họng muốn phát ra khói, cuối cùng chỉ có thể oán hận mà trở về nhà.

Trên đường trở về gặp được Lâm Phương, bà ta lập tức xông lên, sắc mặt chờ mong: “Như thế nào rồi thím Lý, có lấy được tiền không?”

“Lấy cái rắm!” bà Lý hung tợn mà phun nước miếng, dơ bẩn mà mắng: “Mẹ kiếp, nó kêu bà đây báo công an đến bắt nó, đã nói đứa cháu gái này của tôi khó đối phó, cô xác định trên người nó thực sự có rất nhiều tiền?”

Bà Lý nghi hoặc mà nhìn về phía Lâm Phương.

 

Hôm nay bà ta đang ở nhà rất tốt, đột nhiên Lâm Phương tìm tới cửa, nói cái gì mà nhìn thấy cháu gái bà ta trong tay có rất nhiều tiền, cầm tiền đi đến Phương gia.

Lâm Phương ánh mắt lập loè: “Tôi lừa bà làm gì, tôi là chính tai nghe được bọn họ nói gì mà một ngày trả năm đồng, hơn nữa trong khoảng thời gian này, mỗi ngày cháu gái bà đều tới đây.”

Bà Lý: “Vậy cô nghe được là ai nói đưa tiền không?”

Lâm Phương thở dài: “Bọn họ ở trong phòng, máy may thì vẫn luôn kêu lộc cộc, sao tôi có thể nghe rõ ràng được. Nếu tôi có thể nghe rõ, đã sớm biết bọn họ đang làm gì rồi.”

“Cô con mẹ nó cái gì cũng chưa nghe rõ kêu tôi lại đây, được lắm, cô là muốn cho bà đây làm chim đầu đàn đúng không!?” Bà Lý cuối cùng phản ứng lại, ánh mắt khắc nghiệt dừng ở trên người Lâm Phương, lộ ra tia hung ác, giơ tay chính là một tát tai: “Cô là cái đồ vô liêm sỉ, để bà đây đi dò đường cho cô! Bà đây đánh c.h.ế.t cô!”

Bà Lý một cái tát vừa nhanh vừa tàn nhẫn, trực tiếp đem Lâm Phương đánh choáng váng.

Nóng rát đau đớn đánh úp lại, sắc mặt Lâm Phương vặn vẹo, trở tay đánh trở về: “Tôi cũng không ép bà đi, tự bản thân bà nghe được có tiền liền đi, bây giờ lại tới trách tôi, bà cũng không phải là thứ tốt gì?”

“Tiện nhân, dám đánh trả!”

“Bà cho rằng bà là Vương Mẫu nương nương sao, tôi còn không thể đánh trả, bà già bất tử, hai đứa con gái duy nhất của con trai lớn đều muốn bán đi, để tôi xem sau này bà c.h.ế.t làm sao đối mặt với con trai lớn!”

“Liên quan rắm gì đến cô, bà đây muốn làm gì thì làm, ai có thể làm gì tôi!?”

Bà Lý và Lâm Phương đánh nhau, vừa mới bắt đầu là bà Lý chiếm thế thượng phong, nhưng dù sao bà ta cũng đã già, thể lực và sức chịu đựng đều kém hơn tráng niên Lâm Phương. Cuối cùng bà Lý bị Lâm Phương ấn ở trên mặt đất túm tóc tát mạnh, trong miệng phát ra ai da ai da đau đớn.

May mà bên cạnh, cách đó không xa có người đang làm việc trong ruộng, nghe được tiếng hô đau lại đây nhìn xem, vội vàng kêu người, đem hai người đang đánh nhau tách ra.

Bộ dáng bà Lý thực thê thảm, Lâm Phương cũng không tốt bao nhiêu, tóc tai quần áo hỗn độn, trên mặt còn có dấu bàn tay đỏ tươi.

“Xảy ra chuyện gì, sao hai ngươi lại đánh nhau rồi?”

“Lâm Phương, bà Lý năm nay cũng đã 60 tuổi rồi, sao cô có thể đánh bà ấy thành như vậy.”

“Đúng vậy, có chuyện gì không thể nói cho nhau nghe sao?”

Bà Lý tức giận đến khó thở, chỉ vào Lâm Phương, ngón tay run run, sau đó hai mắt trợn ngược trực tiếp xỉu.

“Ngất xỉu! Bà Lý ngất đi rồi!”

“Ấn huyệt nhân trung, mau đánh thức bà ta.”

“Ai da, chuyện này là sao đây.”

Người vây quanh ở bên cạnh ba chân bốn cẳng ấn huyệt nhân trung cho bà Lý, ấn một lúc lâu cũng không thấy người tỉnh lại, cảm thấy tình hình nghiêm trọng, vội vàng đi tìm trưởng thôn, theo sự sắp xếp của trưởng thôn đưa bà Lý đến bệnh viện kiểm tra.

Lâm Phương thấy thế mặt đều dọa trắng, run run: “Tôi, tôi xuống tay không có nặng như vậy, là bà ta, là bà ta đánh tôi trước……”

……

Dù sao sự việc xảy ra cũng cách nhà bà nội Phương không xa, rất nhanh liền truyền đến tai nhóm người Ôn Duyệt. Nghe nói Lâm Phương và bà Lý đánh nhau, đem bà Lý đánh đến đi bệnh viện, bọn họ đều có chút kinh ngạc.

“Không nhìn ra được, sức chiến đấu của thím hai mạnh như vậy?” Ôn Duyệt trợn tròn đôi mắt, kinh ngạc đến không được.

Lâm Phương ngày thường nhìn thấy Chu Diệu giống như chuột nhìn thấy mèo vậy, ở bên ngoài sao lại lợi hại như vậy? Trực tiếp đánh người ta đến bệnh viện.

Lý Niệm Thu cũng kinh ngạc nhướng mi, nhìn về phía Ôn Duyệt: “Một nhà thím hai cậu gặp rắc rối rồi, mấy người chú bác của tớ, còn có vợ của bọn họ nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội lần này.”

Ôn Duyệt chớp chớp đôi mắt: “Vậy chuyện cũng không liên quan tới chúng ta, dù sao cũng không phải là Chu Diệu đánh.”

“Để cho bọn họ ầm ĩ đi.” Sắc mặt Chu Diệu bình tĩnh, “Lâm Phương cần phải có một bài học.”

Bọn họ vẫn không đem chuyện này để ở trong lòng, trước giờ cơm trưa để cho các cô gái về nhà, cơm nước xong lại qua đây.

Chờ sau khi bọn họ đi, Lý Niệm Thu mới giải thích nói, mấy cô gái này đều là gạt người trong nhà tới. Bọn họ ở trong nhà không được quan tâm, cha không thương mẹ không yêu, chỉ biết sai sử bọn họ làm việc, sau này nói không chừng còn muốn đem bọn họ bán đi đổi tiền.

Dưới tình huống như thế, mấy cái cô gái này đều có tâm tư phản kháng. Bọn họ muốn kiếm tiền, chờ kiếm được ít tiền, liền rời khỏi gia đình làm bọn họ cảm thấy áp lực tuyệt vọng.

“Bọn họ phải làm xong việc trong nhà mới có thể lại đây, cũng không thể ở lại quá muộn, nếu không sẽ bị phát hiện.” Lý Niệm Thu nói, “Nếu như bị phát hiện, tiền của họ kiếm được nhất định sẽ bị cướp đi.”

Ôn Duyệt nghe xong mím môi, trong lòng có chút khó chịu, nhẹ giọng nói: “Không sao đâu, lúc nào bọn họ rảnh thì lại đây.”

Bình Luận (0)
Comment