Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

Chương 329

Thế là họ bắt đầu chuyển hướng tranh luận:

"[Thế thì sao? Đạo diễn Nghiêm đâu có nói là phần này phải tự sáng tạo hoàn toàn?]"

"[Đúng rồi đấy! Văn học cổ đại còn có điển cố, nghệ thuật thì lấy cảm hứng từ nhau là chuyện bình thường!]"

"[Đây không phải sao chép mà là tôn trọng và học hỏi từ cái đẹp thôi! Đám anti fan đừng có làm quá lên!]"

Những lời biện hộ đầy gượng gạo này chỉ càng khiến bão bình luận trở nên hỗn loạn hơn:

"[Fans của Dương Vận có thể đừng lố bịch như vậy không?]"

"[Cái gì mà điển cố với chả học hỏi? Sao chép trắng trợn mà cũng nói được?]"

"[Tôn trọng á? Lương Điềm Điềm chỉ cảm thấy đen đủi thôi!]"

"[Không sao, nếu đã thừa nhận là ‘tham khảo’ thì ai cũng biết bản gốc bao giờ cũng tốt hơn bản sao đúng không? Vậy thì phiếu bầu của tôi cho Lương Điềm Điềm hết nhé!]"

"[Đúng rồi! Nếu thấy tạo hình của Dương Vận đẹp thì hãy nhớ: Cái bạn thích chính là phiên bản đạo nhái đó! Hãy bầu cho bản gốc thay vì bản sao!]"

"[Chắc chắn Dương Vận cũng đồng ý thôi! Dù sao cô ta cũng đang ‘tôn trọng’ tiền bối mà, đúng không?]"

Trong khi trên sân khấu, Dương Vận vẫn đang tự tin biểu diễn, không hề hay biết rằng ngoài kia, sóng gió đã nổi lên cuồn cuộn.

Ở cánh gà, Hạ Phong nhìn màn hình điện thoại, chứng kiến những bình luận sôi sục thì bật cười thích thú.

Anh ta lắc đầu, nói với giọng điệu đầy châm biếm:

"Dính vào Dương Vận đúng là xui xẻo thật. Tội cho Lâm Hiểu Thiên."

Thực ra, nếu là người khác tham khảo ý tưởng của Lương Điềm Điềm, có lẽ mọi chuyện sẽ không bị đẩy lên ầm ĩ đến thế.

Nhưng Dương Vận lại là trường hợp đặc biệt. Cô ta đã gây quá nhiều ác cảm từ trước, nên khi có bất kỳ chuyện gì đáng nghi ngờ, dân mạng sẵn sàng “vùi dập” mà không cần suy nghĩ.

Hơn nữa, fans của Lâm Hiểu Thiên cũng đang phẫn nộ thay cho thần tượng của họ.

Kết quả, Dương Vận bị mắng đến mức không thể ngẩng đầu lên nổi.

Đạo diễn Nghiêm đứng một bên, chắp tay sau lưng, nhàn nhã cất giọng:

"Cậu tưởng ai cũng may mắn như cậu à?"

Hạ Phong: "..."

Anh ta chỉ đang cảm thán rằng Lâm Hiểu Thiên thật sự xui xẻo một chút thôi mà. Sao tự dưng lại bị vạ lây thế này?

Nhưng nghĩ kỹ lại, vấn đề không phải ở anh ta quá kém mà là… Kỷ Hòa quá mạnh!

Đội cuối cùng lên sân khấu chính là Hạ Phong và Kỷ Hòa.

Lúc rút chủ đề, họ không gặp may mắn cho lắm. Nhưng khi bốc thăm thứ tự trình diễn, họ lại rút trúng vị trí chủ chốt nhất—đội diễn cuối cùng.

Thứ tự này có lợi nhưng cũng đi kèm rủi ro.

Ưu điểm là họ có thể để lại ấn tượng sâu sắc nhất cho khán giả. Nhưng nhược điểm cũng rất rõ ràng—nếu không làm tốt, họ sẽ bị so sánh trực tiếp với các đội diễn trước đó, mà nổi bật nhất chính là Tần Trạm và Tào Khiết.

Âm nhạc vừa vang lên, bão bình luận lập tức bùng nổ.

"Cái gì?! Họ chọn 'Than thở' kìa! Đây là bài hát tôi thích nhất đó!"

"Ôi trời, bây giờ tôi mới hiểu! Bài hát này quá hợp với chủ đề 'Rắn'!"

Nhưng ngay sau đó, một bất ngờ khác ập đến—giọng hát cất lên không phải là giọng ca sĩ gốc.

Mà là… giọng của Kỷ Hòa.

"Khoan đã? Đây là giọng của Kỷ Hòa sao?"

"Aaaaaa! Không ngờ cô ấy hát cuốn hút thế này! Bài này khó lắm mà, sao cô ấy có thể hát hay vậy chứ?!"

"Huhu vợ tôi giỏi quá, không ngờ còn có tài lẻ này!"

"Trong bốn đội khách mời, đây là đội duy nhất tự hát nhạc nền! Tôi cứ nghĩ Kỷ Hòa không biết hát, ai ngờ lại giỏi đến vậy!"

"Kỷ Hòa có chất giọng tốt như vậy, sao trước giờ chưa từng ra ca khúc nào nhỉ?! Không có cô ấy đúng là tổn thất lớn cho làng giải trí!"

Tấm màn từ từ mở ra.

Kỷ Hòa xuất hiện.

Bão bình luận ngay lập tức bùng nổ dữ dội hơn:

"!!!!"

"Trời ạ, đây là Kỷ Hòa á?!"

Cô mặc một chiếc yếm màu xanh lá cây phối cùng váy dài, vừa thanh thoát lại vừa quyến rũ.

Điểm nhấn đặc biệt nhất chính là chiếc vòng tay hình rắn màu vàng quấn quanh cổ tay cô.

Ngoài ra, trên thắt lưng cô còn đeo một chuỗi chuông vàng nhỏ, mỗi bước đi lại vang lên những âm thanh tinh tế, khiến vòng eo trắng trẻo lộ ra càng thêm cuốn hút.

Cô thong thả bước về phía khán giả, nhẹ nhàng uyển chuyển như một chú mèo Ba Tư lười biếng.

Đôi mắt cô được nhấn bằng đường eyeliner dài, kéo cong sắc sảo về phía đuôi mắt, tạo hiệu ứng mở rộng, khiến ánh nhìn thêm phần mê hoặc.

Cách trang điểm này khiến cả thần thái của cô hoàn toàn khác so với trước đây, như thể biến thành một người khác vậy.

Đôi mắt dài, quyến rũ, ánh nhìn sắc bén nhưng không hề phô trương, mang theo sức hấp dẫn khó cưỡng.

Nếu là người khác, một phong thái gợi cảm như vậy có thể sẽ hơi quá đà, tạo cảm giác cố ý phô trương.

Nhưng gương mặt của Kỷ Hòa vốn có nét lạnh lùng sẵn.

Ngay cả khi tô son màu đậm, khí chất của cô vẫn mang theo sự xa cách, vừa quyến rũ nhưng lại không hề có cảm giác lấy lòng người khác.

"Không thể tin được! Trước đây tôi cứ nghĩ Kỷ Hòa là kiểu trong trẻo, lạnh lùng cơ! Không ngờ phong cách này cô ấy cũng 'cân' đẹp luôn!"

"Đúng vậy! Chỉ hở một chút eo thôi mà tôi đã mlem mlem rồi…"

"Chuyện quan trọng phải nhắc ba lần! Kỷ Hòa có cơ bụng! Kỷ Hòa có cơ bụng! Kỷ Hòa có cơ bụng!"

"Ánh mắt kiểu 'cô đây không để mấy người vào mắt' này ngầu quá! Chị ơi, chà đạp em đi!"

Khi Kỷ Hòa quay đầu, mọi người mới nhận ra trên cổ cô có những hoa văn vảy rắn sống động như thật.

"Khoan… Cái vảy này sao mà giống thật thế?!"

"Đây là make-up à?! Sao có thể làm được như vậy?"

"Tôi đã xem buổi phát sóng trực tiếp trước đó! Toàn bộ trang phục này đều do Kỷ Hòa tự làm! Cả phần trang điểm này cũng là cô ấy tự nghĩ ra luôn!"

"Cái gì?! Cô ấy tự may à?"

"Đúng vậy, tự cắt, tự may, tự thiết kế luôn! Vảy rắn này cô ấy dùng một miếng lưới đánh cá nhỏ, phủ phấn mắt lên để tạo hiệu ứng loang màu! Tôi còn nhớ lúc xem trực tiếp mà há hốc mồm vì bất ngờ đấy!"

Bình Luận (0)
Comment