Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Làm Đầu Bếp Cho Tiểu Tướng Quân

Chương 263

Được nghe những lời này, hắn cười thỏa mãn: “Vậy là tốt rồi! Nếu không thì sau này mỗi ngày để ta đem mấy cây kem đến phủ cho người nhé?”

“Không cần không cần, cái này quá lạnh, ăn nhiều cũng không tốt, khi nào ta muốn ăn thì sẽ tự đến mua.” Nàng cười nói: “Ngươi nói vị quá đơn giản cũng là một vấn đề, ta lại không nghĩ vậy, hương vị như bây giờ đã rất ngon rồi, nhưng giá cả quá cao, nếu được thì nên cố gắng hạ giá xuống một chút, đưa ra thêm nhiều loại hương vị hơn nữa…”

Giá cả món tráng miệng này nếu có thể rẻ hơn, nhất định sẽ càng có nhiều người ăn hơn.

Nhưng muốn làm ra kem ly thì yêu cầu phải dùng một số lượng đá lạnh rất lớn, giá bán khẳng định không thể thấp được, lúc nãy xếp hàng nàng có quan sát một chút, nhìn thấy hàng người xếp hàng mang quần áo tương đối đắt tiền, thỉnh thoảng có một vài người ăn mặc không sang trọng, xem kiểu dáng quần áo cũng đoán chắc là nha hoàn hay gã sai vặt của các chủ tử nào đó.

Gia cảnh bình thường một chút thì khẳng định là không mua nổi.

Tuy rằng Yến Thu Xuân còn không biết kem ly này có giá bao nhiêu tiền, nhưng với hương vị này thì giá chắc chắn là rất đắt!

Phong Hoành gật gật đầu: “Ta nhớ rõ rồi.” Hắn lại nói tiếp: “Bây giờ cũng sắp tới giờ cơm tối rồi, nếu cô nương không vội trở về, không bằng ta mời Yến cô nương và Thủy Mai cô nương cùng hai vị đại ca ăn cơm tối, cách tiệm kem hai căn nhà có tiệm mới khai trương, nghe nói có bán món lẩu cay rất ngon.”

Nàng vội lắc đầu: “Không cần không cần, ta tự đi là được rồi.”

Nàng cười cười, lễ phép cự tuyệt, lần trước nàng nhất thời không từ chối được lời mời nên đã cùng ăn cơm với Tiết Gia Hà, kết quả mẫu thân người ta phái người đến cầu thân, làm nàng bay mất cả hồn lẫn vía.

Hiện tại nàng cũng không dám ăn cơm chung cùng với người khác phái nữa.

Hắn có chút tiếc nuối, nhưng vẫn tôn trọng ý kiến của nàng, sau đó đưa nàng đi ra ngoài.

Khi đi tới cửa, nàng nhìn chàng thiếu niên đứng cao hơn nàng nửa cái đầu, bỗng nhiên đầu óc nàng vừa khéo hỏi một câu: “Ngươi có đính hôn với ai chưa?”

Khuôn mặt và cổ hắn trực tiếp đỏ lên, vội vàng lắc đầu, dè dặt nhìn nàng mà trả lời: “Không có, mẫu thân ta còn chưa nói đến chuyện này, ta cũng bận rộn làm việc.”

Yến Thu Xuân cũng đỏ mặt, xấu hổ cười cười rồi chạy thật nhanh ra ngoài.

Đi ra ngoài rồi mới cảm thấy sức nóng trên mặt giảm bớt, vừa quay đầu lại nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của Thủy Mai, nàng ho nhẹ một tiếng.

Thủy Mai nhíu mày: “Cô nương, không phải người vừa ý người vừa rồi đấy chứ? Nhưng mà hắn kém hơn Lục thiếu gia nhiều, nghe nói Lục thiếu gia sắp trở về rồi…”

Ấn đường của nàng nhảy dựng lên.

Chàng sắp trở về sao….? Nhắc mới nhớ, dường như đã rất lâu rồi không có ai nhắc đến Tiêu Hoài Thanh trước mặt nàng, có vẻ như nàng đã quên mất, chỉ là giữa bọn họ cũng không có ý định tình chàng ý thiếp, hiện tại nàng chỉ cần một tấm bia đỡ đạn mà thôi.

Nàng mím môi cười cười: “Không có, chỉ là có chút việc, cần một nam nhân chưa lập gia đình giúp đỡ.”

Thủy Mai đơn thuần, vừa nghe đã vội tin, vỗ n.g.ự.c một cái: “Vậy thì tốt rồi, đúng rồi, sau khi Lục thiếu gia trở về, chúng ta làm món gì ngon đón tiếp y được không ạ?”

Yến Thu Xuân dở khóc dở cười: “Còn có thể có món gì ngon để tiếp đãi y nữa? Các món ngon ta đều đã làm hết rồi!”

Hai người vừa thảo luận vừa cười nói, nghĩ xem nên làm gì để đãi công thần đại thắng trở về, thuận tiện tìm một tiệm cơm để ăn, ăn xong rồi lại ngồi xe ngựa chậm rãi trở về.

Tới Tiêu phủ, lòng Yến Thu Xuân lại một lần nữa dậy sóng.

Cũng không biết Tiêu phu nhân có chọn được người hay chưa?

Trong lòng chỉ mải suy nghĩ đến chuyện đó, cho đến khi nàng xuống xe ngựa không cẩn thận bị trẹo chân, đau đến mức mồ hôi lạnh đều toát ra hết rồi: “Đau quá!”

Thủy Mai cũng hoảng sợ, vội vàng đỡ nàng dậy, cũng may chân kia không bị gì, nàng nhảy bằng một chân, Thủy Mai đỡ nàng, hai người cứ như thế vào trong sân.

Hỏi qua Hứa ma ma, Tiêu phu nhân không có phái người nói gì với bà ấy cả. Hẳn là còn không có tin tức.

Tâm trạng nàng trầm xuống, thở dài một tiếng, ngày mai đi hỏi Phong Hoành một chút, nếu có thể, nàng sẽ sử dụng nhiều công thức các món ngon đến để đổi, hơn nữa tuổi của hắn cũng không lớn lắm, đoán chừng tầm mười lăm tuổi mà thôi.

Tuổi này mà đính hôn thì hai năm sau cũng không sợ ảnh hưởng gì, với cả nàng là người của Tiêu gia, có Tiêu gia chống lưng, hắn sẽ không dám làm gì với nàng.

Yến Thu Xuân đã định sẵn nên bản thân thấy yên tâm hơn hẳn.

Buổi tối Thủy Mai tới thoa thuốc rượu cho nàng ngay chỗ mắt cá chân, rượu thuốc thoa lên hơi nóng, nàng cũng không thấy đau mấy, hơn nữa tối hôm qua không ngủ đủ, lòng đã có kết luận nên hôm nay nàng đi ngủ rất sớm.

Yến Thu Xuân ngủ rất sớm, nhưng có người lại không ngủ được.

Người đưa tin sớm đã giao phong thư tới nơi, trên sườn đồi lúc này có một thanh niên da mặt thô ráp đang bần thần, vẻ mặt có chút kỳ lạ.

Trên người mặc một bộ giáp sắt nặng nề, cả người đầy bụi bặm, ngay chỗ nút thắt của nón giáp sắt, lộ ra một góc phong thư.

Thỉnh thoảng, chàng dùng ngón tay thô ráp chạm vào một góc phong thư, dường như đã xác định rõ điều gì, vẻ mặt lại càng trở nên kỳ lạ hơn.

Bình Luận (0)
Comment