Xuyên Thành Thanh Niên Tri Thức Nữ Phụ Về Thành Phố

Chương 184

Mấy ngày nay cô đã chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu để chế tác kem dưỡng trắng da. Hệ thống Trường Phong đã phát thưởng nhiệm vụ cho cô rồi, cũng đã giảng giải phương pháp chế tác cho cô, hơn nữa trước kia cô đã làm thử mấy cái này rồi nên cũng coi như có kinh nghiệm, lúc làm xem như khá thuận tay.

Lúc Ninh Miễn đẩy cửa vào thì nhìn thấy Dư Tương đang nghiêm túc nhìn chằm chằm vào cốc thủy tinh, trong miệng ngậm một miếng kẹo bơ cứng.

"Em đang làm gì thế?"

Dư Tương đang cẩn thận tách tinh dầu hoa hồng. Đây là đồ quý mà vất vả lắm cô mới có được ở Côn Xuyên, thế nên cô làm vô cùng chăm chú, không quay đầu lại lần nào.

"Em làm chút việc vui vui thôi, anh có việc gì sao ạ?"

"Dì Hạnh đã trở lại rồi, đang làm cơm chiều. Bà nội bảo anh lên hỏi em muốn ăn gì."

"Cái gì cũng được."

Cô đáp nhanh nên Ninh Miễn cũng hiểu cô đang hy vọng mình rời đi nhanh. Thế là anh cũng nhanh chóng lui ra ngoài.

Anh đi rồi, Dư Tương lề mề thêm một lát nữa mới đổ kem dưỡng trắng da vừa hoàn thành vào trong lọ thủy tinh, chờ nó lạnh xuống rồi đọng lại nữa là thành công.

Mặc dù kem tự chế và kem được sản xuất đại trà bằng công nghiệp có sự khác biệt, nhưng công thức là công thức tốt, ngoại trừ việc thiếu tay nghề ra thì Dư Tương vẫn cảm thấy kem dưỡng trắng da mình làm cũng không tệ. Cô thu dọn đống đồ này rồi vội vàng chạy xuống tầng.

Dì Hạnh mang tới một ít đặc sản ở quê, đó là thịt xông khói chiên. Điều này đối với Dư Tương mà nói chính là một niềm vui ngoài ý muốn. Cô vô cùng ủng hộ mà ăn luôn một cái bánh mì, lúc đặt đũa xuống còn xoa xoa bụng: "Đã lâu rồi em không ăn nhiều như vậy."

Ninh Miễn liếc mắt nhìn cô một cái: "Vậy em dắt Quyển Quyển đi dạo nhé? Vừa lúc tiêu thực."

Dư Tương từ chối ngay không hề suy nghĩ: "Mặc dù em rất thích Quyển Quyển nhưng bây giờ trời vừa lạnh vừa tối. Tráng sĩ à, vẫn nên để anh đi thôi."

Bà Ninh và dì Hạnh nghe bọn họ đấu võ mồm thì không nhịn được mà lên tiếng.

"Hai đứa đi cùng nhau đi. Ngoài kia trời vừa tối vừa lạnh, vừa lúc làm bạn với nhau."

Hai người bèn đưa Quyển Quyển đi dạo một vòng rồi nhanh chóng trở về. Bởi vì ngay cả Quyển Quyển cũng không chịu nổi gió lạnh buổi tối mùa đông thổi qua, về đến nhà đã chui thẳng vào chuồng ngủ luôn.

Còn nhanh hơn cả hai người bọn họ nữa.

Dư Tương có bùa làm mát nhưng cô càng bằng lòng chui vào ổ chăn hơn. Cô phát hiện ra Ninh Miễn cũng có ham muốn này. Thế nhưng vì hai người rất ít khi ngủ cùng một giường nên thời gian anh trở về phòng luôn muộn hơn cô một chút.

Có lẽ do hôm nay lạnh quá nên Ninh Miễn về phòng sớm hơn ngày thường.

Dư Tương đang thưởng thức kem dưỡng trắng da mà cô vừa làm được, còn cầm lên quơ quơ trước mặt anh: "Có phải rất thơm không?"

Ninh Miễn nhíu mày ngửi ngửi, là mùi hương quen thuộc mà anh thường xuyên ngửi được trên người cô, thế là anh gật đầu.

"Em vừa làm được đấy, anh thử xem?"

Ninh Miễn chần chừ cầm lấy rồi đánh giá thứ chất lỏng đậm đặc màu trắng ngà này, do dự một lát: "Có thể dùng được thật hả?"

"Vâng, cho dù anh có không tin thì em cũng tiếc khi cho anh dùng."

Dư Tương cướp lại cái lọ từ trong tay anh, quệt một ít ra mu bàn tay mình. Kem dưỡng nhanh chóng tan ra, làm ẩm da thịt, mùi thơm nhanh chóng tỏa ra trong phòng ấm áp.

Ninh Miễn nhìn nụ cười vui vẻ hưng phấn của cô, nâng tay vuốt chóp mũi một cái, hình như anh đang hối hận vừa rồi không nhận lấy nó.

"Sao em học được vậy?"

"Anh tình cờ nghe người ta nói đến. Trường chúng em có một vị giáo sư hóa học được phái xuống. Khi đó cô ấy không mua được kem bảo vệ da, vừa lúc cô ấy biết làm nên đã nói cho em một công thức. Em từ từ thay đổi mấy lần mới làm được đó."

Trước khi bị Dư Lộ gài bẫy, Dư Tương đã nghĩ muốn tìm ai đó hợp tác để chế tạo ra kem dưỡng trắng da này rồi. Bây giờ suy nghĩ đó tạm thời mắc cạn nên cô làm một ít đã bản thân dùng đã rồi ngày sau tìm người hợp tác sau. Đương nhiên biện pháp tốt nhất là người cô vừa ý có thể buông việc riêng xuống.

Ninh Miễn lộ vẻ ngạc nhiên: "Em dùng á?"

"Đúng vậy."

DTV

Dư Tương lấy tay quệt một ít kem dưỡng trắng da rồi nâng cằm đắc chí với anh.

Ninh Miễn đưa một bàn tay ra để cô có thể bôi kem dưỡng trắng lên mu bàn tay mình. Anh học theo cô xoa đều chất lỏng này, quả nhiên có một mùi hương nồng nàn phả ra.

"Cảm giác không tồi nhỉ?"

Anh không gật đầu cũng không lắc đầu.

Bình Luận (0)
Comment