Chủ đề của bữa tiệc vẫn là phụ nữ như cũ, sắc đẹp, đứa nhỏ nhìn quanh, Lâu Quân đã sinh một trai một gái rồi, thấy phụ nữ đã kết hôn trẻ hơn mình vài tuổi là muốn thúc giục một hai câu, hôm nay cô ấy là nhân vật chính, đương nhiên sẽ lấy cách của một người chị lớn biết quan tâm để hỏi đứa nhỏ.
“Chị cảm thấy Tương Tương cũng có thể sớm ngày sinh con đấy, vạn nhất về sau cần sinh một đứa thì không phải mệt sao? Hai ba đứa nhỏ cũng không nhiều lắm đâu.”
Dư Tương vẻ mặt tha tôi đi, cười khổ nói: “Em còn đến trường nữa, em và chồng em cũng chưa tính sẽ có đứa nhỏ sớm như vậy.”
Trong mắt Kỳ Thao hiện lên một tia khác thường, anh ta nhớ rõ thời điểm vào năm ngoái Trình Tử Nhân muốn giới thiệu con gái Trình Tú Tư cho Ninh Miễn, bọn họ cố ý biểu hiện thân thiết ở bên ngoài, mà thoạt nhìn Dư Tương cũng không giống như trước.
Lâu Quân có chút đăm chiêu gật gật đầu: “Như vậy à, chị thấy em gái em sẽ sinh con sớm hơn em đấy, cô ấy có thể sinh sớm một chút, nhưng chồng cô ấy không thường xuyên trở về.”
Dư Lộ ngượng ngùng cười cười.
Chồng của Lâu Quân nháy mắt với cô ấy: “Anh nói em tại sao lại quan tâm đến chuyện con cái của người ta như thế, ở đây còn có hai nam thanh niên tiền đồ xán lạn chưa kết hôn và một cô bé đang tuổi thanh xuân, nếu em thật sự có thời gian thì liền làm hồng nương cho người ta đi, giới thiệu thêm vài cô gái chàng trai tốt!”
Lâu Quân bừng tỉnh đại ngộ: “Ôi, em quên mất, hai người các cậu quả thật nên kết hôn, thấy thế nào? Muốn tìm kiểu con gái gì thì nói với tôi, tôi cam đoan sẽ giới thiệu cho các cậu một người thích hợp lại xinh đẹp!”
Trương Phi lớn hơn Kỳ Thao một hai tuổi, vội vàng không ngừng chỉ vào Kỳ Thao, nói: “Chị Quân, chị cứ giới thiệu cho cậu ta trước đi, tôi, tôi tạm thời không cần.”
Kỳ Thao bất đắc dĩ cười nói: “Tang lễ của ba tôi mới qua, năm nay tôi sẽ không lo đến chuyện này.”
DTV
Hỏa lực quay lại trên người Trương Phi, tất cả đều truy vấn anh ta có manh mối gì.
Trong lòng Chu Tư Vi không yên, nhìn về phía Dư Tương xin giúp đỡ.
Dư Tương hiểu ý, giống như lơ đãng hỏi: “Tổ trưởng, chúng ta có cần chuẩn bị tiền mừng tiệc cưới hay không? Anh thích kiểu phụ nữ gì, tôi có biết không?”
Theo bản năng Trương Phi nhìn Chu Tư Vi, che lấp nói: “Thời điểm nên nói cho cô tự nhiên sẽ nói.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-nhan-vat-nu-phan-dien/chuong-361.html.]
Dư Tương nhướng mày: “Ồ? Vậy đại khái chúng tôi phải chờ bao lâu đây?”
Giống như đang hy vọng.
“Em gái em đừng ——”
Một người đàn ông gần một mét tám như Trương Phi bị truy vấn đến mức đỏ bừng cả mặt, trong lòng lại không tức giận chút nào, ngược lại trộm đánh giá vẻ mặt của Chu Tư Vi, khi người tiếp xúc đến ánh mắt của anh ta mất tự nhiên cúi đầu xuống, trong lòng anh ta cũng vui vẻ hơn.
Mọi người bừng tỉnh đại ngộ, Lâu Quân lại hưng phấn lạ thường hỏi: “Tôi không nhìn lầm chứ, tổ trưởng Trương, anh vừa mới nhìn ai đấy?”
Vẻ mặt Dư Lộ tràn đầy vui mừng vì bọn họ: “Vừa rồi hình như tôi nhìn thấy tổ trưởng Trương có hơi suy nghĩ, hai người các anh cùng một đơn vị, cùng chung chí hướng, cái này… Không thể nào tốt hơn được đi?”
Chu Tư Vi đỏ bừng mặt: “Các cô nói cái gì vậy?”
Cô ấy không nghĩ tới việc sẽ bị vạch trần chuyện tình cảm trước mắt bao người, không nhịn được mà tức giận Trương Phi thiếu kiên nhẫn, nhưng sự ngọt ngào trong đáy lòng cứ trào ra.
Lúc này đây, một phen tâm sự của cô ấy không hề lãng phí.
Lâu Quân đề nghị: “Nào, mọi người chúng ta vì bọn họ mà làm một ly, hy vọng có thể chính thức uống rượu mừng, tổ trưởng Trương, đến lúc đó phải mời chúng tôi tới nhé!”
Trước khi cô ấy nói hết, Trương Phi đã muốn đứng lên lân nhi, vội vàng xao động giống như một đứa nhóc vậy, theo bản năng nói: “Đương nhiên, chắc chắn sẽ phải mời ngài!”
“Ha ha ha ha, tổ trưởng Trương thừa nhận nhanh thật đấy!”
“Vậy chúng tôi sẽ chờ rượu mừng, hôn lễ cần gì thì có thể đến cửa hàng bách hóa của chúng tôi mua đồ ăn.”
“Chủ nhiệm Kỳ, thật sự là không khi nào cậu không quên chuyện làm ăn!”
Mọi người chạm cốc, bởi vì phụ nữ trong bữa tiệc chiếm đa số, đồ uống của bọn họ đều là nước có ga, chai nước có ga mới mở ra trên bàn, Dư Tương nhấp một ngụm nhỏ, ăn uống không khác gì mọi người, cũng không có món ăn nào rời khỏi tầm mắt mọi người.