Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

Chương 108

Ngay sau bài đăng của tổ chương trình, các khách mời cũng lần lượt chia sẻ:

[Lương Nhất Hủ V: Chia sẻ //Tổ chương trình "Rung Động Tuyệt Đối V": Chào đón bốn trong tám vị khách mời vào tám giờ tối chủ nhật, không gặp không về!]

[Diễn viên Tào Khiết V: Có hơi căng thẳng, tổ chương trình có thể tiết lộ trước một chút về nội dung không? //Tổ chương trình "Rung Động Tuyệt Đối V": Tám giờ tối chủ nhật, không gặp không về!]

[@Dương Vận V: Được tham gia chương trình cùng ảnh đế và ảnh hậu là vinh hạnh của tôi, ngượng ngùng.jpg //Tổ chương trình "Rung Động Tuyệt Đối V": Tám giờ tối chủ nhật, không gặp không về!]

[@icon-Lâm Hiểu Thiên V: Tôi sẽ cố gắng hết sức! //Tổ chương trình "Rung Động Tuyệt Đối V": Tám giờ tối chủ nhật, không gặp không về!]

Cư dân mạng lập tức bùng nổ:

[Không bao giờ bán bánh trứng muối ngàn lớp]: "Là ảnh đế Lương đó! Anh ấy mà cũng tham gia game show á? Tôi thật sự sắp khóc rồi!"

[Dừa quả thật là món ăn ngon]: "Tổ chương trình này đúng là thần tiên! Ai mà không biết ảnh đế Lương sau mỗi bộ phim đều biệt tăm biệt tích, thậm chí còn chẳng có động thái gì trên mạng xã hội! Ngay cả tay săn ảnh cũng bó tay không chụp được anh ấy nữa cơ mà!"

[Xiao và Wanderer đều là của tui]: "Nghe tên chương trình có vẻ giống game show hẹn hò? Không phải chứ… ảnh đế của chúng ta định tham gia chương trình yêu đương sao? Tôi không muốn đâu!"

[Thiển Ngưng Ái]: "Tào Khiết 42 tuổi, Dương Vận 23, Lâm Hiểu Thiên 22… còn ảnh đế nhà mình đã 30 rồi. Tổ hợp tuổi tác này quá sức kịch tính!"

[Tộc trưởng Tiểu Diệp là của tui]: "Tổ chương trình nói rõ ràng còn bốn khách mời nữa. Có khi nào độ tuổi của họ sẽ hợp để ghép đôi với nhau không nhỉ?"

— —

Trong khi tin tức trên mạng sôi sục, thì Kỷ Hòa hoàn toàn không hay biết.

Cô đã gỡ cài đặt Weibo từ lâu, nên đối với chuyện mình thường xuyên xuất hiện trên hot search, cô chẳng mảy may quan tâm.

Chỉ đến khi có người chụp màn hình gửi qua WeChat, Kỷ Hòa mới lơ đãng nhìn thoáng qua.

Toàn là những người từng nhờ cô xem quẻ.

Có người lo lắng thay cô, có người thì phẫn nộ bất bình, muốn lên tiếng đòi lại công bằng cho cô.

Tóm lại, họ đều đứng về phía cô.

Sau khi trả lời tin nhắn, Kỷ Hòa tắt điện thoại, ngước mắt nhìn về phía nữ quỷ đang đứng dưới gốc cây cách đó không xa.

Cô chậm rãi lên tiếng:

“Chuyện của bệnh viện, cảnh sát sớm muộn gì cũng sẽ điều tra rõ. Nếu cô muốn báo thù, thì tốt nhất nên hành động sớm một chút.”

Nữ quỷ nở một nụ cười quái dị, dáng vẻ ghê rợn đến rợn người.

“Tôi đã đợi suốt năm năm rồi, sớm đã không thể kiên nhẫn thêm nữa.”

Lời còn chưa dứt, bóng dáng của cô ta đã dần dần tan biến giữa không trung.

— —

Hôm nay là đầu tuần, ngày làm việc.

Thời gian livestream của Kỷ Hòa đã được cố định vào sáu giờ tối.

Ngay khi phòng livestream vừa mở, lượng lớn người xem lập tức ùa vào, bình luận nổ ra dồn dập.

[Chị Kỷ Hòa, nhìn em nè! Em thích chị lắm!]

[Gan lớn thật đấy, bị cảnh sát thẩm vấn mà vẫn dám lên livestream hả?]

[Kỷ Hòa, cút khỏi giới giải trí!]

[Mọi người cố lên, báo cáo phòng livestream của Kỷ Hòa đi nào!]

[Bao giờ mới chịu xin lỗi Dương Vận? Bao giờ mới chịu xin lỗi Dương Vận? Bao giờ mới chịu xin lỗi Dương Vận?]

[Chuyện gì đang xảy ra vậy??? Sao hôm nay bình luận lại phát điên thế này?]

Ánh mắt Kỷ Hòa lướt qua màn hình tràn ngập bình luận.

So với sự yên bình của ngày hôm qua, thì hôm nay phòng livestream đã biến thành một bãi chiến trường đầy rẫy những lời công kích.

Những lời chửi bới nối tiếp nhau xuất hiện, báo cáo cũng liên tục được gửi đi như thể không bao giờ dừng lại.

Không khó để nhận ra—

Đây không phải hành động tự phát.

Nhất định có người đứng sau giật dây, cố tình sắp đặt mọi thứ.

Kỷ Hòa nheo mắt, tình huống này nếu lại kết nối ngẫu nhiên thì e rằng sẽ giống như trước.

Thời gian cô im lặng hơi lâu, trong khi đó, bình luận trên livestream càng lúc càng hỗn loạn.

"Kỷ Hòa sợ rồi chứ? Nếu dám kết nối thì chuẩn bị tinh thần bị chửi đi!"

"Não mấy người có vấn đề à? Đây là livestream, không phải nơi để các người phát điên! Không thích xem thì biến!"

"Tiểu Soái nỗ lực thi tiến sĩ: Mấy người mới có vấn đề đấy! Đi tin cái loại thầy bói lừa đảo này. Không biết cô ta đã bị cảnh sát giáo dục hôm nay rồi à? Ngay cả lời cảnh sát cũng không tin, đúng là hết thuốc chữa!"

Bình luận dày đặc che kín màn hình.

Bỗng nhiên, một hình ảnh xuất hiện—Kỷ Hòa chủ động gửi yêu cầu kết nối.

Phía bên kia chính là Tiểu Soái nỗ lực thi tiến sĩ.

Đối phương không hề do dự mà lập tức chấp nhận, giọng nói vang lên trước khi hình ảnh kịp hiện ra.

"Ồ? Gan lớn đấy! Cô còn dám kết nối với tôi sao?"

Trên màn hình, một người đàn ông xuất hiện.

Hắn đeo kính gọng đen, mặc sơ mi trắng, có vẻ cố tạo hình tượng trí thức. Nhưng gương mặt xấu xí của hắn khiến người xem phải nhăn mày.

Kỷ Hòa nhìn hắn, giọng điềm tĩnh:

"Tôi còn lo anh không dám nhận kết nối đấy. Nhưng có lẽ… đây là lần cuối cùng anh xuất hiện trước mặt mọi người."

Người đàn ông cười khẩy, đầy châm chọc:

"Ha! Cô định xuyên qua màn hình để giết tôi chắc?"

"Giết anh? Tôi còn sợ bẩn tay mình. Nhưng anh chưa quên chuyện xảy ra năm anh hai mươi hai tuổi chứ?"

Sắc mặt người đàn ông lập tức sa sầm, nhưng rất nhanh đã lấy lại vẻ bình tĩnh. Dù vậy, sự sợ hãi trong mắt vẫn chưa thể che giấu.

Hắn gằn giọng:

"Cô định hù dọa tôi? Cô nghĩ mình thật sự biết xem bói sao?"

Kỷ Hòa mỉm cười nhàn nhạt:

"Để tôi đoán xem… con dao đó vẫn còn giấu trong tủ quần áo của anh đúng không? Mỗi đêm khi anh đi ngủ, có phải luôn nghe thấy tiếng người đó không? Tôi nghĩ là anh nghe thấy rồi. Anh sợ đến mức không dám ngủ, phải uống thuốc mới có thể chợp mắt."

Cô dừng một chút rồi nói tiếp:

"Nhưng đáng tiếc, mỗi khi anh chìm vào giấc ngủ, người đó lại xuất hiện trong mơ. Hắn hỏi anh…"

Cô hạ giọng, từng chữ rõ ràng:

"'Suất học thạc sĩ của cậu ta… dùng có tốt không?'"

Bình Luận (0)
Comment