Vốn dĩ, Hạ Phong cho rằng thương trường là chiến trường ngầm đầy mưu mô—gián điệp thương mại, đàm phán bí mật, đấu trí đấu lực.
Kết quả…
Cạnh tranh thương trường hóa ra chỉ là thuê người cào nát đệm yên xe?
Đúng là…
Những cuộc chiến kinh doanh cao cấp nhất, đôi khi lại dùng những phương pháp đơn giản nhất…
Sắc mặt Hạ Tri An thay đổi liên tục.
Anh không dám tin vào kết quả này.
Chuyện này quá đáng đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Anh nhìn thẳng vào Kỷ Hòa:
"Thật sự chỉ đơn giản như cô nói sao?"
Kỷ Hòa nhún vai:
"Thật sự. Không tin thì anh cứ cho người kiểm tra thử đi."
Vừa quá đáng, vừa nực cười. Nhưng đúng là sự thật.
Không chần chừ, Hạ Tri An lập tức lấy điện thoại, gọi cho thư ký yêu cầu điều tra.
Thư ký làm việc vô cùng hiệu quả.
Chưa đầy nửa giờ, cuộc gọi phản hồi đã đến.
"Tổng giám đốc Hạ, chuyện đó là thật! Hướng điều tra của anh hoàn toàn chính xác! Chúng tôi đã kiểm tra giao dịch tài chính của những người đó rồi thẩm vấn họ. Họ thừa nhận đã nhận tiền từ Thiên Hành, nên mới cố ý phá hoại xe đạp của chúng ta."
Hạ Phong: "…"
Thật sự quá đáng.
Quá sức tưởng tượng.
Hạ Tri An đưa tay xoa huyệt Thái Dương, gân xanh trên trán giật giật.
Anh không ngờ, một vấn đề khiến anh đau đầu suốt cả tháng qua, cuối cùng lại có đáp án đơn giản đến vậy.
Lại nhìn về phía cô gái ngồi đối diện, ung dung thưởng trà như thể chẳng có chuyện gì xảy ra, Hạ Tri An bỗng cảm thấy không thể xem cô là người bình thường nữa.
"…Cô Kỷ, từ bao giờ cô có…"
Anh do dự.
Siêu năng lực.
Nhất định là siêu năng lực!
Trong trí nhớ của anh, Kỷ Hòa từng là một cô tiểu thư bị chiều hư, muốn gì được nấy.
Mới qua bao lâu?
Không ngờ bây giờ đã có thể bói toán chuẩn đến mức này?
Chẳng lẽ sau khi bị trục xuất khỏi nhà họ Kỷ, cô đã sốc đến mức quyết định tự lực cánh sinh theo con đường huyền học sao?
Đúng lúc này, điện thoại của Kỷ Hòa rung lên. Một email mới vừa được gửi đến.
Cô cúi đầu lướt qua nội dung, khẽ cười rồi đứng dậy. "Đây là bí mật. Tôi còn có việc, đi trước đây."
Hạ Phong lập tức bật dậy, ngạc nhiên: "Hả? Đi luôn sao, Kỷ Hòa?"
Anh ta đã nói trước là sẽ mời cô ở lại dùng bữa. Vậy mà cô mới ngồi được một lát đã muốn rời đi?
"Đúng vậy." Kỷ Hòa giơ điện thoại lên, "Tôi vừa nhận tin nhắn. Tối nay app Sa Ngư tổ chức tiệc cho các chủ kênh, tôi được mời tham dự."
App Sa Ngư có một quy tắc.
Mỗi tháng, mười chủ kênh đứng đầu bảng xếp hạng sẽ được mời tham dự một bữa tiệc giao lưu. Đồng thời, một số nhà đầu tư và nhà quảng cáo cũng góp mặt để tạo cơ hội hợp tác.
Tháng trước, Kỷ Hòa đứng thứ ba trong bảng xếp hạng chủ kênh về huyền học thần bí nên cô cũng nhận được lời mời.
Thực ra, email mời tham dự đã được gửi từ nửa tháng trước. Nhưng khi đó, cô còn bận tham gia chương trình "Rung Động Tuyệt Đối", không để tâm lắm. Mãi đến hôm nay, khi nhận được email nhắc nhở về thời gian và địa điểm, cô mới sực nhớ ra.
Hạ Phong gật gù: "À à."
Bây giờ Kỷ Hòa không còn là tiểu thư nhà họ Kỷ nữa, cô đã bắt đầu tự lập.
Nghĩ vậy, anh ta không ngăn cản nữa, chỉ cười nói: "Vậy tôi nợ cô bữa này nhé! Khi nào cô rảnh thì cứ gọi tôi, tôi mời bù."
Kỷ Hòa thầm nghĩ: Anh nên lo chuyện yêu đương của mình trước đi đã.
Cô đã giúp anh hết sức có thể. Nhưng suy cho cùng, nhiều người vẫn tin rằng "duyên phận có thể vun đắp dần".
Đặc biệt là thế hệ trước.
Cho dù cô có thuyết phục được Hạ Tri An thì chưa chắc đã qua được cửa của cha mẹ nhà họ Hạ.
Cô liếc nhìn đồng hồ. Đã đến lúc phải đi rồi.
Vừa đứng dậy, ánh mắt cô vô tình dừng trên gương mặt của Hạ Tri An.
Kỷ Hòa cau mày, bỗng nhiên nói: "Lát nữa anh ra ngoài, nếu đến ngã tư thứ hai mà gặp đèn xanh thì đừng đi tiếp."
Nói xong, cô xoay người rời đi, không giải thích thêm.
Hạ Tri An ngẩn người: "???"
Quái thật.
Từ đầu đến giờ, anh chưa từng nhắc đến chuyện mình sẽ ra ngoài.
Làm sao Kỷ Hòa biết được?
—
Tối nay, Hạ Tri An thực sự có hẹn với một vị chủ tịch công ty khác để bàn về hợp tác.
Sau khi trò chuyện thêm với Hạ Phong, anh tự lái xe đến công ty.
Trên đường đi, anh không khỏi nghĩ về Kỷ Hòa.
Nhà họ Kỷ và nhà họ Hạ vốn có quan hệ khá tốt, con cái hai nhà cũng thường xuyên qua lại.
Trước đây, quan hệ giữa Hạ Phong và Kỷ Hòa không mấy hòa thuận, nhưng anh thì khác.
Ấn tượng của anh về Kỷ Hòa luôn là một cô tiểu thư được chiều hư, tính tình có chút bướng bỉnh nhưng không xấu xa.
Còn về Kỷ Minh Vi hiện tại...
Hẳn là nhà họ Kỷ đang nóng lòng muốn giới thiệu thân phận mới của Kỷ Minh Vi với giới thượng lưu.
Bằng chứng là ngay sau khi Kỷ Hòa bị đuổi ra khỏi nhà không lâu, mẹ Kỷ đã dẫn Kỷ Minh Vi đến thăm nhà họ Hạ.
Bà ta còn cố tình để Kỷ Minh Vi xin phương thức liên lạc của hai anh em nhà họ Hạ, bảo rằng để tiện giữ quan hệ sau này.
Trước mặt người lớn, Hạ Tri An lễ phép chấp nhận lời mời kết bạn của Kỷ Minh Vi.
Nhưng nếu cho anh được lựa chọn...
Anh vẫn thích Kỷ Hòa hơn.
Lòng dạ của Kỷ Minh Vi quá sâu, giao tiếp với kiểu người như vậy khiến anh cảm thấy mệt mỏi.
Từ lần đầu gặp mặt, anh đã không thích cô ta rồi.
Tiếc thật.
Những gia đình danh giá như họ luôn coi trọng huyết thống.
Có thể nói, Kỷ Minh Vi chỉ đơn giản là đầu thai tốt hơn Kỷ Hòa mà thôi.
Nghĩ đến đây, Hạ Tri An không khỏi cảm thấy có chút thương hại cho cô.
—
Phía trước đèn đỏ, Hạ Tri An đạp phanh dừng lại.
Đúng lúc này, thư ký gửi tin nhắn hỏi anh đã đến đâu.
Anh nhìn ra ngoài cửa sổ, rồi nhắn lại: "Ngã tư thứ hai."