Xuyên Thành Thanh Niên Tri Thức Nữ Phụ Về Thành Phố

Chương 569

Rùa nhỏ nằm dưới sô pha lắc đầu, lòng người không được như xưa mà, chủ nhân nhỏ còn chưa ra đời cũng thật thảm, nhất định là không thể tưởng tượng được là bởi vì tiền mừng tuổi mới sinh cậu ra, người phụ nữ xấu xa chắc là sẽ không đặt tên cho chủ nhân nhỏ là Tiền Tiền chứ? Chắc hẳn là chủ nhân không ngu ngốc đến như này đâu nhỉ?

Quyển Quyển không hiểu hai người họ đang thảo luận cái gì, nhưng từ khi hai người này từ nước ngoài trở về, nó rất chuyên tâm làm bóng đèn, cũng có chút sợ chủ nhân lại rời đi, hai người bọn họ đang tính chuyện sinh con còn chưa có hành động gì, nó liền nằm sấp trên mu bàn chân Ninh Miễn, sống c.h.ế.t không di chuyển.

Trong hai tròng mắt to kia như hiện ba chữ —— chơi trò chơi!

Dư Tương cũng có tình cảm chân thật với chú chó nhỏ này, trịnh trọng nói: “Không thể vì chuyện mang thai đứa nhỏ mà khiến cho đứa lớn ủy khuất được, chúng ta chơi với Quyển Quyển một lát trước đã?”

Ninh Miễn còn chưa đồng ý, rùa nhỏ đã từ phía dưới ghế sô pha chui ra, bất chấp khiến cho đầu bị đụng phải một cái, thân thể nhỏ bé yếu ớt hiện ra những ngôi sao, hưng phấn hỏi: 【“Vậy tôi là đứa thứ mấy?”】

Mặc kệ nói sao thì nói, trong cái nhà này dù sao cũng phải có vị trí cho cậu ta chứ? Lấy công chuộc tội, làm đồ chơi cho Quyển Quyển mấy năm nay không có công lao cũng có khổ lao chứ?

Ninh Miễn hắng giọng.

Rùa nhỏ cho rằng anh sẽ lên tiếng giúp đỡ cậu, nước mắt đổ thành sông đều đã chuẩn bị xong, kết quả anh nhàn nhạt thản nhiên nhìn chằm chằm đôi mắt đậu xanh của cậu ta, lại nhàn nhạt thản nhiên dời ánh mắt đi chỗ khác.

Dư Tương không nhịn được sự ghét bỏ đó, bình tĩnh trả lời: “Bình thường rùa con đều là mắng người khác, cái danh tiếng xấu này tự cậu chịu đi là được rồi, không liên quan gì đến chúng tôi hết.”

Rùa nhỏ quay đầu đi ra ngoài, còn chưa đi xa đã bị Quyển Quyển dùng móng vuốt đẩy quay trở lại.

DTV

【A a a a đừng cản tôi! Tôi bỏ nhà ra đi!】

Quyển Quyển không tốt bụng như vậy, chỉ là thói quen thích đùa nghịch rùa nhỏ, thuận tiện ngồi trên người cậu ta, mỉm cười ôn hòa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-nhan-vat-nu-phan-dien/chuong-569.html.]

Dư Tương nghe được tiếng lòng của rùa nhỏ, nhưng lại không mềm lòng, chỉ vào chiếc ghế ăn cách đó không xa, khẽ nói: “Cậu nên học cách bằng lòng đi, nếu không thì đến đó, việc đầu tiên chúng tôi sẽ làm khi chúng tôi trở lại có thể sẽ thay cậu.”

Rùa nhỏ: Cuộc sống có khả năng chính là có chuyện như vậy, quên đi cái tên cũ và một lần nữa sống lại.

Cậu ta đã nhìn thấu hồng trần, không còn cái gì vui trên đời nữa.

Ninh Miễn xem náo nhiệt đủ rồi, cuối cùng cũng mở miệng: “Trường Phong, mày cứ ngoan ngoãn độ kiếp của mày đi, những cái khác không cần mày phải suy nghĩ.”

Kết quả này cũng không có gì đáng mừng, rùa nhỏ lại lùi về phía dưới sô pha, ít nhất như vậy sẽ không cần phải lo lắng bị Quyển Quyển ngồi lên đè chết.

Một nhà bốn người, không đúng, một nhà bốn người thở hổn hển trải qua Tết Âm Lịch yên bình náo nhiệt, sau Tết hai người đi làm đều bận rộn muốn chết, về đến nhà cũng không có tâm trạng tạo người, họ không cố ý, nhưng người trong nhà trông đến mòn con mắt.

Dư Tương còn nhớ rõ trước khi ra nước ngoài mẹ chồng có lời hứa hẹn, lại thêm một lần có người họ hàng thân thích đến thăm khi đó đột nhiên cô nghĩ tới và hỏi: “Anh nói xem nếu như số phận của hai ta định sẵn là không có con thì phải làm sao?”

Có quỷ mới biết chuyện vận mệnh như này rốt cuộc là chuyện như thế nào, hai người họ kết hợp thật sự hợp pháp sao? Có điều ít nhất là cô có suy đoán rằng kiếp số của Ninh Miễn vẫn chưa thực hiện.

Ninh Miễn thản nhiên nói: “Trước mắt cũng không có dấu hiệu này, anh nghĩ sẽ không.”

Nhưng mà số mệnh của bọn họ rất khó có con, nếu có cũng khó giữ được là chắc chắn.

“Có thể là do áp lực gần đây của chúng ta quá lớn, nếu mẹ có hỏi thì em cứ nói tình hình thực tế là được, anh cũng sẽ giải thích với bà ấy và bà nội.”

“Được.”

Dư Tương cảm thấy, đứa con nhà cô có thể là rất lười, nhất định không kịp để cuối năm nay thu tiền mừng tuổi, không mang thai được cũng không có gì đáng ngại, làm việc thêm một thời gian cũng tốt.

Áp lực gánh vác trong phạm vi có thể chịu đựng được, Dư Tương không cảm thấy khó chịu, thậm chí còn cảm thấy nếu không có con thì cũng có thể chấp nhận được, nhưng họ quên mất người sốt ruột nhất là người khác.

Mấy năm nay thể chất thân thể bà cụ Ninh bảo dưỡng cũng không tệ lắm, nhưng tuổi tác bày ra ở đó, hơn nữa nhìn thấy Ninh Miễn đã trở về nước thì buông xuống một phần vướng bận, bệnh tình xuất hiện nhiều lần, bắt đầu giấu diếm không cho hai người biết tin bà bị bệnh, sợ làm chậm trễ công việc của bọn họ, sau đó là lúc Dư Tương cùng với Ninh Miễn trở về với bà thì mới phát hiện.

Bình Luận (0)
Comment