Xuyên Thành Thanh Niên Tri Thức Nữ Phụ Về Thành Phố

Chương 493

Dư Tương không thể không hứng thú: "Anh nói Kỳ Thao có thể là kẻ xâm nhập, nhưng anh ta lại quyết định đến phương Nam phát triển, đã không còn ý định ở lại Yến Thành, có phải đã không còn dính líu gì tới Ninh Miễn nữa hay không? Hơn nữa, Ninh Miễn sắp tới phải chuẩn bị đi du học, bọn họ sẽ không chạm mặt nhau nữa, không phải cậu biết số phận của bọn họ rồi sao? Chi bằng nói cho tôi nghe thử đi rồi chúng ta sẽ bàn bạc nên làm như thế nào?"

Trường Phong: "Cô đang lừa tôi có phải không?"

Nhắc tới chuyện này, Dư Tương càng tức giận: "Tôi không có, nhưng tôi nghi ngờ Trường Phong cậu đang lừa gạt tôi, lúc trước khi bà nội sắp phẫu thuật, tôi muốn cho bà chút nhân sâm, cậu cũng không đồng ý, lý do tại sao cũng không nói cho tôi biết, sự tín nhiệm của tôi đối với cậu cũng không còn."

Nhìn bà nội đã lớn tuổi, Dư Tương cũng muốn mạo hiểm lấy ra một nhánh nhân sâm cho bà, dù chỉ là vật ở nhân gian thì nó cũng có tuổi thọ mấy trăm năm, để cho bác sĩ dùng thử coi sao, tốt xấu gì cũng có lòng, cũng yên tâm về bà nội hơn.

Mặc kệ Dư Tương có nói như thế nào, Trường Phong vẫn không đồng ý, trong lúc tức giận, cô hoàn toàn quăng nhiệm vụ liên quan đến Kỳ Thao ra sau đầu, dù sao anh ta còn chưa ra phương Nam và người cần sốt ruột cũng không phải là cô.

Trường Phong: "Nhưng mà..."

Dư Tương ngắt lời bởi vì cô có thể đoán được những gì cậu ta muốn nói: "Lúc trước chúng ta đã thống nhất, những thứ trong nhẫn không gian không được sử dụng quá nhiều, tôi chỉ cần một nhánh mà cậu cũng không cho vì sợ ảnh hưởng đến số phận của người khác, nhưng hiện tại bà nội đã tiến hành phẫu thuật suôn sẻ, căn bản không có bị gì hết."

Trường Phong yếu ớt nói: "Không có việc gì không phải là tốt rồi sao? Cô quan tâm đến bà nội của Ninh Miễn như vậy không phải là vì Ninh Miễn sao?"

"Gì vậy? Sao cậu lại gộp hai vấn đề này lại, tôi đương nhiên là bởi vì kính trọng bà nội, bà đối xử với tôi cũng không tệ, tôi muốn báo đáp một chút, liên quan gì đến Ninh Miễn? Còn nữa, tôi hao tâm tổn sức giúp cậu làm nhiệm vụ, phần thưởng đều do cậu quản, lỡ sau này cậu qua cầu rút ván, chẳng phải ngay cả một nơi để khóc lóc kể lể tôi cũng không có sao?"

Dư Tương đột nhiên nói một tràng sau đó liền mặc kệ Trường Phong.

Trường Phong tựa hồ biết mình đuối lý thế nên không dám nhắc lại chuyện này, chứ đừng nói chi là đi thúc giục Dư Tương mau chóng hoàn thành nhiệm vụ.

DTV

Mùa hè nóng bức, chương trình học của kỳ này sắp kết thúc, Dư Tương bắt đầu lao vào ôn tập cuối kỳ, cô phải duy trì vị trí đứng đầu trong bảng xếp hạng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-nhan-vat-nu-phan-dien/chuong-493.html.]

Tháng tư, giáo viên bộ môn và trưởng khoa đi tìm Dư Tương nói chuyện, bọn họ muốn cô tham gia kỳ thi tuyển chọn du học sinh học bổng ngân sách nhà nước, mấy bữa trước kết quả cuộc thi đã được công bố và Dư Tương cũng có mặt trong danh sách trúng tuyển, bây giờ chỉ cần chờ xem xét sơ yếu lý lịch, chuyện đi du học về cơ bản đã chắc như đinh đóng cột.

Các thầy cô đều đốc thúc cô hãy học thật giỏi, Dư Tương cảm thấy thành tích cuối kỳ lần này không thể xuống dốc, tránh để người khác chê cười.

Sau khi kết thúc học kỳ này, Dư Tương muốn tận dụng kỳ nghỉ hè để đến trường tham gia vào lớp trao đổi ngoại ngữ được thiết kế đặc biệt để nâng cao trình độ tiếng Anh của du học sinh.

Trường hợp của Ninh Miễn cũng không khác lắm, chỉ là anh được tiến cử nên không cần phải đi thi, anh là thế hệ trẻ ưu tú nhất của viện Thiết Kế, được cử đi du học cũng là chuyện đương nhiên, chỉ là thời gian Ninh Miễn ra nước ngoài sớm hơn Dư Tương, dự kiến tháng chín năm nay sẽ rời đi.

Có lẽ vì biết hai người bọn họ sắp chia xa nên Trường Phong cũng không gấp rút thúc giục Dư Tương hoàn thành nhiệm vụ, mà kỳ quái chính là người trong khu chung cư lại không hề biết việc Kỳ Thao và mẹ Kỳ sắp chuyển đi nơi khác.

Chỉ là Dư Tương cũng không có ý định ra tiễn, quan hệ của bọn họ vốn không tốt, tốt nhất là mỗi người một nơi làm ăn phát tài, cần gì phải gặp nhau tăng thêm phiền não, hiện tại Trường Phong cũng không đốc thúc nữa khiến cho Dư Tương vui vẻ tự tại.

Sau khi Ninh Miễn nhận được thông báo vẫn không đề cập về chuyện đó, ngược lại hào hứng nói: "Lớp trao đổi mà trường chúng ta liên hệ nằm ở đại học Yến Thành, kỳ nghỉ này hai ta có thể là bạn cùng lớp đấy."

Dư Tương cách xa một chút: "Hèn gì nhìn anh cười giống như vừa được cải lão hoàn đồng vậy."

"Hử?"

Ninh Miễn rất nhanh đã kịp phản ứng: "Ý em nói là anh già sao?"

"Chao ôi, ai bảo anh cười lên trông lại trẻ như vậy?"

Dư Tương giữ khoảng cách xa hơn, sợ bị anh bắt được tính sổ.

Đương nhiên, ở nhà cô không sợ chọc đến Ninh Miễn, nhưng hiện tại sau khi tan học cô sẽ đến nhà ông bà nội ăn cơm, nhất định phải giữ hình tượng, nếu không hình tượng đáng yêu, hoạt bát, xinh đẹp động lòng người này của cô sẽ không còn nữa, nhưng cô cũng không muốn cái hình tượng này bị lan truyền rộng rãi.

Bình Luận (0)
Comment