Biên tập: Cải
Khương Yên không ngốc, ngược lại, cô còn khá thông minh.
Nhưng giờ phút này, cô biết bản thân mình xong rồi, có một người vô điều kiện tin tưởng mình như vậy, là bất cứ ai cũng sẽ chìm đắm.
Huống chi bản thân cô đối với Hoắc Đình Diễm vốn đã có sẵn cảm tình.
Trước đó, cô vẫn luôn coi anh là thần tượng, vẫn luôn nỗ lực từng ngày để đuổi theo bước chân anh. Cô vẫn luôn tự nhận mình là fan mẹ ruột của Hoắc Đình Diễm mặc dù nhiều khi vẫn còn hay thay đổi thân phận thành fan bạn gái cùng một vài kiểu fan khác.
Nhưng cô biết, mặc kệ là kiểu fan gì, cô đều thích Hoắc Đình Diễm.
Khi ấy thích là kiểu thích của fan hâm mộ dành cho idol, chỉ cần idol vui vẻ là cả thế giới tràn ngập màu hồng, chỉ cần idol thích thì thế nào cũng được.
Đời trước, khi Hoắc Đình Diễm cực kỳ nổi tiếng, trên mạng có người đặt ra câu hỏi: Nếu Hoắc Đình Diễm nói chuyện yêu đương hoặc đóng cảnh giường chiếu thì, Hỏa Diễm (tên fan Hoắc Đình Diễm) có vì thế mà thoát fan không?
Khương Yên nhớ rõ lúc ấy mình đã trả lời là không.
Mặc kệ anh có bạn gái hay là diễn cảnh giường chiếu, đó đều là con đường mà anh chọn, một cái là sinh hoạt cá nhân, một cái là công việc.
Các cô thân là fan, chỉ có thể ủng hộ anh hết mình.
Mặc dù trong nội tâm các cô có khi không muốn anh bị một người phụ nữ đơn độc chiếm lấy nhưng chỉ cần anh thích, fan hâm mộ các cô liền ủng hộ. Bởi vì bọn cô tin tưởng idol của mình, tin tưởng người mình thích, tin vào mắt nhìn người của anh.
Khương Yên trước kia cũng từng nghĩ đến Hoắc Đình Diễm sẽ thích mẫu con gái như thế nào.
Nhưng nghĩ rất lâu mà vẫn không thể cho ra một đáp án cụ thể bởi vì đến tận lúc cô bị "đè" ở buổi biểu diễn rồi trọng sinh, Hoắc Đình Diễm vẫn chưa có bạn gái.
Cho đến hiện tại....
Khương Yên có thể cảm nhận được Hoắc Đình Diễm thích mình.
Ban đầu khi mới phát hiện, cô vẫn luôn thôi miên bản thân rằng đó chỉ là giả, là do cô tự ảo tưởng mà thôi, tất cả những hành động anh làm đều là phúc lợi của fan hâm mộ,đừng nghĩ nhiều, idol ưu tú như vậy khẳng định cũng sẽ thích những người con gái ưu tú, sẽ không thích mình.
Nhưng càng tự nói với bản thân như vậy, cô càng thêm để ý đến lời nói cùng hành động của Hoắc Đình Diễm đối với chính mình. Có một vài lời nói cùng hành vi, còn có một vài ánh mắt dù cô có tự thôi miên thế nào cũng không được.
Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, có thể nói cũng có thể biểu đạt cảm xúc của một người.
Hoắc Đình Diễm cũng như vậy.
Cho nên Khương Yên có thể cảm nhận được ngày một rõ ràng tình cảm của anh.
Hiện tại....
Cô ngước mắt nhìn về phía Hoắc Đình Diễm, há miệng thở dốc, tìm về giọng nói của chính mình.
Chưa từng có một người như vậy, tin tưởng cô không cần điều kiện, không chút do dự mà giúp đỡ cô.
Nghĩ nghĩ, Khương Yên cảm thấy vừa chua xót lại cảm động.
Hoắc Đình Diễm nhìn chằm chằm đôi mắt đang dần đỏ lên của cô, vội vàng nói "Khương Yên, cậu đừng có khóc" Anh thấp giọng an ủi "Lời của mấy người trên mạng cậu đừng có để ở trong lòng. Hiện tại mọi người đại đa số đều như vậy, cách một cái màn hình liền tự tiện phán xét, nói những gì mà mình muốn, không hề suy nghĩ xem những điều đó có đúng hay không"
Anh vỗ vai cô "Chúng ta không cần để ý đến những người không liên quan, hiểu không?"
Nói xong, anh tiếp tục giải thích "Chuyện này tôi đã tìm người hỗ trợ rồi, Hướng An Lan bên kia cũng đã đăng weibo, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi, cậu yên tâm đi"
"Đừng khóc"
Khương Yên nghe giọng nói dồn dập đầy khẩn trương của anh, hơi có chút muốn cười nhưng lại càng muốn khóc.
Cô thích idol, mặc kệ là khi nào, anh đều vì người khác mà suy nghĩ, đều tốt như vậy.
Khương Yên "ừ" một tiếng, cố gắng làm bản thân bình tĩnh lại, chớp chớp đôi mắt nhìn Hoắc Đình Diễm "Được....Tớ biết rồi"
Hoắc Đình Diễm nhìn đôi mắt ướt dầm dề của cô, vẫn cảm thấy lo lắng nhưng nhìn cô không có rớt nước mắt, lại nhẹ nhàng thở ra.
Anh xoa xoa đầu Khương Yên "Có thấy buồn ngủ không?"
"Có chút"
"Vậy cậu đi lên lầu đi ngủ đi" Hiện tại đã 12 giờ rồi, giọng nói của Hoắc Đình Diễm tràn đầy sủng nịnh, cực kỳ ôn nhu nói "Ngủ một giấc, ngày mai tỉnh dậy liền không có chuyện gì"
Khương Yên nhìn anh, không nhúc nhích
"Nghe lời"
Khương Yên "a" một tiếng, lúc này mới chậm rì rì bước lên cầu thang. Đi đến giữa cầu thang, cô đột nhiên quay đầu lại, không tiếng động nhìn Hoắc Đình Diễm.
Khương Yên mím môi, nghĩ muốn đem câu hỏi từ trong lòng hỏi ra nhưng lại cảm thấy đêm nay không phải là thời điểm tốt để hỏi. Rồi lại cảm thấy....
Tóm lại, nội tâm cô thực mâu thuẫn.
Hoắc Đình Diễm nhìn cô, ánh mắt nặng nề "Có gì muốn nói sao?"
Khương Yên hoảng hốt nhìn anh "Hoắc Đình Diễm....."
"Sao?" Hoắc Đình Diễm nhướng mày, tiến lại gần đối mặt với cô nhưng còn chưa đi đến trước mặt Khương Yên, cô đã nói "Cậu có phải hay không thích..."
Hai chữ "thích tớ" còn chưa có nói thành lời, tiếng chuông điện thoại của Hoắc Đình Diễm đột nhiên vang lên phá vỡ bầu không khí ái muội giữa hai người.
Hoắc Đình Diễm sửng sốt, cúi đầu lấy điện thoại ra nhưng vẫn tiếp tục cùng Khương Yên nói chuyện "Cậu muốn hỏi cái gì?"
Khương Yên mím môi, tròng mắt xoay chuyển nói "Không có gì, cậu nghe điện thoại đi" Cô nhoẻn miệng cười "Tớ đi về phòng ngủ đây"
Hiện tại đúng thật... không phải là thời cơ thích hợp.
Nghĩ nghĩ, cô bổ sung "Đợi chút nữa giúp tớ khóa trái cửa nha"
Hoắc Đình Diễm "...."
Nhìn Khương Yên đi lên lầu, Hoắc Đình Diễm nhíu mày nhìn điện thoại, ấn nhận cuộc gọi "Alo"
Cảnh Hoán bị giọng nói bực bội của anh dọa sợ, một hồi lâu mới phát ra tiếng "Diễm ca, cậu làm sao vậy?"
Hoắc Đình Diễm mím môi, cố nén nỗi bực bội dâng lên trong lòng "Không có gì, cậu tra ra rồi?"
"Đúng vậy" Cảnh Hoán nói "Cậu về nhà rồi? Tớ gửi cho cậu một số thứ"
Hoắc Đình Diễm "ừ" một tiếng "Tớ lập tức mở máy tính"
"Được"
Hoắc Đình Diễm đứng ở dưới phòng khách nhà Khương Yên một hồi, suy nghĩ một lát cuối cùng vẫn rời đi. Trước khi đi anh còn thuận tay như Khương Yên yêu cầu, đem cửa khóa trái lại.
.....
Vào ban đêm, Hướng An Lan đã đăng một bài viết lên weibo, xem như trấn an cảm xúc của fan hâm mộ.
Hướng An Lan V: Âm tần là một bộ phận hợp thành. Tôi ở trường Nhất Trung rất thoải mái, quan hệ với các bạn xung quanh cũng rất tốt, cảm ơn mọi người đã quan tâm. Cuối cùng, thay vị học muội kia nói một câu, em ấy không có làm gì sai. Trước kia em ấy đúng thật là fan của tôi hiện tại tuy rằng đã thoát fan nhưng cũng không có nói những lời không hay như trong đoạn ghi âm kia. Cho nên mong rằng mọi người có thể lý trí một chút, cảm ơn. Mấy ngày gần đây tôi phải bế quan ôn thi, sau khi thi xong sẽ tiếp tục công việc.
Nội dung bài đăng này của anh xem như đã tận tình tận nghĩa.
Ít nhất là Khương Yên cảm thấy vậy. Cô không hề nghĩ tới Hướng An Lan sẽ nói trắng ra như vậy. Bình thường nghệ sĩ khi đăng bài lên weibo từng lời từng chữ đều cực kỳ có thâm ý, tuyệt đối không có kiểu nói trắng ra như Hướng An Lan vậy.
Khương Yên cầm điện thoại nằm trên giường, nghĩ rồi lại nghĩ cũng không thể nào hiểu được Hướng An Lan vì sao đột nhiên lại ra mặt nói chuyện hộ mình như vậy.
Khổng Hâm nằm bên cạnh tự nhiên cũng nhìn thấy nội dung bài đăng hiển thị trên màn hình điện thoại của Khương Yên, cười nói "Còn khó chịu sao?"
Khương Yên lắc đầu, nghiêng đầu nhìn Khổng Hâm "Tớ không có khó chịu, chỉ là cảm thấy có chút kỳ lạ. Hướng An Lan sao lại viết như vậy?"
Nghe vậy, Khổng Hâm suy nghĩ giây lát, nói "Không phải là Hoắc Đình Diễm đã gọi điện cho anh ta sao?" Cô nói "Có thể chuyện này là do Hoắc Đình Diễm nhờ vả?"
Khương Yên cũng nghĩ như vậy nhưng nội dung bài viết này khẳng định không phải là Hoắc Đình Diễm từng câu từng chữ soạn sẵn nhờ Hướng An Lan đăng.
Cô nghĩ một hồi không ra liền từ bỏ, không nghĩ nữa.
"Cũng không biết đoạn ghi âm kia là do ai đăng lên trên mạng nữa?"
Khổng Hâm cười, an ủi cô "Đừng lo lắng, ngày mai sẽ biết thôi"
"Ừ"
Không thể không nói, bài viết này của Hướng An Lan có tác dụng rất lớn.
Thật ra mỗi nghệ sĩ đều có fan lý trí cùng không lý trí. Đặc biệt là Hướng An Lan, fan của anh ta đa số đều là mấy em gái nhỏ còn đang đi học cấp hai, suy nghĩ còn chưa quá chín chắn, đương nhiên cũng có những người suy nghĩ chín chắn nhưng tỉ lệ rất ít.
Cho nên bài viết này vừa được đăng lên, fan lý trí liền xông lên quản lý, khuyên nhủ mọi người bình tĩnh một chút, đừng sa vào bẫy của người khác, trong giới nghệ sĩ muốn hạ bệ Hướng An Lan không hề ít.
Fan lý trí vừa ra tay, cục diện liền nhanh chóng được giải quyết. Hot search cũng nhanh chóng bị triệt hạ, dần dần liền không còn nhiều người để ý đến nữa. Có điều, vẫn có một vài người nổi tính tò mò, muốn hóng hớt đến cùng.
Không nói đến những người khác, bản thân Khương Yên cũng rất tò mò. Cô thực sự không hiểu rốt cuộc là ai là người đứng sau những chuyện này. Cô ở trường học cũng không đắc tội quá nhiều người, ngoại trừ việc không được mọi người thích, cô thật sự chưa từng đặc biệt nhắm vào ai.
Ngoại trừ....
Thiệu Y Huyên.
Nhưng Khương Yên cảm thấy chuyện này không phải là do Thiệu Y Huyên làm ra, đầu óc cô ta còn chưa có thông minh đến vậy. Hơn nữa có câu nói trong video là Khương Yên nói khi Thiệu Y Huyên còn chưa chuyển đến Nhất Trung. Ví dụ như câu mở đầu, câu đó là chính miệng cô nói khi vừa mới trọng sinh về đây chưa được một tháng.
.....
Khương Yên lại trở mình, Khổng Hâm nhịn không được hỏi "Cậu không ngủ được?"
Khương Yên "ừ" một tiếng, làm cách nào cũng chẳng thể ngủ được. Đột nhiên, cô nhìn về phía Khổng Hâm "Tớ đêm nay suýt chút nữa đã mở miệng hỏi Hoắc Đình Diễm một chuyện"
Vừa nghĩ tới chuyện này, Khương Yên lại nhịn không được nghĩ đến những lời Hoắc Đình Diễm nói với mình..... cô cũng không biết chính mình đêm nay có được coi như là đang xúc động hay không.
Khổng Hâm "ừ hứ" một tiếng, tiếp tục chơi điện thoại "Hỏi chuyện gì?"
"Tớ vốn định trực tiếp hỏi cậu ấy... có phải hay không..."
"Thích cậu?" Lời còn chưa nói xong đã bị Khổng Hâm cắt đứt.
"Ừ" Khương Yên dùng tay che mặt, giọng nói rầu rĩ truyền ra từ kẽ hở giữa các ngón tay "Nhưng mới nói được một nữa tớ liền dừng lại"
"Cậu cảm thấy thế nào?"
Khổng Hâm trực tiếp bình luận "Chuyện này quả thực không cần thiết" Cô nhỏ giọng nói "Câu hỏi này quá không có não, cậu còn cần phải hỏi Hoắc Đình Diễm xem cậu ta có thích cậu hay không sao?"
Cô đối với vấn đề này có chút khịt mũi coi thường "Ngoại trừ hai tên ngu ngốc, Nguyễn Nghiên Nghiên cùng Cảnh Hoán ra, ai cũng đều nhận ra Hoắc Đình Diễm thích cậu"
Đây là sự thật. Ít nhất Khổng Hâm biết Quách Tuấn Trì đã nhìn ra.... Còn Ninh Trí Viễn, hẳn là người nhận ra sớm nhất. Anh cùng Hoắc Đình Diễm rất giống nhau, vừa muộn tao[1] vừa xấu tính.
[1] Muộn tao: bề ngoài lạnh lùng xa cách nhưng nội tâm mãnh liệt như lửa. Khương Yên "a" một tiếng, xốc chăn khiếp sợ nhìn Khổng Hâm "Ý cậu là Quách Tuấn Trì cũng đã nhìn ra?"
Khổng Hâm trả lời tin nhắn của bạn sau đó ngước mắt nhìn Khương Yên "Hoắc Đình Diễm biểu hiện rõ ràng như vậy, Quách Tuấn Trì cũng không phải là tên đần độn Cảnh Hoán, đương nhiên là đã sớm nhìn ra" Chỉ là hai người đều đang ở trạng thái mập mờ cho nên mọi người trong lòng đều biết nhưng không có nói ra.
Khương Yên "...."
Đột nhiên cảm thấy có chút không đúng. Mọi người đều đã nhìn ra, vậy nên cô từ trước đến này đều là một mình giả ngu?
Nghĩ, Khương Yên lại một lần nữa thở dài, quay người về phía Khổng Hâm, buồn rầu hỏi "Vậy nếu như.... Hoắc Đình Diễm chủ động nói ra thì sao?"
"Cậu muốn hỏi tớ xem cậu có nên đồng ý hay không?"
"Ừ" hiện tại, Khương Yên cũng chỉ lo lắng chuyện này. Cô xác định bản thân thích Hoắc Đình Diễm nhưng hiện tại là lúc anh đang trong giai đoạn phát triển, cô lo lắng đủ đường. Sợ có người vì anh có người yêu mà thoát fan. Không nói đến những fan hâm mộ khác, cô nếu như không phải là đối tượng yêu đương của Hoắc Đình Diễm thì cô cũng khẳng định không hy vọng anh yêu sớm.
Khổng Hâm cười khẽ, duỗi tay chọc chọc má Khương Yên "Hoắc Đình Diễm tự có suy nghĩ riêng của cậu ấy. Cậu ấy biết cái gì nên cái gì không nên làm, hơn nữa không phải cứ yêu đương vào liền không thể học tập cùng làm việc, chỉ cần có thể cân bằng là được" Cô trầm ngâm, tương đối có chiều sâu nói "Chủ yếu là phải xem chính cậu, cậu có muốn cùng Hoắc Đình Diễm nói chuyện yêu đương hay không?"
"chỉ cần muốn, vậy những chuyện khác không còn là vấn đề" Khổng Hâm nói "Mặc kệ trong tương lai mối quan hệ này sẽ phát triển đến đây nhưng ít nhất cậu nên đưa ra quyết định đúng đắn, để sau này khi nghĩ lại sẽ không cảm thấy tiếc nuối"
Cô tuy rằng yêu sớm thất bại, thỉnh thoảng khi nghĩ lại cũng cảm thấy chút khổ sở nhưng chưa bao giờ Khổng Hâm cảm thấy hối hận. Không vì sao cả, chỉ vì người kia là Ninh Trí Viễn.
Sau khi nói xong, Khổng Hâm cũng không tiếp tục khuyên nhủ Khương Yên nữa, trực tiếp đắp chăn đi ngủ.
Khương Yên thì không có dễ dàng như vậy, gần sáng mới miễn cưỡng đi vào giấc ngủ.
....
Hôm sau, Khương Yên như thường lệ đi đến lớp học bổ túc.
Nhưng Hoắc Đình Diễm không có đến.
Cô sửng sốt, có chút kinh ngạc nhưng thầy giáo đã tiến vào phát bài thi cho nên Khương Yên cũng không có đi hỏi.
Đến giữa trưa nghỉ ngơi, cô còn đang suy nghĩ xem có nên gửi tin nhắn hỏi Hoắc Đình Diễm vì sao hôm nay anh không đi học hay không thì Hoắc Đình Diễm đã gửi tin nhắn đến.
Hoắc Đình Diễm: Dạo này lại có chút bận rộn cho nên mấy ngày nay không có đi học được.
Khương Yên nhìn chằm chằm tin nhắn hiển thị trên điện thoại, cúi đầu nhắn lại: Tớ biết rồi, cậu nhớ chú ý chăm sóc bản thân.
Hoắc Đình Diễm: Bao giờ cậu đến trường, Cảnh Hoán sẽ nói cho cậu những thứ mà cậu ấy tra được.
Khương Yên: Được, cảm ơn cậu.
Hoắc Đình Diễm nhẹ kéo kéo khóe miệng, nhìn tin nhắn vừa lãnh đạm vừa lễ phép của Khương Yên, ở trong lòng thầm mắng đồ không có lương tâm, sau đó lại cúi đầu nhắn lại: Mấy ngày nay chú ý học tập, khi nào tôi về sẽ đi tìm cậu.
Khương Yên cũng không hỏi anh trở về tìm mình có chuyện gì, sau khi nhìn điện thoại một hồi lâu cô liền cất đi.
Cả buổi chiều học, Khương Yên cũng coi như nghiêm túc.
Sau khi tan học Khương Yên liền nhanh chóng về nhà chuẩn bị đồ đạc để đến trường.
Khương Yên vừa bước ra khỏi cửa tiểu khu liền nhìn thấy Dịch Hướng Thần.
Cô sửng sốt, có chút ngoài ý muốn "Sao cậu lại ở đây? Đến đây rồi sao không gọi điện thoại cho tớ?"
Dịch Hướng Thần trừng mắt nhìn cô "Cậu tối hôm qua xảy ra chuyện như vậy sao lại không nói cho tôi biết?"
Anh cực kỳ tức giận hỏi "Khương Yên, cậu rốt cuộc có coi tôi là bạn hay không?"
Khương Yên hoảng hốt, nhìn Dịch Hướng Thần tức hộc máu trước mặt, cười nói "Cũng không phải là chuyện lớn gì" Cô nhẹ giọng nói "Chủ yếu là hôm qua lúc biết chuyện đã khá muộn rồi cho nên không muốn gọi điện làm phiền cậu"
Nói chính mình bị người ta hãm hại thì thật là mất mặt. Hơn nữa, bản thân Khương Yên không phải là người thích đi làm phiền người khác, mặc dù Dịch Hướng Thần là bạn của cô nhưng cô cũng không muốn làm phiền anh. Chuyện mà cô có thể tự mình giải quyết thì cô tuyệt đối sẽ không phiền những người khác.
Có điều....
Chuyện tối hôm qua cuối cùng vẫn phải làm phiền Hoắc Đình Diễm cùng Khổng Hâm.
Dịch Hướng Thần nhìn cô, vẫn cảm thấy rất tức giận.
Khương Yên bật cười, an ủi anh "Thật sự không có chuyện gì, hiện tại không phải đều đã ổn rồi sao?" Cô nhẹ giọng nói "Hơn nữa tớ có bị mọi người mắng chửi đã quen rồi, mấy lời trên mạng tuy có chút quá đáng nhưng thật sự chẳng thấm vào đâu"
Xã hội hiện tại chính là như vậy, cách một lớp màn hình, tất cả mọi người đều có thể tùy tiện mà phán xét, lên án người khác. Bọn họ cảm thấy đây là tự do ngôn luận, mặc kệ bản thân nói cái gì đều sẽ không bị pháp luật hạn chế cho nên mới không chút kiêng nể mà sỉ nhục, lăng mạ người khác.
Khương Yên biết bạo lực internet thực sự rất đáng sợ. Cô đã từng chứng kiến cảnh Hoắc Đình Diễm bị bạo lực internet cho nên hiện tại nhìn thấy mấy lời mắng chửi ở trên mạng kia cảm thấy tương đối bình tĩnh,bởi vì trước kia đã được đọc quá nhiều. Hồi đó Hoắc Đình Diễm mới bắt đầu hot, đã phải trải qua thời kỳ bạo lực internet trầm trọng, thậm chí còn có antifan ở trên các diễn đàn cùng weibo tung tin Hoắc Đình Diễm rượu chè, hút chích, đàn đúm,....
Lúc ấy, mỗi lần nhìn thấy những lời antifan mắng chửi Hoắc Đình Diễm Khương Yên đều khóc, đau lòng không thôi. Dựa vào cái gì mà một người con trai tài giỏi, ưu tú, chăm chỉ nỗ lực như anh lại phải chịu đựng những thứ xấu xa đến vậy?
Cô thậm chí còn nhìn thấy ở trên weibo, antifan còn làm di ảnh cho anh.
Hiện tại nghĩ lại Khương Yên cảm thấy tình cảnh đêm qua của bản thân vẫn còn tốt chán. Mấy lời nói kia của fan Hướng An Lan ở một mức độ nào đó vẫn còn có thể chấp nhận được.
Dịch Hướng Thần vẫn còn đang tức giận, không muốn cùng Khương Yên nói chuyện.
"Tôi cảm thấy cậu thực sự không coi tôi là bạn!"
Khương Yên nghe, dở khóc dở cười nhìn anh "Không có, tớ đương nhiên coi cậu là bạn mình"
Nếu không phải là bạn bè, cô sẽ không cùng Dịch Hướng Thần nói chuyện, giải thích lâu như vậy.
Cô nghĩ nghĩ, nhỏ giọng nói "Tớ thật sự không có việc gì, nếu như thực sự gặp khó khăn, tớ nhất định sẽ nhờ cậu giúp đỡ"
Dịch Hướng Thần đột nhiên hỏi "Tôi nghe nói cậu nhờ Hoắc Đình Diễm giúp?"
Khương Yên ngẩn ra, kinh ngạc nhìn anh "Cậu, sao cậu lại biết?"
Dịch Hướng Thần "xuy" một tiếng "Cảnh Hoán nói"
Giữa trưa hôm nay Cảnh Hoán có tìm anh, nhờ anh giới thiệu một người cho cậu ta. Lúc nói chuyện Dịch Hướng Thần thuận tiện liền hỏi cậu ta có chuyện gì sau đó liền từ miệng Cảnh Hoán biết được chuyện Khương Yên bị người ta hãm hại. Anh ngay lập tức muốn chạy đi tìm cô nhưng lại nhớ ra hôm nay Khương Yên phải đi học lớp bổ túc cho nên hiện tại mới đến đây tìm cô.
Khương Yên sửng sốt, cúi đầu nhẹ "ừ" một tiếng "Cậu ấy cùng tớ tối hôm qua ở cùng một chỗ"
Dịch Hướng Thần "...."
Anh hừ lạnh, tức muốn hộc máu, đi nhanh về phía trước "Khương Yên, cậu thật quá đáng!"
Khương Yên "...."
Cô nhìn bóng lưng của Dịch Hướng Thần, há miệng định nói gì đó nhưng cuối cùng một chữ cũng nói không ra.
Một lát sau, Dịch Hướng Thần dừng lại chờ, chờ đến khi Khương Yên tới gần mình mới hỏi "Cậu cùng cậu ta ở bên nhau rồi?"
Khương Yên nghĩ nghĩ, ngước mắt nhìn Dịch Hướng Thần "Vẫn chưa"
Dịch Hướng Thần vừa định khuyên bảo, câu nói tiếp theo của Khương Yên liền khiến anh thần người "Nhưng nếu nói chuyện yêu đương, tớ chỉ nói cùng cậu ấy"
~Spoil chương sau~
<< Vốn nghĩ nửa tháng không gặp, fan nhỏ hẳn rất nhớ mình kết quả, không nghĩ tới.... Fan nhỏ nhà anh thế nhưng còn muốn hồng hạnh xuất tường. Nghĩ đến đây, Hoắc Đình Diễm theo bản năng nhíu nhíu mày>> (~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~