Xuyên Thành Thanh Niên Tri Thức Nữ Phụ Về Thành Phố

Chương 283

Cô bắt đầu nghi ngờ đây là một cái bẫy để dụ dỗ Trường Phong chui vào.

Trường Phong im lặng một lúc, khả năng của cậu ta có hạn, không thể phòng ngừa tất cả mọi thứ. Nhưng Thiên Đạo đã cho phép cậu ta tới đây, chắc chắn là có mục đích gì đó, mà lúc cậu ta được Dư Tương nhặt lên thì đã được khôi phục thần trí. Huống chi Ninh Miễn thích cô như vậy, kể hết mọi chuyện cho cô nghe có thể sẽ có bước ngoặt.

Chẳng qua, sau khi nói ra những việc này, vận mệnh của họ đã được gắn vào nhau, Dư Tương sợ là sẽ không thể dễ dàng thoát ra.

Dư Tương cũng hiểu, sự việc không khác lắm so với dự đoán của cô.

Ngay từ khi Trường Phong nhắc nhở việc cô đối đầu với Dư Lộ thì Dư Tương đã đoán được sẽ có ngày hôm nay. Nhưng khi đó Dư Tương vẫn cho rằng hệ thống đang đề phòng cô nên không chịu nói ra sự thật, sợ cô gây bất lợi cho Ninh Miễn.

Vào ngày sinh nhật của Dư Lộ, cô tức giận là bởi vì tự nhiên thấy giận. Mà khi nghe được những lời Dư Lộ nói với Ninh Miễn, Dư Tương lập tức thay đổi ý định. Cô nghi ngờ khả năng mà Ninh Miễn trả thù cô còn nhỏ hơn sự tin tưởng của cô đối với nhân phẩm của Ninh Miễn. Những gì mà cô nói với Ninh Miễn chỉ là mượn cớ để kim thiền thoát xác mà thôi.

Có lẽ Ninh Miễn thật sự không thích cô, nhưng anh cần một người vợ đủ tư cách để người nhà yên tâm, để anh đỡ lo chuyện gia đình. Huống chi hai người đã hợp tác hơn nửa năm, gần như không có mâu thuẫn, nên anh muốn biến giả thành thật, làm một lần an nhàn cả đời.

Nhưng Dư Tương không muốn, hai người không có tình yêu mà bị ràng buộc với nhau là chuyện rất đáng sợ. Mục đích mà cô tiếp cận Ninh Miễn vốn không trong sáng. Nền móng của tòa nhà cao tầng đã mục nát thì sớm muộn gì cũng sập đổ. Dư Tương cũng không nghĩ tới việc sống tới già với Ninh Miễn.

Chẳng qua sớm hay muộn gì cũng phải giải quyết chuyện liên quan tới hệ thống, hệ thống là giả, lại có vô số sơ hở. Chuyện trừng phạt mà cậu ta nói có thể là có thật, nhưng căn cứ vào quan sát bấy lâu nay của Dư Tương thì hệ thống sẽ không thể thay đổi vận mệnh đã định của cô một cách dễ dàng như vậy.

Hơn nữa, Dư Tương rất tò mò về sự thật. Cô đẩy anh ra làm anh tức giận, có lẽ sẽ có thể làm hệ thống bớt đề phòng, cho rằng cô không có ý đồ gì với Ninh Miễn rồi sau đó nói cho cô một vài tình hình thực tế. Mà cho dù không nói thì Ninh Miễn cũng bị cô làm cho tức giận, quyết định ly hôn với cô, thế thì cô sẽ được tự do.

Dù hệ thống lại muốn Dư Tương làm gì nữa cũng phải suy xét tới sự thật.

Ở một mức độ nào đó, Ninh Miễn và Dư Tương không đối đầu với nhau là phù hợp với vận mệnh từ trước, cũng là vận mệnh mà hệ thống và Ninh Miễn đã lựa chọn.

DTV

Nhưng hệ thống đồng ý quá nhanh, làm Dư Tương cảm thấy quá tẻ nhạt. Nhưng mà tính thời gian thì thời gian mà Ninh Miễn đầu thai và thời gian Dư Tương bị sét đánh cũng không chênh lệch lắm. Đầu sỏ khiến cô từ một Tán Tiên vô lo vô nghĩ xuyên tới thế giới này có lẽ chính là cặp chủ tớ này.

Oan có đầu nợ có chủ!

Dư Tương không sợ hãi, lúc này Trường Phong đã nói hết cho cô. Mà cho dù cậu ta không nói thì Dư Tương cũng đã biết từ giờ phút này vận mệnh của họ đã bị trói buộc vào nhau.

Dư Tương không nghĩ tới việc phi thăng lên trời hay thế giới tu tiên ở thế giới này. Dưới quyền uy của Thiên Đạo, mấy quyển sách chẳng có sức mạnh gì, nhưng nếu có thể mượn cặp chủ tớ này để tìm kiếm khả năng vô hạn thì cũng không có gì đáng trách.

Thật ra Dư Tương vẫn muốn xem xem tại sao ông trời lại cho cô đi vào thế giới này, nếu cô muốn chạy thì không ai ngăn được hết.

Trường Phong: “Thế nên, Dư Tương, nhiệm vụ bây giờ của cô là tìm ra kẻ xâm nhập còn lại, bảo vệ Ninh Miễn.”

Dư Tương đáp lại: “Tôi sẽ cố gắng hết sức.”

Trường Phong: “Còn một nhiệm vụ nữa.”

“Cái gì?”

Trường Phong: “Là…”

Yêu một người.

Nhưng mà Trường Phong hơi bối rối: “Tạm thời không thể nói cho cô biết, chúng ta vẫn nên chuẩn bị cho nhiệm vụ đầu tiên đi đã. Bây giờ khả năng của tôi vẫn có hạn nên có rất nhiều chuyện phải trông cậy vào cô. Cô vẫn nên xem tôi là hệ thống, vào lúc quan trọng, tôi sẽ giúp đỡ cô.”

“Ồ.”

Bỗng nhiên Dư Tương thấy phấn chấn: “Cậu còn chưa nói phần thưởng của tôi là gì đâu?”

Trường Phong im lặng không nói, lấy chủ nhân của cậu ta làm phần thưởng còn chưa đủ hay sao?

Bình Luận (0)
Comment