Xuyên Thành Thanh Niên Tri Thức Nữ Phụ Về Thành Phố

Chương 119

Ninh Miễn không nói chuyện với họ, Dư Tương vừa ngồi xuống là anh đã lên lầu rồi.

DTV

Dư Tương đã nắm chắc kỹ năng thâm hậu để nói chuyện với người lớn, bà Ninh và Chu Cầm Vận đều đang có ý trêu ghẹo họ, cố ý nói quá sự khác thường của Ninh Miễn trong tháng này.

“Lúc thì vui vẻ lúc thì không vui, về không được mấy lần, luôn bận rộn công việc, bà nghĩ chắc chắn nó đang nhích ra một chút không gian để nhường chỗ cho hai người sắp xếp phòng tân hôn đó, đợi lát nữa bảo Tiểu Miễn đưa cháu đến đó xem thử thế nào, muốn thêm thứ gì thì cứ nói.”

Tạm thời phòng tân hôn của hai người được sắp xếp ở nhà họ Ninh, chủ yếu là tiện cho hai người họ đi làm và đi học, Chu Cầm Vận và Ninh Bối Triều cũng có nơi để ở, cách nhà họ Ninh khá xa.

Dư Tương mỉm cười không ý kiến gì.

Nói được một nửa thì bà cụ như nhớ ra gì đó, bảo dì Hạnh lấy một đĩa sung khô qua, bà Ninh cười híp mắt dặn dò: “Này, đã nói phần sung khô đầu tiên sẽ cho cháu, nhưng lúc đầu vừa mới biết cháu thì cháu đang huấn luyện quân sự, nên bà đã nói dì Hạnh hái xuống làm thành trái cây khô để lại cho cháu, bây giờ trên cây vẫn còn quả tươi đấy.”

Dư Tương sững sờ một lúc, ngờ nghệch nói: “Cảm ơn bà Ninh.”

Lúc đó cô chỉ thuận miệng khoe ra mà thôi.

“Cảm ơn gì chứ, chúng ta đều là người một nhà cả, nếm thử xem có ngon không?”

Cây sung trong sân nhà họ Ninh đã rất lâu năm, giống cây không tệ, quả sung tươi rất ngọt, phơi thành trái cây khô thì càng ngọt hơn, Dư Tương vừa ăn một miếng đã rất thích.

“Tiểu Hạnh phơi rất nhiều, đợi lát nữa sẽ đưa cháu mang về từ từ ăn, gầy như thế này thì phải ăn bù nhiều vào.”

“Bà ngoại cháu cũng nói vậy đấy.”

Chu Cầm Vận lại lấy ra hai lọ kem dưỡng da: “Tháng này huấn luyện không đơn giản gì, vốn dĩ bác đã chuẩn bị một số kem dưỡng ẩm bảo vệ da rồi bảo Ninh Miễn đưa đến chỗ huấn luyện cho con, nhưng nó lại nói nó không biết nơi đó, bây giờ dùng cũng không muộn, trời vừa trở lạnh, Yến Thành đã bắt đầu nổi gió rồi.”

Dư Tương lè lưỡi: “Sao cháu cảm thấy đến đây như ăn chực rồi còn được nhận quà nữa, cháu cũng không có gì tốt để tặng cho bà và bác gái hết.”

Hai mẹ con bật cười, họ cho rằng Dư Tương thành thật, càng nhớ được cái tốt của người lớn, lời cảm ơn ngon ngọt và nụ cười híp mắt vì nhận được món đồ tốt chỉ khiến người ta cảm thấy đây là điều hiển nhiên.

Chu Cầm Vận bóp mặt cô: “Bác chỉ có một đứa con dâu là con, không tốt với con thì tốt với ai, con đó, yên tâm sống với Ninh Miễn đi, không cần sợ gì cả.”

“Đúng vậy, đi, lên lầu tìm Ninh Miễn đi.”

Dư Tương không muốn động đậy, Chu Cầm Vận kéo cô lên lầu thuận tiện giới thiệu một phen cho cô.

“Cả nhà bác lớn của Ninh Miễn rất bận rộn không thường đến đây, bác và bác trai cũng bận, sau này hai đứa con ở đây thì cũng thuận tiện ở cạnh bà cụ dỗ dành bà vui, trên lầu đều là chỗ của hai con, phòng khách trống kia ngày lễ dịp tết gì đó có thể sẽ có người ở, đến lúc đó hai con cứ ở trong căn phòng hiện tại của Ninh Miễn là được, bác sẽ mua cái giường mới, thay hết toàn bộ đồ đạc bên trong, đợi đến khi nhà của Ninh Miễn được đơn vị đưa xuống thì kỳ nghỉ hè hoặc nghỉ đông hai con đến đó ở lúc nào cũng được.”

Dư Tương nhớ đến chuyện lần trước cô lên đến lầu hai, Ninh Miễn nói không cho cô vào phòng anh thì cô bắt đầu phiền não…

Lần này Chu Cầm Vận đưa cô lên thẳng phòng ngủ của anh, lúc đi ngang qua phòng làm việc thì thấy Ninh Miễn đang ngồi trong đó làm việc, mẹ ruột hừ nhẹ một tiếng: “Giả vờ đứng đắn.”

Ninh Miễn không thèm ngẩng đầu lên, như thể không nghe thấy.

Dư Tương nhịn cười làm mặt quỷ, nắm lấy tay Chu Cầm Vận rời đi.

Diện tích phòng ngủ không nhỏ nhưng được sắp xếp rất đơn giản, bởi vì đã có phòng làm việc nên phòng ngủ chỉ có một cái giường ngủ, bên cạnh tường là tủ quần áo, còn có một khoảng trống.

Chu Cầm Vận nói: “Đến lúc đó mua thêm hai cái ghế sofa đặt ở đó, hai đứa có thể ngồi ở đó nói chuyện uống trà, hoặc là con muốn sắp xếp thế nào thì cứ nói ra.”

Cả hai người lớn đây đều đang bày ra thành ý lớn nhất.

Cho dù là với nguyên thân được thiết lập để kết hôn với Ninh Miễn, họ cũng không hề khắt khe, trong lòng Dư Tương hơi băn khoăn, cả hai lần đều không phải đối xử với với con dâu thật sự của mình, chậc, có lẽ cô và nguyên thân đều giống nhau, tương lai đều làm nền cho người khác mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment