Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Làm Đầu Bếp Cho Tiểu Tướng Quân

Chương 252

Chờ khi hắn ta rời đi, những người còn lại trong phủ cũng đều lục tục trở về.

Tạ Thanh Vân bận rộn cả một ngày đã sớm mệt mỏi, không còn người ngoài ở đây, bả vai nàng ấy rũ xuống, tự vỗ cánh tay mình, cau mày nói: “Hoài Vương điện hạ này có chuyện gì vậy? Sao cứ giống như là…” Nàng ấy lẩm bẩm một tiếng, nhưng lại cảm thấy điều này là không thể nào.

Hắn ta theo đạo Phật, thường ngày ở bên ngoài dạo chơi, mặc kệ các huynh đệ tranh giành ngôi vị hoàng đế, hắn ta du ngoạn hết nơi này sang nơi khác, không biết đã làm bao nhiêu người nể phục.

Có điều ngẫm lại một chút, A Xuân là một cô nương tốt, Hoài Vương không thích quyền thế, mặc dù bây giờ nàng đang là Hương Quân, nhưng cũng chỉ là một danh hiệu hữu danh vô thực, dựa vào tính cách lão hoàng đế, nếu như nàng có cha và ca ca, phần thưởng này, chắc chắn cũng không rơi trúng đầu nàng.

Chỉ cần để cho lão hoàng đế chỉ định trên danh nghĩa phong danh hiệu lấy lệ, nếu là cưới nữ nhân như vậy về, thì cũng vừa vặn bỏ đi những hoài nghi đố kỵ của hoàng tử khác, không đến nỗi bị cuốn vào tranh giành ngôi vị đầy sóng gió.

Nàng ấy càng nghĩ càng thấy có lý, chẳng qua nhìn sang nữ nhân bên cạnh trông sao mà lại có chút không vui, nàng ấy mở miệng thăm dò: “A Xuân, muội cảm thấy Hoài Vương điện hạ như thế nào?”

Nàng khẽ nhíu mày, quả quyết nói: “Chẳng ra làm sao, không giống như một chính nhân quân tử.”

Một nam nhân có thể lợi dụng điểm yếu của Tiêu Hoài Nga như vậy thì có thể là dạng tốt lành gì? Nàng chán ghét loại người như vậy.

Nàng ấy ngây người, không nghĩ mình sẽ nhận được câu trả lời như vậy, nàng ấy còn nghĩ nàng không thích thì cũng không có cảm giác gì, đằng này lại còn thấy ghét, trầm ngâm chốc lát, nàng ấy nói: “Vừa rồi ta nghĩ, dường như Hoài Vương điện hạ có ý với muội.”

Ấn đường của nàng lập tức nhíu lại, nghĩ đến Tiêu Hoài Nga đang được mẫu thân chăm sóc. Tuy lần đó nói chuyện, bởi vì Hoài Vương không thể nào tiếp xúc với Tiêu Hoài Nga được nữa, nàng cũng tạm thời không tìm được cớ mà tạm thời xóa bỏ nghi ngờ, nhưng hắn ta ở trong lòng nàng cũng không phải là người hiền lành gì cho lắm.

Nhìn thì có vẻ như không liên quan gì đến chuyện thiên hạ, nhưng đời trước hắn ta có thể buông bỏ ngôi vị hoàng đế, sau khi giế.t chế.t ngũ hoàng tử và lục hoàng tử mà vẫn thoải mái rời kinh thành, như vậy có thể quả quyết khẳng định rằng, hắn ta không phải loại người tầm thường.

Nàng biết hắn ta và Tiêu Hoài Nga còn có phiên bản khác, người này ắt hẳn là còn một dáng vẻ vô cùng đáng sợ. Đã tìm trăm phương ngàn kế, làm mọi cách ở điện thờ của đạo sĩ, khiến cho một cô gái thích mình hơn mấy năm, mục đích đó là gì? Nói không phải vì Tiêu gia thì chắc chắn là không đúng!

Hiện tại hắn ta không tấn công Tiêu Hoài Nga, đổi lại thành muốn tấn công nàng rồi sao?

Không trách Yến Thu Xuân suy nghĩ nhiều, nàng càng nghĩ càng cảm thấy suy luận của nàng là đúng, nghĩ tới bữa yến tiệc, ánh mắt của Yến Thu Huyền bỗng nhiên nhìn về phía nàng, luôn mang theo lòng căm thù, chỉ khi Tấn Vương mở miệng nói chuyện sau với nàng, nàng ta nhìn nàng bằng ánh nhìn khác, không có thù hận, trông hết sức kỳ lạ, điều này khiến cho cả người nàng đều không được tự nhiên.

Nếu đây là thật thì... Thật ra thì cũng có khả năng mà?

Vì nàng đã tự nói ra được khuyết điểm của khoai tây, có thể vì vậy mà bị người khác chú ý tới, việc hôm nay Tiêu gia tiến sâu vào phố mỹ thực chắc chắn đã thu hút không ít ánh mắt của mọi người, có rất nhiều người đỏ mắt ghen tị làm theo, nhưng có thể làm được những món ăn ngon như ở phố ẩm thực thì lại có rất ít.

Hơn nữa Tiêu gia cũng chưa từng tham lam công lao của nàng, công thức nấu ăn đều là nàng chế tạo, hỏi thăm một chút là biết được, ở trong mắt những người kia, so với Tiêu Hoài Nga thì khẳng định là nàng không quan trọng bằng, nếu là muốn lợi dụng, hiển nhiên càng dễ như trở bàn tay.

Đây cũng là lý do ban đầu nàng không muốn tự mình kinh doanh nhà ăn, ở nơi này phân biệt giai cấp xã hội, nàng rất khó giữ được những thứ này, những người có địa vị cao chỉ cần tùy tiện nói một câu là đã có thể đem tất cả tâm huyết của nàng cuỗm sạch.

Thời điểm bây giờ không phải là lúc để quan tâm đến điều này, mà vấn đề cần suy xét nhất chính là Hoài Vương sẽ đối xử với nàng như thế nào?

Cũng không đến nỗi trực tiếp đi thỉnh cầu chứ?

Nàng lắc đầu một cái, chưa đến mức ấy, bọn họ mới gặp mặt một lần, dù cho có từng nghe qua danh phận Hương Quân của nàng thì động thái của hắn ta vẫn có chút mờ ám. Cho nên nàng cứ bình tâm mà chờ đợi, binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn!

*

Phủ Hoài Vương.

Đêm hè trở nên rất ngắn ngủi.

Từ Tiêu phủ trở về, mới nghỉ ngơi một chút, Hoài Vương đã phải bò dậy vào triều, mãn triều lại phải đi xem ruộng đất trồng trọt được hoàng thất ban phát, khảo sát tình hình khoai tây xem đã nảy mầm chưa.

Bình Luận (0)
Comment